Bài viết của Tâm Duyệt, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Liêu Ninh, Đại lục
[MINH HUỆ 17-08-2023] Vào mùa xuân năm 1997, khi hoa nở rộ, Pháp Luân Đại Pháp được truyền đến làng chúng tôi. Tôi là người đầu tiên được đắm mình trong ánh sáng của Pháp, và có được cuộc sống mới nhờ Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi gặp ai cũng nói rằng: “Pháp Luân Công là thần công, đã cứu sống vợ tôi khi cô ấy cận kề cái chết.” Lời này của anh ấy như tiếng sấm vang dội giữa mùa xuân, bất ngờ nổ tung trong làng, mọi người truyền nhau, chấn động, cảm hóa tâm tư của nhiều người. Kể từ đó, có vô số người chủ động tìm tôi học Pháp Luân Công. Mọi người được nhiều lợi ích sau khi học công, không những hết bệnh, mà thế giới quan cũng phát sinh biến hóa dậy trời rợp đất.
Tin vui tôi được hồi sinh từ cửa tử nhờ Pháp Luân Công cũng tự nhiên truyền đến tai của bí thư thôn, ông ấy bội phục Pháp Luân Công, và muốn vợ của ông ấy cũng đến nhà tôi luyện công.
Sau khi tu luyện, tôi từ một người nổi tiếng bệnh lâu năm trong thôn không những hết bệnh, mà tính khí nóng nảy cũng thay đổi và trở nên tốt hơn. Trước đây, tôi là người hung hăng nổi tiếng trong thôn, hễ ai động chạm đến tôi, nếu tôi nắm lý thì không tha người đó, tôi thường gây gổ với mọi người, và sẽ không bao giờ bỏ cuộc cho đến khi đánh bại được đối thủ. Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp đã tịnh hóa tâm hồn tôi, giúp tôi hiểu được Thiên lý, hiểu rằng bản thân phải làm người tốt và làm người tốt như thế nào, thay đổi tính xấu thích tranh đấu, không còn xưng vương xưng bá trong thôn nữa.
Bí thư thôn nhìn thấy Pháp Luân Đại Pháp đã trừ bỏ đi tính ngang ngược của tôi, ông ấy âm thầm nói với mọi người rằng: “Pháp Luân Công đã thay đổi cô ấy (chỉ tôi) trở nên tốt hơn, Pháp Luân Công không phải là một môn khí công bình thường.”
Câu chuyện thứ nhất
Tháng 7 năm 1999, ngay lúc tôi và những bạn bè học công đang đắm mình trong hạnh phúc vô biên khi được học Pháp luyện công, thì Giang quỷ của tà đảng lợi dụng quyền lực trong tay và bắt đầu điên cuồng bức hại Pháp Luân Công trên toàn quốc, quê nhà của chúng tôi cũng không ngoại lệ, xe cảnh sát vào làng quấy nhiễu các học viên Pháp Luân Công bất kể ngày đêm. Dưới áp lực cao của tập đoàn lưu manh chính trị Trung Cộng, nhiều người không dám luyện công, nhưng sự tốt đẹp của Pháp Luân Công đã bén rễ sâu sắc trong tâm mọi người. Mỗi lần cảnh sát đến, mọi người đều toát mồ hôi vì lo lắng cho các học viên Pháp Luân Công, sợ rằng chúng tôi sẽ bị bắt; có người hễ phát hiện thấy xe cảnh sát sắp vào thôn, lập tức đến nhà các học viên Pháp Luân Công báo tin, để chúng tôi mau tránh đi.
Bí thư thôn rất phản cảm về sự đàn áp và bạo hành vô tận của Trung Cộng với học viên Pháp Luân Công, ông ấy từng thẳng thắn và nghiêm khắc nói với giám đốc đồn cảnh sát rằng: “Các anh luôn gây rắc rối, các anh không có việc gì tốt hơn để làm à? Người ta có bệnh sắp chết, nhờ luyện Pháp Luân Công mà khỏi bệnh. Người ta có gì không đúng chứ!”
Trong những ngày các học viên Pháp Luân Công bị nạn, bí thư thôn không những không tham gia bức hại, mà còn cố gắng hết sức để bảo vệ chúng tôi. Bí thư thôn đã nghỉ hưu từ lâu, hiện tại gia đình đông đúc con cháu, tuy đã ngoài 70 tuổi nhưng sức khỏe rất tốt. Khi dịch bệnh nghiêm trọng nhất vào năm ngoái, số người cao tuổi ở thôn chúng tôi tử vong vì nhiễm bệnh đã tăng gấp đôi, nhưng bí thư thôn và vợ ông ấy vẫn bình an vô sự.
Câu chuyện thứ hai
Ngoài ra còn có một quan chức thôn đã lựa chọn sáng suốt cho mình khi thực sự chứng kiến vẻ đẹp “Chân-Thiện-Nhẫn” từ các học viên Pháp Luân Công trong cuộc bức hại liên tục và tàn khốc của Trung Cộng suốt nhiều năm qua. Ông ấy là giám đốc an ninh thôn. Mỗi lần cấp trên ra chỉ thị bức hại Pháp Luân Công, ông ấy đương nhiên là người đầu tiên đứng ra chịu trách nhiệm. Một lần, ông ấy dẫn vài cảnh sát đi đến từng nhà để quấy nhiễu các học viên Pháp Luân Công. Các học viên Pháp Luân Công không oán hận ông ấy, còn giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho ông ấy.
Một học viên Pháp Luân Công đã gửi kinh văn “Không chính trị” (Tinh Tấn Yếu Chỉ II) của Sư phụ Lý Hồng Chí cho ông ấy xem. Sau khi ông ấy xem xong thì minh bạch rằng luyện Pháp Luân Công không phải là làm chính trị của người thường, mà là tu luyện Đại Pháp vũ trụ, đệ tử Đại Pháp giảng chân tướng cho người dân là đang cứu độ thế nhân. Vị học viên đó còn nhẫn nại giảng chân tướng Pháp Luân Công cho ông ấy. Ông ấy cảm động trước sự từ bi của Sư phụ Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp, đã không còn hiểu lầm rằng Đại Pháp làm chính trị nữa, cũng minh bạch rằng Pháp Luân Đại Pháp là Đại Pháp vũ trụ đang độ nhân! Ông ấy đã quay trở lại con đường đúng đắn, từ đó không còn tham gia bức hại đệ tử Đại Pháp nữa. Mỗi khi Trung Cộng ra lệnh bức hại Pháp Luân Công, ông ấy luôn bảo vệ các học viên Pháp Luân Công, trong phạm vi quyền hạn của mình, ông đã vô số lần đứng ra bảo vệ các đệ tử Đại Pháp trong thôn bất chấp áp lực từ tà ác.
Một lần, thế lực tà ác ở địa phương lên kế hoạch truy lùng các đệ tử Đại Pháp trên quy mô lớn, sau khi biết được tin tức, ông ấy lập tức tìm người thông báo cho các học viên Pháp Luân Công trong thôn cất giấu đồ đạc của họ. Nhờ hành động thiện của ông, lần này, một học viên Pháp Luân Công bị tà ác coi là đối tượng trọng điểm để bức hại, đã tránh được thảm họa tù tội.
Trong khủng bố đỏ của Trung Cộng, các học viên Pháp Luân Công trải qua ma nạn, với vai trò là giám đốc an ninh thôn, ông ấy cũng vì các đệ tử Đại Pháp mà chịu đựng áp lực không nhẹ từ tà đảng, và gặp phải những khó khăn nhất định, nhưng ông ấy đã có thể vượt qua, thật không dễ dàng gì, thật cừ.
Trung Quốc có câu ngạn ngữ: Tặng một bát cơm cho tăng nhân, công đức vô lượng. Trong nhiệm kỳ của ông, các học viên Pháp Luân Công trong thôn đã có được một môi trường tu luyện ổn định, điều này có liên quan mật thiết đến thái độ đúng đắn của ông đối với Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp. Vì điều này, ông ấy và gia đình đã nhận được phúc báo của Đại Pháp: Bản thân ông được thăng chức; vợ ông nhận thầu mấy chục mẫu đất, thu nhập hàng năm có thể tưởng tượng được; con trai tốt nghiệp đại học, cưới được vợ tốt, công việc của cả hai thuận lợi. Cả nhà sống hạnh phúc mỹ mãn, vui vẻ hài hòa.
Câu chuyện thứ ba
Ngoài ra còn có một quan chức thôn, ông ấy vốn là một nông dân bình thường trong thôn, năm đó sau khi minh bạch chân tướng Đại Pháp, ông đã được bầu làm trưởng thôn trong cuộc bầu cử chính thức. Sau khi nhậm chức, ông ấy không những không tham gia bức hại đệ tử Đại Pháp, mà còn thiện đãi đệ tử Đại Pháp.
Trong cuộc bầu cử chính thức của thôn năm khác, ông lại được bầu làm bí thư thôn. Không lâu sau khi ông nhậm chức bí thư thôn, cấp trên đã ra lệnh cho ông tìm các học viên Pháp Luân Công để ký cái gọi là “bảo chứng thư” không tu luyện. Trước đây, ông chỉ biết người luyện Pháp Luân Công đều là người tốt và không nên bị bức hại, chứ không hiểu rõ rằng Pháp Luân Công là tu luyện Phật Pháp, do đó cho rằng ký một chữ cũng không quan trọng gì. Vì vậy, ông lấy cái gọi là “tam thư” từ bỏ tu luyện, đến từng nhà đệ tử Đại Pháp để ký. Tất cả đệ tử Đại Pháp đều không hợp tác, còn nhẫn nại giảng chân tướng Đại Pháp cho ông ấy. Lúc này ông ấy mới minh bạch rằng Pháp Luân Đại Pháp là tu Phật! Ông ấy tự nhiên cũng không yêu cầu đệ tử Đại Pháp ký ‘bảo chứng’ không tu luyện nữa.
Tuy nhiên, cấp trên nói rằng đây là “nhiệm vụ chính trị” bắt buộc ông ấy phải hoàn thành. Ông ấy âm thầm tìm người nhà không tu luyện của học viên Pháp Luân Công để ký. Sau sự việc này, tôi đặc biệt đến nhà ông ấy để giảng chân tướng.
Tôi nói: “Anh làm như vậy, người ký tên và bản thân anh đều không tốt. Pháp Luân Công là tu Phật, là Đại Đạo Chính Pháp, can nhiễu người tin Chính Pháp là phạm tội với Thiên thượng, phải gánh chịu trách nhiệm trọng đại! Người làm gì, Thần đều nhìn thấy, Thiên thượng đều ghi chép tất cả hành động của mỗi người, đừng tìm quả đắng cho bản thân, mà hãy có trách nhiệm với bản thân và gia đình.”
Sau khi ông ấy nghe xong rất lo lắng và bối rối, tôi nói với ông ấy: Mau viết “nghiêm chính thanh minh”, nhận lỗi của bản thân, như vậy có thể được Thần Phật khoan thứ. Tôi nói thật với ông ấy rằng người nhà mà ký tên thay tôi đã viết một bản “Nghiêm chính thanh minh”, để nói rõ rằng việc ký thay tôi là không hiệu lực, và gửi đến trang web Minh Huệ Net.
Tôi nói với ông ấy rằng: “Anh cũng viết nhé, như vậy có thể vãn hồi lỗi của anh. Tôi thực tâm muốn tốt cho anh mới đặc biệt đến khuyên nhủ anh.”
Sau khi nghe những gì tôi nói, ông ấy đã minh bạch tính nghiêm trọng của vấn đề này, cũng hiểu rõ lời khuyên của tôi đối với ông. Lập tức bày tỏ quan điểm và nói: “Tôi sẽ viết, nhờ chị viết hộ tôi nhé, chị viết thế nào cũng được.” Ông ấy lại tiếp tục nói: “Trên cơ sở thuộc thẩm quyền của tôi, các chị có thể tùy ý luyện Pháp Luân Công, tôi không quản. Tôi không nói là ủng hộ các chị, nhưng tôi âm thầm ủng hộ các chị.”
Một năm nọ, vào cái ngày gọi là ngày thành lập tà đảng, bí thư thôn và hai cảnh sát đến nhà tôi, suốt thời gian đó ông ấy không nói một lời. Cảnh sát hỏi tôi còn luyện hay không? Tôi giảng cho họ Pháp Luân Công là gì, và trải nghiệm cá nhân của tôi khi được thụ ích từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thấy ông ấy nhìn tôi chăm chú, vẻ mặt cho thấy ông ấy đang lo lắng cho tôi. Cảnh sát không có bất kỳ hành động gì với tôi, và họ đã rời đi sau 10 phút.
Ông ấy không đi theo xe cảnh sát, sau khi xe cảnh sát đi rồi, ông ấy nói với tôi: “Trong tâm tôi biết Pháp Luân Công tốt, ngày nào tôi cũng mang bên mình cái này (chỉ bùa hộ thân chân tướng Đại Pháp) của chị tặng tôi. Và tôi luôn được bảo hộ.”
Có lần, một học viên Pháp Luân Công trong thôn bị camera ghi hình khi đang phân phát tài liệu chân tướng Đại Pháp. Sau khi một lãnh đạo tà ác cấp cao phụ trách bức hại Pháp Luân Công ở địa phương phát hiện ra, ông ta đã đích thân đến thôn để điều tra việc này. Bí thư thôn nói với người lãnh đạo này rằng: “Thôn chúng tôi không có người này….” Bức hại của kẻ ác với đệ tử Đại Pháp đã không thành công. Sau việc này, ông ấy âm thầm bảo người nhắn với học viên Pháp Luân Công rằng: “Phải cẩn thận hơn, và bảo vệ chính mình.”
Ngay trước khi “Lưỡng hội” của Trung Cộng được tổ chức tại Bắc Kinh, ông ấy đã đặc biệt nói với các đệ tử Đại Pháp rằng: Hãy cất giấu đồ đạc, để đảm bảo an toàn cho bản thân.
Suốt 24 năm qua, trong cuộc bức hại mưa máu gió tanh áp xuống các đệ tử Pháp Luân Công của tà đảng Trung Cộng, các học viên Pháp Luân Công trong thôn tôi may mắn gặp được ba vị quan chức thôn tốt bụng, điều này đã giảm nhẹ bức hại tà ác với đệ tử Đại Pháp nơi đây. Ba vị quan chức thôn này đã thực sự chọn cho mình một tương lai tốt đẹp.
Vì Pháp Luân Đại Pháp là Đại Pháp thượng thừa của Phật gia, ai lựa chọn Ông, thì người đó đứng về phía Đại Pháp, và người đó đã lựa chọn đúng đắn cho bản thân.
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/8/17/三位村官的正確選擇-464202.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/31/211092.html
Đăng ngày 04-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.