Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-06-2023] Tháng 7 năm 2011, tôi cùng một học viên đến chợ nông sản để phân phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp. Hầu hết nông dân ở đó đều đón nhận. Chưa đến một giờ đồng hồ, chúng tôi đã giúp hơn mười người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Tôi trở nên quá tự tin, sinh tâm hoan hỉ và âm thanh khi giảng chân tướng ngày càng cao. Khi chưa kịp ý thức được thì tôi đã thấy hai viên cảnh sát đứng trước mặt chúng tôi và nói chúng tôi phải đi cùng họ.

Tại đồn, cảnh sát đã tịch thu túi của chúng tôi. Họ đặt các tài liệu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp của chúng tôi lên bàn và yêu cầu chúng tôi đứng cạnh bàn để chụp ảnh. Chúng tôi đã không hợp tác.

Sau đó, một cảnh sát tên Cao bảo tôi đi theo anh ta. Anh ta đưa tôi đến một căn phòng chứa đầy dụng cụ tra tấn và nói tôi cần hợp tác với anh ta. Tôi nói: “Tôi không thể. Nếu tôi làm vậy, thì là làm hại anh đấy”.

Anh ta sửng sốt và nói: “Điều đó sẽ làm hại tôi như thế nào?”

Tôi trả lời: “Cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp không có bất kỳ cơ sở pháp lý nào. Chế độ cộng sản đang dùng các anh để bức hại chúng tôi. Nếu tôi hợp tác với anh, anh sẽ phạm tội và sẽ phải đối mặt với hậu quả trong tương lai.” Tôi cũng nói với anh ấy cách ĐCSTQ tuyên truyền bôi nhọ Pháp Luân Đại Pháp, đặc biệt là trò lừa bịp dàn dựng “Vụ tự thiêu Thiên An Môn”.

Cao im lặng lắng nghe tôi. Một tiếng sau, anh ta đưa tôi trở lại sảnh.

Ngay sau đó, một số nhân viên Phòng 610 đã đến và yêu cầu tôi ký vào bản khai do một cảnh sát trực ban thấp người soạn thảo. Tôi đã từ chối và nói rằng việc tôi hợp tác với họ sẽ thực sự gây hại cho họ. Tôi khuyên họ đọc các tài liệu chân tướng của chúng tôi và không tham gia vào cuộc bức hại nữa.

Các đặc vụ Phòng 610 đã lấy một số tài liệu và rời đi.

Tôi tình cờ nghe được người cảnh sát trực ban phàn nàn rằng Cao không thể huy động được đủ người để tiến hành khám nhà chúng tôi, mặc dù anh ta có thể lấy người từ đồn cảnh sát khác.

Sau vài giờ, Cao bảo chúng tôi thu dọn hành lý và trả lại chúng tôi thẻ xe buýt. Sau đó anh ấy nhờ người cảnh sát trực ban đưa chúng tôi ra bến xe buýt. Nhưng anh ta phản đối và đập bàn nói: “Chúng ta để họ đi như thế này sao?”

Cao không đáp lời, một lúc sau thì anh ấy đã tự mình đưa chúng tôi ra bến xe qua một con hẻm nhỏ.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/6/27/462352.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/13/210782.html

Đăng ngày 10-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share