Bài viết của Thự Quang, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-05-2023] Sau khi con trai tôi được nhận vào làm công chức, đồng nghiệp của tôi đã nói với tôi: “Có vẻ như cô không bao giờ phải đấu tranh vì bất cứ điều gì, nhưng may mắn luôn đến với gia đình cô. Sư phụ của cô thực sự tuyệt vời!”. Sau khi con trai tôi kết hôn, đồng nghiệp của tôi nói với tôi: “Các đồng nghiệp của chúng tôi ghen tị với cô rất nhiều. Cô có một đứa con gái và một đứa con trai, và những điều tốt đẹp không ngừng đến trước cửa nhà cô. Chúng ta có thể chia sẻ một chút may mắn của cô được không? Có vẻ như Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ của cô thật tuyệt vời”.

Trở nên nổi danh ở thành phố mình ở

Tháng 6 năm 2015, cùng với những thay đổi của đại khung tạo nên làn sóng lớn đưa cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là Giang Trạch Dân ra công lý, thì tôi cùng chồng, cũng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, đã đệ đơn kiện Giang lên Tòa án tối cao và Viện kiểm sát tối cao. Chúng tôi đã sử dụng tên thật của mình trong đơn kiện. Sau khi vụ kiện được trả về khu vực địa phương của chúng tôi, cảnh sát đã đến công ty nơi tôi và chồng tôi làm việc, hỏi người quản lý xem chúng tôi đang ở đâu. Điều này đã trở thành tin nóng trong thành phố nhỏ của chúng tôi. Mọi người đều nói về nó. Chúng tôi trở thành tâm điểm của tin tức địa phương.

Tổng giám đốc công ty chúng tôi rất khó chịu và nói với tôi: “Tại sao cô lại truy tố Giang làm gì? Đúng, ông ta cực kỳ tham nhũng và là Hán gian, nhưng cô có thể làm gì được không? Vì điều này mà người trong ủy ban quận đã tổ chức một cuộc họp khẩn cấp. Các chủ tịch và bí thư của huyện, của các thị trấn, cũng như hiệu trưởng các trường trung học cơ sở, trung học phổ thông và tiểu học của quận cũng như các trung tâm giữ trẻ đều tham dự. Tại cuộc họp, hai vợ chồng cô đã được thông báo về vấn đề này, và tôi bị yêu cầu gửi lời xin lỗi và viết lời cam kết [rằng các vị sẽ không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp]. Nhưng đó không phải là tất cả. Giải thưởng Văn minh Tinh thần của toàn đơn vị năm nay sẽ bị xáo trộn vì cô. Tôi không biết mọi người sẽ cảm thấy thế nào về vấn đề này. Cô hãy đến đồn cảnh sát và làm việc với họ về vấn đề này”.

Vì thế chúng tôi đến đồn cảnh sát, và có hai viên cảnh sát trung niên đã tiếp đón chúng tôi. Một người không biết sử dụng máy tính, còn người kia gõ rất chậm. Trong quá trình đó, tôi lặng lẽ phát chính niệm. Máy quay video bị hỏng. Cuối cùng sau khi họ gọi người đến sửa nó, nó lại bị hỏng. Thế là bản ghi chép chưa đầy đủ và tôi phải đồng ý quay lại vào ngày hôm sau.

Tôi ngộ ra rằng cuộc họp của chúng tôi không diễn ra tốt đẹp vì tôi đã không giảng chân tướng cho các cảnh sát. Vì vậy tôi đã dành cả đêm để viết một lá thư giảng rõ chân tướng. Nó bao gồm những điều quan trọng như nội dung của Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) và lý do tôi tu luyện nó. Tôi cũng thảo luận về việc Pháp Luân Công đã được phổ biến rộng rãi trên toàn thế giới như thế nào và Sư phụ Lý [Nhà sáng lập Pháp Luân Công] đã nhận được những thành tựu trong và ngoài nước như thế nào. Tôi cũng viết rằng vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn là do ĐCSTQ dàn dựng để vu khống Pháp Luân Công, đồng thời giải thích lý do đưa Giang ra công lý. Tôi cũng nói về việc các thẩm phán phải chịu trách nhiệm cá nhân như thế nào về cách họ xử lý các vụ án Pháp Luân Công và điều đó cũng áp dụng cho cả các sĩ quan cảnh sát.

Tôi hoàn toàn đặt mình vào vị trí của đối phương mà quên mất sự an toàn của bản thân. Những giọt nước mắt từ tâm từ bi đã làm ướt bài viết của tôi nhiều lần. Tôi chỉ hy vọng rằng tất cả các sĩ quan cảnh sát không những có thể được cứu mà còn nhất định phải đắc cứu.

Ngày hôm sau, tôi đưa lá thư cho viên cảnh sát đang trực. Sau khi đọc xong, anh ấy nói: “Cô có thể rời đi. Tôi sẽ chọn một số nội dung từ bức thư của cô và sử dụng nó làm lời tuyên bố.” Anh ấy cũng bảo chúng tôi cứ thoải mái, nhưng nói thêm rằng tốt hơn hết là nên tập Pháp Luân Công ở nhà và đừng kiện bất cứ ai, vì chúng tôi không có đủ quyền lực để chống lại chính quyền, v.v.

Hai ngày sau, vài cảnh sát đưa chúng tôi đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. Sâu thẳm bên trong, tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Kết quả xét nghiệm cho thấy tôi bị huyết áp cao và nhịp tim nhanh. Bác sĩ có chút khó chịu nói: “Với tình trạng của cô ấy, ông dám bắt cô ấy vào trại giam hình sự à?” Kết quả là tôi đã được thả. Sau đó tôi bị phạt trái pháp luật. Chồng tôi bị giam giữ bất hợp pháp trong hai tuần.

Một ngày nọ, sếp nói với tôi: “Sau khi chồng cô về, hãy tiếp tục sống cho tốt. Đừng tự tìm rắc rối cho mình. Chúng tôi, những quan chức, biết tất cả mọi thứ. Dù vậy, khi chúng tôi đến thuyết phục chồng cô, anh ấy gần như đã thuyết phục được chúng tôi ”.

Hóa ra là sếp của tôi và bí thư đảng ủy, những người quản lý của chồng tôi, những nhân sự chủ chốt ở mọi bộ phận tại nơi làm việc, và những người phụ trách các ủy ban chính trị và tư pháp cấp tỉnh, thành phố và thị trấn đã hợp tác trong cái gọi là “nhóm chuyên gia” để “chuyển hóa” chồng tôi. Chồng tôi giảng chân tướng cho họ từ nhiều góc độ, bao gồm cả góc độ pháp lý. Cuối cùng, anh ấy nói với họ: “Có đức tin không phải là bất hợp pháp; cuộc đàn áp mới là bất hợp pháp.” Dần dần, sự kiêu ngạo của họ biến mất. Trước khi họ rời đi, một cán bộ cấp cao đã bắt tay chồng tôi để chào tạm biệt và dặn dò anh ấy hãy tự chăm sóc bản thân. Có vẻ như ngày càng có nhiều chúng sinh biết được chân tướng.

Sau đó, giám đốc trại tạm giam nói: “Thư của cô viết rất hay, đề cập đến nhiều khía cạnh. Không chỉ những người ở đồn công an đã đọc mà cả những người trong cục công an và trại tạm giam của chúng tôi cũng đã đọc nó. Nếu lịch sử có thể đảo ngược thì chúng tôi sẽ là tội phạm. Sau khi cô ra khỏi đây, xin đừng kiện chúng tôi. Cô biết đấy, cách chúng tôi xử lý cô đã là nhẹ nhàng nhất có thể rồi. Cô nên biết rằng bây giờ cô đã nổi tiếng khắp cả cái huyện này. Vì thế mà chúng tôi không thể tha cho cô, mặc dù chúng tôi muốn như thế”. Chúng tôi tự nghĩ thầm: “Chỉ cần một chúng sinh được cứu thì tất cả những đau khổ mà chúng tôi phải chịu đựng đều đáng giá”.

Sau khi chồng tôi về nhà, thông qua những người đã bắt giữ anh ấy, anh ấy đã tìm đến các bí thư ủy ban chính trị và tư pháp, đội trưởng Đội An ninh nội địa và những người phụ trách các phòng ban khác để tiếp tục giảng chân tướng cho họ. Sau khi hai bí thư ủy ban chính trị và tư pháp biết được chân tướng, họ đã âm thầm bảo vệ chúng tôi. Mỗi lần có hoạt động tập thể từ cấp trên chống lại các học viên, họ làm ra vẻ ồn ào lên rất nhiều nhưng hầu như không có hành động gì. Những người này sau đó đã được thăng chức và chuyển đi làm việc ở nơi khác.

Sau khi một người lãnh đạo biết được chân tướng, ông ấy đã nói: “Sao cô có thể ngu ngốc đến vậy? Dù không nghĩ cho mình nhưng cũng phải nghĩ cho con mình chứ. Một người con xuất sắc như vậy thậm chí còn không có cơ hội tham gia kỳ thi xin việc làm cố định ở đây; Thật đáng tiếc! Nếu cô cứ tiếp tục như thế này, ngay cả việc tìm được một người vợ tốt cũng sẽ khó khăn với cậu ấy.” Chúng tôi thực sự lo lắng cho con trai mình. Tuy nhiên, là học viên Đại Pháp, chúng ta biết rằng mỗi người đều có số phận của riêng mình và chúng ta phải giao phó việc đó cho Sư phụ.

Con trai tôi thành công

Thật trùng hợp, đúng lúc người thân, bạn bè tôi đang lo lắng cho con trai tôi thì cháu lại nói với chúng tôi rằng nó đã có bạn gái. Cô ấy là một cô gái dễ thương và là người gốc ở thành phố của chúng tôi. Chúng tôi cảm thấy rất mừng cho con. Tuy nhiên, ai ở khu vực địa phương này của chúng tôi lại không biết về chúng tôi? Liệu bố mẹ cô gái đó có đồng ý cho cô ấy hẹn hò với con trai chúng tôi không?

Lúc đó, con trai tôi đang làm việc ở một doanh nghiệp tư nhân ở thành phố khác. Cháu rất bận rộn vì công việc đòi hỏi rất nhiều công sức. Cháu có rất ít thời gian nghỉ ngơi nhưng lương lại thấp. Bạn gái của cháu cũng làm việc ở thành phố đó như một nhân viên thời vụ; trong khi đó cô ấy đang chuẩn bị làm bài thi. Về việc cô ấy hẹn hò với con trai chúng tôi, chắc chắn là bố mẹ cô ấy thực sự phản đối điều đó, vì họ biết về việc chúng tôi đệ đơn kiện Giang, vụ bắt giữ, v.v.

Bạn gái của con trai tôi đã khóc lóc thảm thiết khi ở bên bố mẹ cháu. Cháu ấy nói với họ: “Là thân con gái làm việc ở một thành phố khác, con rất là bỡ ngỡ vì là người mới. Sau khi gặp anh ấy, qua việc hẹn hò, con nhận ra rằng anh ấy là một người tốt. Trước khi được mời làm việc toàn thời gian, anh ấy thường giúp con chuẩn bị cho các khóa học, giúp con làm toán và phân tích những nội dung sẽ được đề cập trong kỳ thi. Sau khi bị ảnh hưởng nặng nề vì trượt vòng phỏng vấn cao học cũng như kỳ thi y khoa để ứng tuyển vào vị trí công chức, con gần như suy sụp. Vẫn là anh là người an ủi, động viên và ủng hộ con. Chỉ nhờ vào việc anh ấy đã cho con niềm an ủi to lớn về mặt tinh thần, con mới có thể vực dậy bản thân. Anh ấy không chỉ biết rõ về con mà còn bao dung với con. Nếu không có anh ấy, con đã không thể trải qua khoảng thời gian đó. Do đó con sẽ không bao giờ rời xa anh ấy. Con hy vọng ba mẹ có thể hiểu cho con“.

Qua tiếp xúc với con trai tôi, bố mẹ cô ấy cũng nhận ra sự trung thực và tốt bụng của con trai tôi nên đồng ý cho hẹn hò. Sau đó, cô ấy được mời làm việc trong cơ quan chính quyền thành phố ở thành phố chúng tôi với điểm thi xuất sắc và cô ấy đã có được một công việc ổn định.

Nhưng con trai tôi vẫn làm công việc thời vụ ở thành phố kia. Sau khi bạn gái cháu bắt đầu công việc mới, khi đồng nghiệp hoặc người thân, bạn bè cố gắng giới thiệu cô với ai đó, cô ấy đều từ chối. Dù vậy, chúng tôi vẫn lo lắng và giục con trai tôi cầu hôn cô ấy. Con trai tôi nói: “Đó chỉ là hình thức thôi. Nó không thể trói buộc trái tim cô ấy. Dù cho con thích cô ấy nhưng nếu có người nào khác phù hợp hơn với cô ấy, con sẽ để cô ấy ra đi thôi. Nhưng con cũng tin rằng cô ấy sẽ không bỏ rơi con như thế. Hãy cùng chờ xem mối nhân duyên của chúng con sẽ diễn ra như thế nào nhé”.

Sau đó, bạn gái của con trai tôi đã xin phép bố mẹ cô ấy để đính hôn với con trai chúng tôi. Vì vậy, theo thủ tục đính hôn truyền thống ở địa phương, chúng tôi đã tìm được người mai mối và giúp chúng đính hôn. Tin tức này được truyền đi khắp thành phố của chúng tôi và mọi người nói: “Con trai làm thời vụ trong gia đình Pháp Luân Công đã tìm được một người vợ có công việc ổn định”.

Trong quá trình đó, thông qua nhiều mối quan hệ, mẹ của cô gái đã xác định được con trai tôi và chúng tôi là ai. Khi tình cờ gặp mẹ của một trong những bạn học cũ của con trai tôi, bà ấy nói: “Đừng lo, cháu nó là học sinh giỏi ở trường. Thời cơ của cháu ấy sẽ sớm đến và cháu ấy sẽ tìm được một công việc lâu dài”. Bà mối còn nói: “Tôi cũng nghe nói cháu học rất giỏi ở trường. Thế thì sao cháu ấy lại lo lắng về việc sau này không kiếm được việc làm nhỉ?”

Khi họ kiểm tra thân thế chúng tôi, các đồng nghiệp của chúng tôi đều nói rằng chúng tôi làm việc rất tốt, đối xử tử tế và bao dung với người khác nên họ yên tâm rằng chúng tôi sẽ đối xử rất tốt với con gái họ. Họ nói rằng việc tu luyện Pháp Luân Công là vấn đề về đức tin. Mẹ của cô gái ấy là một công nhân bị sa thải, có nhiều mối quan hệ. Mỗi người trong số những mối quan hệ của bà ấy đều đã nghe nói về việc chúng tôi tốt như thế nào, điều này cho thấy hiệu quả của việc chúng tôi truyền bá sự tốt lành của Đại Pháp một cách gián tiếp. Sau khi nghe điều này, tôi có rất nhiều điều để nói. Quả thật là như vậy, trong hơn 20 năm qua, mọi người trên khắp thế giới đã bắt đầu thừa nhận Đại Pháp. Cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn những người ở quê tôi đã biết được chân tướng.

Con trai tôi được tuyển làm công chức

Ngay sau khi con trai tôi đính hôn, nó đã thi đậu công chức và được nhận vào làm công chức ở một thành phố khác, mặc dù nó đã tốt nghiệp 5 năm trước. Tin tức này đã nhận được rất nhiều sự chú ý trong thành phố nhỏ của chúng tôi. Các đồng nghiệp của tôi đã đích thân chúc mừng chúng tôi. Một số thì thầm: “Con cái chúng tôi đã học từ khi tốt nghiệp nhưng vẫn chưa đỗ. Con trai của bạn đã tốt nghiệp cách đây không lâu và trong khi đó phải đi làm. Vậy mà cháu ấy đã được chấp nhận; đây là một cái gì đó! Có vẻ như cô phải tu luyện Pháp Luân Công để có được điều đó. Thật tuyệt vời!” Những người khác nói: “Trông cô không có vẻ như đang đấu tranh vì bất cứ điều gì, nhưng vận may luôn đến với cô. Sư phụ của cô thực sự tuyệt vời!”.

Con trai tôi đã cạnh tranh với hàng trăm ứng cử viên cho vị trí đó. Cháu không chắc liệu mình có đứng đầu hay không. Bất kể đó là bài kiểm tra viết, phỏng vấn, kiểm tra y tế hay điều tra chính trị chính thức, đều có thể có những rào cản ở mỗi bước. Tuy nhiên, trong thâm tâm chúng tôi rất rõ ràng rằng với sự bảo hộ và gia trì từ bi của Sư phụ, làm sao cháu có thể không phải là ứng cử viên hàng đầu?

Con trai tôi đã quỳ trước ảnh Sư phụ một lúc lâu. Cháu bật khóc và nói “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!” để bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với Sư phụ và Đại Pháp.

Những điều tuyệt vời xảy ra với gia đình tôi và những người xung quanh chúng tôi đã cho thấy Sư phụ tuyệt vời như thế nào, Đại Pháp kỳ diệu và phi thường biết bao.

Bất ngờ tuyệt vời tại đám cưới

Cuối năm đó, chúng tôi tổ chức đám cưới hoành tráng cho con trai tôi và vợ sắp cưới. Không ngờ có tới vài trăm người đến chúc mừng chúng tôi. Hóa ra nơi chúng tôi thuê để tổ chức đám cưới đã trở thành một nơi đầy nghẹt người xem. Tất cả họ đều muốn biết cô dâu là ai. Họ cũng muốn biết con trai tôi là người như thế nào. Hơn nữa, họ muốn có cái nhìn thoáng qua về các đệ tử Đại Pháp, chồng tôi và tôi, những người đã dám đệ đơn kiện Giang Trạch Dân ra công lý.

Trong lễ cưới, ngay khi cô dâu chú rể bước vào sảnh cưới, ánh mắt mọi người sáng lên: “Chú rể sáng sủa đẹp trai, lịch lãm và khiêm tốn. Cô dâu xinh đẹp, dịu dàng và đảm đang. Mọi người vỗ tay và mọi người ngạc nhiên nói: “Một sự kết hợp hoàn hảo!”

Tôi tự nhủ: “Sư phụ đã an bài cuộc hôn nhân này”. Với tư cách là bố mẹ chú rể, khi chúng tôi được mời ra phía trước, mọi người lại dành cho chúng tôi một tràng pháo tay nữa. Họ cũng nói rằng cả hai chúng tôi đều trông tươi tắn, tốt bụng và ngay thẳng, bình dị và truyền thống, trầm tĩnh và thanh lịch. Không ai có thể biết rằng chúng tôi đã hơn 50 tuổi!

Sau đó mọi người chuyển sự chú ý sang cô gái làm phù dâu, một cô gái trẻ trong sáng và tươi tắn, con gái của chúng tôi. Cháu đã tốt nghiệp đại học và làm việc tại một tổ chức tài chính. Mọi người ngạc nhiên và nói: “Chị đã tích đức như thế nào vậy? Rất nhiều điều tốt đẹp đã đến với chị!”

Sau đó, các đồng nghiệp của chúng tôi lại bày tỏ lời chúc tốt đẹp. Một số người nói: “Tôi nói cho chị từ này: là chữ Hòa. Nét mặt và toàn bộ con người chị toát lên thái độ ôn hòa. Điều này xuất phát từ sự tu luyện của chị. Tôi hy vọng chị sẽ đạt được viên mãn trong tu luyện của mình.” Một người khác nói: “Chúng tôi thực sự ghen tị với chị. Chị có một con gái và một con trai, cả hai đều là những đứa con ngoan và học giỏi. Chúng tôi có thể có được một chút may mắn của chị không? Có vẻ như Pháp Luân Công và Sư phụ của chị thật sự tuyệt vời!”

Sư phụ giảng:

“Pháp Luân Đại Pháp hảo
Tiệm nhập thế nhân đạo”

(Đại Pháp Hảo, Hồng Ngâm II)

Nhìn thấy những chúng sinh này hiểu được chân tướng, tôi cảm thấy rất vui mừng.

Chúng tôi không làm gì khác hơn là tuân theo tiến trình Chính Pháp của Sư phụ để đưa Giang ra công lý. Nhưng Sư phụ đã mang đến cho chúng tôi rất nhiều điều bất ngờ thú vị, khó có được, và giúp người dân địa phương biết được chân tướng về Đại Pháp, để tạo nền tảng tốt cho việc họ được đắc cứu.

Cảm tạ Sư phụ! Hợp thập!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/31/454294.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/17/210861.html

Đăng ngày 04-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share