Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Canada

[MINH HUỆ 01-08-2023] Con xin kính chào Sư tôn! Xin chào các đồng tu!

Năm nay là lần đầu tiên thành phố Quebec nghênh đón Shen Yun (Thần Vận) kể từ năm 2019 và cũng là lần đầu tiên tôi nghiêm túc tham gia vào toàn bộ quá trình với tâm thái của một “học viên địa phương”. Nhờ sự nỗ lực của các học viên, vé ở Quebec được bán hết trước ba tuần và các buổi biểu diễn đều chật kín khán giả. Từ đó, tôi ngộ được rằng trạng thái tu luyện của chỉnh thể học viên ở địa phương đã đáp ứng được yêu cầu của Pháp ở hiện tại đối với chúng tôi.

Dưới đây là thể hội tu luyện của tôi trong việc quảng bá Shen Yun năm 2023.

Kiên trì học Pháp tập thể, quảng bá Shen Yun tốt hơn

Mùa xuân năm 2022, khi dịch bệnh qua đi và cuộc sống dần dần khôi phục lại bình thường, điều phối viên của Phật Học hội địa phương kiến nghị các học viên khôi phục lại các nhóm học Pháp trực tiếp. Có rất ít học viên ở Quebec và chúng tôi sống rải rác ở nhiều khu vực khác nhau. Trước khi xảy ra dịch bệnh, chúng tôi học Pháp tại nhà của hai vợ chồng học viên người phương Tây. Khi thảo luận về việc khôi phục việc học Pháp tập thể, có đồng tu kiến nghị thuê một phòng học hoặc trung tâm cộng đồng. Bởi vì một số đồng tu không có ô tô và địa điểm học Pháp ban đầu không có tuyến xe buýt chạy qua, nên rất khó để thống nhất về thời gian học.

Trong quá trình thảo luận, tôi ngộ ra việc học Pháp tập thể là một hình thức tu luyện mà Sư phụ lưu lại cho chúng ta, vì vậy chúng ta nên nghe theo lời Sư phụ một cách vô điều kiện. Nếu như chúng ta nảy sinh niệm đầu không muốn học Pháp trực tiếp, bất luận là do lười biếng hay do có thành kiến đối với các đồng tu khác, thì đó đều là niệm đầu không phù hợp với Pháp. Vì vậy chúng ta nên chính niệm loại trừ can nhiễu và chiểu theo yêu cầu của Sư phụ.

Cuối cùng từ tháng 4 năm 2022 trở đi, mọi người khắc phục được khó khăn và khôi phục được việc học Pháp tập thể trực tiếp vào mỗi tối thứ Hai. Các học viên không có ô tô đi xe buýt đến bến xe gần điểm học Pháp, sau đó các đồng tu tại điểm học Pháp lái xe đến đón họ.

Tôi đặt ra yêu cầu cho bản thân, rằng dù người khác có đến hay không, hay mỗi lần có bao nhiêu người đến học, thì tôi cũng phải gắng sức để tham gia học Pháp nhóm nhiều nhất có thể. Hơn một năm nay, cơ bản là tuần nào tôi cũng tham gia. Đôi khi có nhiều hoạt động ở Montreal và tôi về muộn, nhưng đều không để lỡ việc học Pháp vào thứ Hai.

Sau khi bắt đầu quảng bá Shen Yun vào mùa thu năm đó, chúng tôi xuất hiện sự bất đồng về thời gian học Pháp nhóm trực tiếp. Người điều phối bảo chúng tôi thay đổi thời gian học Pháp. Bởi vì không tìm được thời gian thích hợp, nên chúng tôi cân nhắc quay lại học Pháp trực tuyến trong thời gian diễn ra Shen Yun.

Vì thế, trong tâm tôi nảy sinh tâm oán trách với người điều phối, vì nghĩ rằng một câu nói tùy tiện của anh ấy sẽ gây ra sự hỗn loạn trong nhóm học Pháp. Nhưng sau đó tôi lập tức nhận ra niệm đầu đó là không đúng, bởi vì điều phối viên có khả năng là đã không hiểu rõ tình huống của chúng tôi. Vì vậy, tôi cần lý trí đi trao đổi để giải quyết vấn đề thay vì phàn nàn anh ấy. Cuối cùng, chúng tôi sắp xếp ổn thỏa thời gian để học Pháp trực tiếp và thời gian quảng bá Shen Yun.

Cá nhân tôi nghĩ rằng việc kiên trì học Pháp trực tiếp là một sự bảo đảm trọng yếu để quảng bá Shen Yun được tốt.

Buông bỏ tự ngã để phối hợp với các học viên khác

Trải qua một thời gian dài, tôi đã hình thành thói quen truy cầu “tối đa hóa hiệu quả” trong khi làm việc và không nguyện ý làm “việc vô ích”. Trong quá trình quảng bá Shen Yun lần này, tôi ý thức được và quyết định tu bỏ chấp trước này. Sư phụ giúp tôi cảm nhận được ý nghĩa quan trọng của việc phối hợp với các học viên khác và sự đáng quý của việc hình thành chỉnh thể.

Tháng 9 năm 2022, khi tôi hỏi có học viên nào muốn đi cùng tôi vào Chủ Nhật để dán áp-phích không, đồng tu A nói cô ấy đã hẹn với đồng tu B và mời tôi tham gia cùng họ. Tôi đồng ý, nhưng lại nghĩ ba người làm cùng thì khó, tốt hơn là tôi tự mình đi sang con phố khác.

Đến Chủ Nhật, tôi đột nhiên nảy sinh niệm đầu mạnh mẽ rằng không muốn đi dán áp-phích nữa. Sau đó, tôi phát hiện trần nhà tắm vốn trước đó chỉ hơi thấm nước nhẹ bỗng nhiên rỉ nước rất nhiều. Tôi nhanh chóng tìm một chiếc xô để hứng nước và lau sàn. Chẳng bao lâu, người hàng xóm ở tầng trên dùng nước xong thì hết rò rỉ. Tôi dường như có thêm một lý do nữa để không đi dán áp-phích: Nhỡ đâu nước lại rò rỉ tiếp thì phải làm sao? Lúc này cơn buồn ngủ cũng từ đâu ập đến. Tôi có thể cảm nhận rõ rằng chính niệm của mình không đủ. Lúc này, tôi nhận được tin nhắn của học viên A, nói rằng cô ấy đã đến bãi đậu xe như đã hẹn. Thấy vậy, tôi lập tức đứng phắt dậy khỏi ghế sofa và bước ra khỏi cửa, các nhân tố can nhiễu ở các không gian khác lập tức bị phá trừ.

May mà vẫn chưa muộn lắm. Ba người chúng tôi cùng đi với nhau, một người bước vào trước chủ động giới thiệu, hai người còn lại phối hợp bổ sung. Mặc dù có một số cửa hàng đóng cửa vào Chủ Nhật hôm đó, nhưng phàm là nơi nào mở cửa thì đều tiếp nhận và hiệu quả rất tốt. Trong tâm tôi cảm ơn những đồng tu trong nhóm đã giúp tôi phá trừ ngăn trở của tà ác vào thời khắc quan trọng để thực hiện bước đầu tiên quảng bá Shen Yun. Ngày hôm đó, tôi thực sự cảm nhận được sức mạnh của việc phối hợp chỉnh thể.

Còn một chuyện khác, có một học viên lớn tuổi người Trung Quốc đã chủ động đề nghị tham gia vào việc quảng bá Shen Yun. Bà ấy nói cho tôi biết về thời gian rảnh của mình và hy vọng có thể được tham gia dán áp-phích cùng các học viên. Phản ứng đầu tiên của tôi là bà ấy không nói được tiếng bản địa nên không thể giúp được gì, hơn nữa lại phải sắp xếp thời gian theo lịch của bà ấy, sẽ rất phiền phức. Chi bằng để bà ấy đi treo tài liệu ở tay nắm cửa? Sau đó, tôi nhận ra suy nghĩ của mình là sai, tâm cứu người của đồng tu là rất đáng quý và tôi nên cố gắng hết sức để sắp xếp cho bà ấy.

Lần đầu tiên, tôi và bà ấy đi dán áp-phích trên con phố thương mại ở gần nhà, nơi đó rất khó tìm được chỗ đỗ xe. Chúng tôi phải mất rất nhiều thời gian mới tìm được chỗ đỗ, sau đó bắt đầu đi dán áp-phích dọc theo con phố. Mặc dù hầu hết các cửa hàng đều tiếp nhận, nhưng tôi là người duy nhất giảng chân tướng ở các nơi mà chúng tôi đi qua, khiến tôi miệng đắng lưỡi khô và giọng nói bắt đầu khàn khàn.

Vài lần sau, tôi liên lạc với một học viên người phương Tây để đưa bà ấy đi cùng. Các đồng tu phương Tây cũng tranh thủ thời gian quý báu của họ để dán áp-phích và trước đó còn phải đi một chặng đường dài để tới đón bà ấy. Tôi nghĩ việc sắp xếp cho bà ấy dán áp-phích còn mệt hơn là tự tôi đi một mình.

Sau đó, bà ấy còn chia sẻ thể hội trong khi dán áp-phích, khiến tâm tôi cảm thấy bất bình.

Khi bình tĩnh lại và hướng nội tìm, tôi đào sâu vào cảm giác bất bình của mình và phát hiện nhiều tâm chấp trước: cảm giác bị người khác độc chiếm công lao, đây là biểu hiện của tâm tật đố và tâm cầu danh của tôi; thấy người khác làm được tốt thì trong tâm thấy bất công; tôi thấy đi cùng các đồng tu không biết tiếng [địa phương] là phiền phức, kỳ thực đó là biểu hiện của tâm chứng thực bản thân, không thể buông bỏ được mất của bản thân để thành toàn cho người khác, chưa lấy tâm thái của một người tu luyện đứng tại cơ điểm của Pháp để xem xét vấn đề.

Sư phụ giảng:

“Tu luyện ấy, Thần là nhìn vào nhân tâm, không nhìn vào bản thân hoạt động đó được an bài hoàn chỉnh hay không, toàn diện hay không, chư Thần không nhìn vào những cái đó. Mà càng không toàn diện thì còn mừng, nhìn xem chư vị ai thấy được chỗ không hoàn mỹ của việc đó mà có thể làm được nó cho tốt, nhìn xem ai khiến những chỗ thiếu sót của việc đó làm thành tốt đẹp, là vì khi thực hiện việc gì thì cũng có tu luyện của chư vị ở trong đó, ấy là nhìn tu luyện của chư vị!” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014, Giảng Pháp các nơi XIII)

Tôi cũng nhận ra bản thân có tâm oán hận. Nếu mọi thứ không diễn ra như ý, không theo dự kiến của bản thân, bản thân phó xuất nhiều hơn một chút, là liền phẫn uất bất bình. Người học viên phương Tây đó gặp khó khăn khi giao tiếp với học viên Trung Quốc, nhưng họ sẵn sàng phối hợp với bà ấy mà không tỏ ra thiếu kiên nhẫn. Ngược lại, tôi thấy mình thiếu thiện tâm cùng sự bao dung đối với những đồng tu khác.

Khi tôi ý thức được điều này và muốn tu bỏ các tâm chấp trước ở phương diện đó, tôi cảm thấy dung lượng bản thân dần dần được mở rộng, không còn bị vướng vào cái gọi là “hiệu suất” nữa. Tôi có thể đứng từ góc độ của Pháp để nhìn nhận vấn đề, thiện ý lý giải người khác và phối hợp chỉnh thể.

Buông bỏ tự ngã, loại bỏ tư tâm và làm mọi việc dựa trên cơ điểm của Pháp thì sẽ có lực lượng của Pháp. Tôi tin rằng chỉ cần đảm bảo rằng mỗi lần làm điều đó tôi luôn mang theo chính niệm đi cứu người và thiện ý hợp tác, mỗi tấm áp-phích tôi dán và mỗi phần tài liệu treo trên cửa đều mang theo lực lượng của Pháp.

Sau này, đồng tu lớn tuổi cũng có đột phá và có thể tự mình bắt xe buýt đi treo tài liệu trên các tay nắm cửa. Khi tới gần thời gian Shen Yun biểu diễn ở Quebec, một người bạn người thường làm việc gần phố cổ nói với tôi rằng anh ấy nhìn thấy hầu hết các cửa hàng trên con phố thương mại đó đều có áp-phích Shen Yun. Tôi nói với anh ấy rằng chính là các tình nguyện viên chúng tôi đã dán chúng lên. Con phố mà anh ấy nhắc đến chính là con phố mà học viên người Trung Quốc lớn tuổi và học viên phương Tây kia phụ trách dán. Các tấm áp-phích gắn ở trên cửa kính trong nhiều tháng đã phát huy tác dụng vô cùng to lớn.

Trân quý chúng sinh, giữ vững tuyến đầu cứu người ở quầy vé

Trong năm tuần kể từ cuối tháng 11 năm 2022 đến dịp nghỉ lễ tết đầu năm mới là thời gian [mọi người] mua sắm nhiều, chúng tôi đã mở một quầy bán vé ở trung tâm thương mại. Chúng tôi quyết định rằng phải đảm bảo lúc nào cũng có ít nhất hai học viên bán vé tại quầy. Đây là một thử thách không nhỏ, vì số lượng học viên địa phương có hạn và mọi người đều tham gia vào nhiều kênh quảng bá và các hạng mục khác, cũng như công tác ngoài xã hội và cuộc sống gia đình.

Thời gian công tác của tôi tương đối linh hoạt và nơi ở lại gần với trung tâm thương mại, nên mỗi khi điền vào thời gian biểu, tôi cố gắng chọn khung thời gian mà các đồng tu khác bận rộn. Mỗi học viên tham gia bán vé đều cố gắng hết sức để phối hợp, thời gian biểu luôn được đăng ký xong toàn bộ trước thời gian dự kiến. Đôi khi các học viên khác còn chủ động đề nghị làm thay tôi khi thấy tôi đăng ký quá nhiều ca. Có lúc các học viên người Trung Quốc và các học viên phương Tây cũng đến giúp đỡ. Ngay cả khi họ không thể tự mình bán vé, nhưng họ vẫn có thể trông coi quầy vé, phát tờ rơi và phát chính niệm. Theo đó, các điểm bán vé của chúng tôi luôn tràn đầy năng lượng và số lượng vé bán được tương đối khả quan.

Khi kỳ nghỉ năm mới đến gần, các cửa hàng kéo dài thời gian mở cửa. Khi tăng cường quảng bá, tôi đã không thể duy trì được việc luyện công và cảm thấy rất mệt. Nhưng tôi ngộ ra quầy bán vé này là một kênh hữu hiệu để các đồng tu tiếp xúc trực diện với chúng sinh. Thông qua việc đối thoại trực tiếp có thể giúp phá trừ can nhiễu ở không gian khác đón thánh duyên cho những người hữu duyên. Do đó, chúng tôi phải giữ vững “tuyến đầu cứu người” quý ​​giá tại quầy bán vé này, không được sinh tâm lý lệ thuộc vào các quảng cáo trên phương tiện truyền thông mà buông lơi kênh tiếp xúc trực tiếp với chúng sinh.

Có lúc khi về nhà rất mệt mỏi, lại phải hoàn thành xong phần việc trong công tác người thường, nên cảm thấy sức cùng lực kiệt. Vì thế, trước khi đi ngủ, tôi mở website Shen Yun Zuo Pin (Tác phẩm Thần Vận) và nghe đi nghe lại ca khúc “Không thể thất bại” để “sạc pin cho bản thân”.

Vi liễu nhĩ thiên quốc chúng sinh đắc cứu bất yếu thất bại” (Bất yếu thất bại, Hồng Ngâm VI).

Tạm dịch:

“Vì để chúng sinh thiên quốc được cứu nên không thể thất bại” (Không thể thất bại, Hồng Ngâm VI).

Khi vé bán chạy, tôi liên tục phải cảnh báo bản thân rằng khi tất cả vé chưa được bán hết và khi những chúng sinh đã có vé chưa bước vào rạp, tôi tuyệt đối không được sinh tâm hoan hỷ và nhất định không được buông lơi.

Trong vài tuần đó, tôi thực sự cảm nhận được một sức mạnh thần kỳ. Dù có mệt mỏi đến đâu, chỉ cần đến quầy vé, tôi đều tràn đầy năng lượng, trong lòng vui vẻ và tự nhiên mỉm cười chào đón mọi người. Chiếc TV liên tục phát quảng cáo Shen Yun ở phía sau tôi phát ra năng lượng cực đại và màu sắc đẹp mắt, thu hút mọi người dừng lại xem và hỏi han.

Quebec là một thành phố nhỏ và dân cư không đa dạng như Montreal, nhiều người có cảm giác tự nhiên và thân thiết như hàng xóm láng giềng và thích nói chuyện với chúng tôi. Trong những ngày nghỉ lễ, các trung tâm thương mại rất đông đúc và chúng tôi có cơ hội nói chuyện với nhiều người hơn, cố gắng hết sức để giúp đỡ họ và trân quý mỗi một người hữu duyên từ tận đáy lòng.

Vào đêm Shen Yun biểu diễn, tôi đứng tại quầy đặt mua Shen Yun Zuo Pin nghênh đón khán giả vào hội trường. Một người đàn ông mà tôi không quen biết đã đến bắt tay tôi và nói: “Trước đây các bạn bán vé ở trung tâm thương mại phải không? Tôi đã từng nhìn thấy các bạn.”

Sau buổi biểu diễn, một số khán giả trò chuyện với chúng tôi, cho nói họ rất thích buổi biểu diễn. Một số khán giả vừa rơi nước mắt vừa nói buổi biểu diễn vô cùng thần thánh và họ vô cùng biết ơn Shen Yun.

Lúc đó, tôi lại một lần nữa tôi cảm thấy việc làm tốt hạng mục Shen Yun không chỉ là bán hết vé, mà là tận mắt nhìn thấy những sinh mệnh đại diện cho những Thiên quốc cự đại, dưới sự an bài từ bi của Sáng Thế Chủ mà có cơ hội bước vào rạp xem biểu diễn. Lúc này, tôi cảm nhận được tinh thần trách nhiệm to lớn và thần thánh của một đệ tử Đại Pháp.

Loại bỏ tâm sợ hãi và chân chính tín Pháp

Kể từ thời điểm quảng bá Shen Yun vào cuối tháng 9 năm ngoái đến khi biểu diễn vào cuối tháng 1 năm nay, đủ loại can nhiễu và khảo nghiệm thường xuyên phát sinh. Lúc đầu, tôi thường có cảm giác lo âu và vô cùng áp lực, nhưng sau này tôi nhận ra đó chính là nỗi sợ thất bại.

Tôi nhớ đến Pháp lý về việc hướng nội tìm là Pháp bảo mà Sư phụ giảng. Tôi phát hiện là tôi đang hướng ngoại và không thực sự nghe theo lời Sư phụ để hướng nội tìm trong bản thân mình. Tôi nhận ra sợ thất bại cũng là một tâm chấp trước, nên khi phát chính niệm, tôi đều chủ động thanh trừ nó. Tôi luôn nhắc nhở bản thân hướng nội tìm, đồng thời kiên định tín niệm rằng chỉ cần là Sư phụ an bài thì chắc chắn đều là hảo sự.

Lời kết

Trong khi quảng bá Shen Yun năm nay ở Quebec, thu hoạch lớn nhất của tôi là buông bỏ được tâm lo nghĩ và bất an, tuân theo yêu cầu của Sư phụ một cách vô điều kiện.

Tôi kiên trì học Pháp tập thể, buông bỏ tự ngã, phối hợp với các đồng tu, tín nhiệm các đồng tu và không áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác. Khi gặp vấn đề biết hướng nội tìm, xem xét xuất phát điểm hành vi của mình và tu bỏ những phần không phù hợp với Pháp. Trong quá trình đó, chúng ta không nên truy cầu kết quả ngay lập tức, mà cố gắng làm đúng từng chi tiết để mỗi một bước đi được vững chắc.

Chính Pháp còn chưa kết thúc, chúng ta cần nhắc nhở nhau về trách nhiệm to lớn của các đệ tử Đại Pháp. Tiếp tục bảo trì chính niệm, tiếp tục kiên trì cứu người, không phụ sứ mệnh của mình.

Nếu có điều gì không thỏa đáng, mong các đồng tu góp ý.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm tạ các đồng tu!

(Trình bày tại Pháp hội giao lưu tâm đắc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Canada năm 2023)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/8/1/463651.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/7/210671.html

Đăng ngày 20-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share