Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Ấn Độ

[MINH HUỆ 10-06-2023] Tôi là một học viên đến từ thành phố Nagpur thuộc Maharashtra, Ấn Độ. Tôi làm việc cho chính phủ, năm nay 62 tuổi và mới nghỉ hưu năm ngoái.

Hai vợ chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 10 năm 2012, chúng tôi đều cảm thấy vô cùng may mắn. Vợ tôi là người đồng hành với tôi trên con đường tu luyện, chúng tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp tới các trường học. Trong những năm qua, tôi đã có nhiều trải nghiệm trong quá trình tu luyện và luôn cảm thấy Sư phụ đang bảo hộ và chỉ dẫn cho tôi.

Hồng Pháp cũng là quá trình tu tâm tính của bản thân

Hai vợ chồng tôi bắt đầu giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp tới các trường học vào tháng 8 năm 2015. Tôi cảm thấy làm như vậy có thêm một lợi ích là học sinh sẽ mang về nhà những tờ giới thiệu và tài liệu mà chúng tôi đưa cho họ. Bằng cách này, cha mẹ và các thành viên trong gia đình họ có thể đọc được và biết về Pháp Luân Đại Pháp, từ đó có được cái nhìn chính diện và được cứu.

Tuy nhiên, mọi việc không phải lúc nào cũng thuận lợi và dễ dàng. Chúng tôi thường rời khỏi nhà vào sáng sớm và đôi khi phải di chuyển một quãng đường dài. Có những lúc chúng tôi phải chờ vài tiếng đồng hồ để gặp các hiệu trưởng, thậm chí sau vài lần trao đổi và chờ đợi lâu, chúng tôi vẫn chưa thể gặp được họ. Thông qua những sự việc này, chúng tôi đã nhận ra chấp trước thiếu kiên nhẫn và không bền bỉ. Chúng tôi thức sự biết ơn Sư phụ đã trợ giúp và ban cho chúng tôi những cơ hội quý giá này. Với sự từ bi của Sư phụ, đến nay chúng tôi đã có thể giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp tới hơn 50 trường học, ngoài ra còn có các lớp huấn luyện, tu viện và ký túc xá.

Trong bài “Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York năm 2009”, một học viên đã hỏi Sư phụ về việc làm thế nào để giúp các học sinh tại Ấn Độ nhanh chóng đắc Pháp và luyện công, Sư phụ đã giảng:

“những kinh nghiệm có được khi trải qua một [đoạn] đường cũng nghiệm chứng rằng học Pháp thật nhiều là trọng yếu. Con người ta tựa như một đồ chứa đựng, Pháp được mang vào nhiều, nhất là Đại Pháp của vũ trụ này, thì Ông sẽ khiến người ta có chính niệm, khiến người ta khởi tác dụng chính diện; khẳng định là như thế. Vậy nên chỉ có một biện pháp, chính là học Pháp cho nhiều. Không được lạc sang hình thức luyện công; cần dẫn dắt mọi người học Pháp cho nhiều; đặc biệt là học sinh Ấn Độ khá đông, cần để học sinh tổ chức học Pháp với nhau ở trong các hoàn cảnh khác nhau; như thế là tốt nhất.”

Trong những năm qua, chúng tôi đã gặp nhiều người hữu duyên bày tỏ sự vui mừng sau khi học luyện các bài công pháp. Chúng tôi cũng gặp nhiều khó khăn và thách thức và đã có thể vượt qua với sự gia trì của Sư phụ.

Quá trình giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp tới các trường học cũng đã giúp tôi đề cao tâm tính và tìm ra nhiều chấp trước như tâm oán hận, nóng giận, đố kỵ, sắc dục, truy cầu danh lợi, bảo vệ danh tiếng, v.v. Tôi cũng đã học cách hướng nội và tìm ra những thiếu sót của mình. GIờ đây khi tôi hướng nội, tôi thường có thể tìm ra vấn đề của bản thân và bắt đầu nỗ lực trừ bỏ chúng. Khi có vấn đề xảy ra, tôi liền có thể minh bạch. Giờ đây tôi đã có thể tiếp nhận những lời phê bình, nhưng khi đó là vợ tôi thì tôi vẫn chưa thể làm được. Tôi biết mình vẫn phải cải thiện về phương diện này và vẫn đang nỗ lực.

Tôi muốn nhắc nhở mọi người tầm quan trọng của việc giữ chính niệm trong khi làm bất kỳ việc gì liên quan đến giảng chân tướng. Ví dụ, một lần hai vợ chồng tôi dự kiến tới thăm một ngôi trường. Nhưng do thời tiết xấu và có mưa, tôi cảm thấy miễn cưỡng, trong khi vợ tôi nhất quyết rằng chúng tôi phải tới đúng giờ. Khi chúng tôi đến nơi, họ đã không cho phép chúng tôi giới thiệu về Đại Pháp. Sau khi xem xét lại bản thân, tôi nhận ra đó là do tôi thiếu chính niệm và chúng tôi đã không thể phối hợp tốt với nhau. Chính niệm chính hành là điều vô cùng quan trọng để giữ cho trường không gian của chúng ta thanh tịnh và thanh lý các yếu tố can nhiễu. Học Pháp tốt cũng rất quan trọng. Chúng tôi luôn học Pháp và phát chính niệm trước khi nói chuyện với các trường học.

Sư phụ đã giảng:

“Tôi lại nói rõ hơn một chút, tu luyện đời này của chư vị là để chính niệm bề mặt cá nhân của chư vị mạnh mẽ hơn, có thể cứu độ chúng sinh.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc 2015)

Tôi vẫn nhớ ngôi trường đầu tiên mà chúng tôi tới để giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp. Đó là trường Sainath tại Pragati Nagar, thuộc Nagpur, tại đây có khoảng 900 học sinh. Việc chia sẻ về Đại Pháp với một nhóm người lớn như vậy quả là một trải nghiệm tuyệt vời. Hiệu trưởng và các giáo viên rất vui vẻ khi có cơ hội tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp. Trải nghiệm này cũng khiến tôi tự tin và được khích lệ để tiếp tục.

Dưới đây là tổng kết một số trải nghiệm đáng nhớ khi tôi tới thăm các ngôi trường. Con xin cảm tạ Sư phụ, cảm ơn các đồng tu đã giúp tôi thực hiện những chuyến đi này. Tôi hy vọng rằng những thiển ngộ của tôi có thể khích lệ mọi người hồng Pháp tới các trường học để các học sinh có thể đề cao đạo đức và trở thành những người tốt hơn.

Hiệu trưởng tại trường học Cơ Đốc giáo có ấn tượng sâu sắc với Chân-Thiện-Nhẫn

Lần đầu tiên chúng tôi tới Trường Trung học New Apostolic tại Nagpur để xin phép được giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp, lễ tân đã bảo chúng tôi đợi. Sau hơn 1 tiếng, hiệu trưởng đã gặp và nói chuyện với chúng tôi trong hơn 1 tiếng đồng hồ. Chúng tôi đã thảo luận về tầm quan trọng của đạo đức đối với các học sinh. Chúng tôi đã được phép giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp cho các học sinh trường trung học cơ sở và trung học phổ thông trong ngày hôm sau. Buổi giới thiệu bắt đầu vào 7 giờ 30 phút sáng và kết thúc vào lúc 11 giờ 30 phút.

Đó là một trải nghiệm khắc cốt ghi tâm. Các học sinh rất vui vẻ khi được học các bài công pháp. Vị hiệu trưởng rất xúc động khi nghe âm nhạc luyện công và nói rằng mỗi nốt nhạc đều khiến bà rung động tâm can. Bà cũng nói với chúng tôi rằng giá trị phổ quát Chân-Thiện-Nhẫn rất tốt. Chúng tôi đã thực hiện ba buổi giới thiệu tại trường vào ngày hôm đó.

Tới thăm một trường học đã mang tới nhiều cơ hội khác

Trường trung học Tathagatha ở Kotamba là một trường nội trú cách Nagpur khoảng 165 km. Một học viên sống ở Kotamba đã xin được phê duyệt để chúng tôi giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp tại trường, dự kiến vào lúc 3 giờ chiều. 9 học viên Pháp Luân Công sẽ có mặt ở đó. Trên đường tới đó, ở làng Kalamb, chúng tôi nhìn thấy một số học sinh và đã dừng lại để tặng tờ rơi cho họ, vì chúng tôi vẫn còn thời gian. Sau đó chúng tôi quyết định đi theo họ, để họ dẫn chúng tôi tới trường, tại đó chúng tôi đã phân phát thêm nhiều tờ rơi. Sau đó chúng tôi lại tới một ngôi trường khác để phát tờ rơi.

Sau đó chúng tôi gặp một nhóm học sinh khác. Một trong số họ từ chối nhận tờ rơi và nói: “Đây là thông tin gì đó liên quan tới Trung Quốc.” Tôi liền giảng chân tướng cho cậu ấy và nói rằng chính quyền Trung Quốc đang bức hại một tập ôn hòa này. Sau khi hiểu rõ sự thật, cậu ấy cùng những người bạn đã nhận tài liệu. Chúng tôi cũng đã tới Trường Chintamani ở làng Kalamb. Vì hiệu trưởng không có mặt nên chúng tôi đã xin phép giáo viên phụ trách và được chấp thuận để hồng Pháp và hướng dẫn luyện công cho các học sinh trong trường.

Cuối cùng chúng tôi đã có mặt ở trường Tathagata tại Kotamba, họ đã đưa chúng tôi tới một khu vực gần đó với rất nhiều cây cối. Nơi đây giống như một khu rừng nhỏ, với rất nhiều tượng Phật. Chúng tôi đã hướng dẫn các bài công pháp cho các học sinh. Họ rất vui vẻ học công. Chúng tôi trở về nhà vào khoảng 9 giờ tối. Chúng tôi thật sự biết ơn Sư phụ vì đã an bài chuyến đi đáng nhớ này!

Trường học bộ tộc của chính phủ mời chúng tôi tới hướng dẫn các bài công pháp

Tình huống tương tự cũng đã diễn ra ở trường nội trú bộ tộc ở Sindewahi. Khi đó tôi đưa vợ tôi về thăm quê. Bà ấy đã gặp hai người hiệu trưởng, trong đó một người là hiệu trưởng tại ngôi trường mà bà ấy từng học. Ngày hôm sau, chúng tôi đã tới thiệu về Đại Pháp ở cả hai ngôi trường.

Chúng tôi cũng đã gặp vài người sinh viên. Họ đã mời chúng tôi tới trường nội trú nam, tại đây chúng tôi đã được phép giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi cảm thấy rằng các sinh viên ở đây đang chờ đợi Pháp Luân Đại Pháp. Họ học các bài công pháp rất nhanh và thể hiện sự tĩnh tại, tường hòa.

Người quản lý tại đó cũng đã đưa chúng tôi tới trường nội trú nữ, cách đó khoảng 1 km. Tại đó chúng tôi đã giới thiệu các bài công pháp. Đó quả là một trải nghiệm tuyệt vời. Các sinh viên thực sự đều đang chờ đợi Pháp Luân Đại Pháp.

Giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp trong khi tới thăm con gái

Con gái của tôi là một bác sĩ tại Viện nghiên cứu Y học Mahatma Gandhi tại Sewagram. Con gái tôi đã làm việc ở đó trong 3 tháng. Khi chúng tôi tới thăm, chúng tôi quyết định sẽ giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người ở đó.

Chúng tôi đã tới thăm trường Sunshine ở Sewagram và được chấp thuận từ hiệu trưởng để giới thiệu về Đại Pháp tới các sinh viên và nhân viên của trường. Trong lần tiếp theo thăm con gái, chúng tôi đã hẹn một cuộc gặp với trường và hướng dẫn các sinh viên luyện công. Hiệu trưởng, các giáo viên và học sinh đều rất cảm động khi biết đến Pháp Luân Đại Pháp.

Trong thời gian ở đó, chúng tôi cũng tới thăm các trường khác ở Sewagram. Chúng tôi cũng đã tới trường Parishad, bà hiệu trưởng rất ấn tượng với Pháp Luân Đại Pháp. Đó cũng là một trải nghiệm tuyệt vời khi chúng tôi đã có thể biểu diễn các bài công pháp mà không cần xin phép trước.

Hồng Pháp tại nơi tôi trưởng thành

Tôi từng học trung học cơ sở tại Bramhapuri, Trường Trung học Nữ sinh Newjabai Hitkarini nằm ở gần đó. Chúng tôi từng tới thành phố này để thăm người mẹ đang ốm của tôi. Trong chuyến thăm đó, chúng tôi đã tới trường học nữ và xin phép biểu diễn các bài công pháp, sau đó hiệu trưởng đã đề nghị chúng tôi giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp ở cả trường nam sinh tại một địa điểm khác. Chúng tôi đã thực hiện các buổi giới thiệu ở cả hai trường, với tổng cộng khoảng 2.700 học sinh. Trong hai buổi giới thiệu, tổng số học sinh tham gia là khoảng 2.400. Họ đều học rất nhanh.

Trên đường đi, tôi cũng nhân cơ hội tới thăm ngôi trường thời thơ ấu của mình là Trường Trung học Janta vào lúc 2 giờ chiều cùng ngày. Cơ hội này quả là một món quà mà Sư phụ ban tặng.

Sau khi nghỉ hưu

Sau khi nghỉ hưu, tôi càng có nhiều thời gian hơn để đi hồng Pháp.

Từ 22 đến 23 tháng 2 năm 2022, chúng tôi đã tới thăm 25 ngôi trường ở Nagpur, Chandrapur và Yavatmal thuộc địa khu Vidarbha. Đó là một trải nghiệm rất phong phú, dường như mọi người đều đang chờ đợi để được biết về Đại Pháp. Giờ đây con gái tôi đã kết hôn và sống ở Chennai. Chúng tôi đã cùng đi tới một ngôi trường tại một thành phố phía Nam Ấn Độ, chúng tôi khá lo lắng vì rào cản ngôn ngữ và chúng tôi cảm thấy như người ngoài ở thành phố này. Sau đó chúng tôi đã gặp vị giám đốc, ông ấy đã tỏ ra rất quan tâm và đã chấp thuận cho chúng tôi. Ông ấy nói chúng tôi có thể quay lại trường bất kỳ lúc nào chúng tôi tới thăm thành phố này. Rất nhiều học sinh và giáo viên đã tỏ ra ấn tượng và khen ngợi Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi nguyện sẽ làm tốt hơn nữa trên con đường phía trước và không để Sư phụ từ bi thất vọng.

Con xin cảm tạ Sư phụ đã cho con cơ hội giới thiệu cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/6/10/461736.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/16/209905.html

Đăng ngày 09-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share