Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Loan

[MINH HUỆ 05-05-2023] Tôi tình cờ gặp một giáo viên ở Trung Quốc Đại Lục trên mạng xã hội. Cô ấy kể cho tôi nghe về trải nghiệm khủng khiếp và quá trình bị cưỡng bức tẩy não mà cô ấy phải chịu do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) gây ra. Sự dằn vặt về tinh thần mà cô ấy phải chịu quá tàn khốc, khiến tôi không kìm được nước mắt.

Cô giáo Linh (hóa danh) sinh năm 1947. Năm đó, là một thanh niên đầy hoài bão bị ngấm sâu những tư tưởng của ĐCSTQ, cô muốn hết lòng cống hiến cho ĐCSTQ và góp phần dựng xây đất nước. Năm 16 tuổi, cô bỏ học và đến Tân Cương với ước mơ giúp xây dựng lưu vực Tarim ở phía Nam Tân Cương thành một Thượng Hải thứ hai. Năm 1965, nhờ làm việc chăm chỉ, cô giáo Linh được ca ngợi là “lao động gương mẫu”. Nhưng chỉ một năm sau, một bước ngoặt đã xảy đến với cô.

Năm 1966 đánh dấu sự khởi đầu cho thời kỳ đen tối của cuộc “Cách mạng Văn hóa” do Mao Trạch Đông (lúc đó là Chủ tịch ĐCSTQ) phát động, cuộc vận động này đã nhanh chóng lan rộng khắp Trung Quốc. Hồng vệ binh ở các trường trung học cơ sở và các cơ sở giáo dục đại học là lực lượng chủ lực thực hiện phong trào tiêu diệt cái gọi là tứ cựu gồm “cựu tư tưởng, cựu văn hóa, cựu phong tục và cựu thói quen”, đã phá hủy hoàn toàn văn hóa và giá trị truyền thống của Trung Quốc.

Bất kỳ ai bị hồng vệ binh coi là kẻ thù của Đảng đều bị đánh đập dã man hoặc thậm chí bị giết. Ngay cả phụ nữ hoặc những cô gái trẻ để tóc dài cũng là mục tiêu của cách mạng. Có nơi còn thành lập các điểm cắt bím tóc trên đường phố để cưỡng chế các cô gái trẻ đi ngang qua phải cắt bím tóc dài để trở nên “cách mạng” hơn.

Vào thời điểm đó, Linh đang làm quản lý trang trại ở lưu vực Tarim. “Đột nhiên xuất hiện một trào lưu lố bịch – nếu để bím tóc dài sẽ được coi là không cách mạng,” cô ấy kể cho tôi nghe. “Hầu hết mọi người đều chạy theo trào lưu này và cắt tóc. Tôi nghĩ điều đó thật lố bịch và không để ý đến những gì đang diễn ra.“

“Tuy nhiên, vài ngày sau, một nhóm người đàn ông lực lưỡng đã tới tìm tôi. Họ trói chặt tôi lại và lôi tôi lên một chiếc xe tải. Ngay sau đó, tôi bị bắt giam và bị theo dõi 24/24 giờ,” cô chia sẻ. Tiếp theo là một cuộc đấu tố quy mô lớn, cô bị buộc phải đội một chiếc mũ chóp cao (mũ làm bằng giấy dùng để làm nhục đối tượng trong cuộc đấu tố) và phải đeo một tấm biển hiệu rất nặng ở quanh cổ. Sau đó, cổ của cô đau đến mức cô không thể cúi đầu trong một thời gian dài.

Nhiều năm sau, khi đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe, người ta phát hiện ra cô bị gãy cổ, rất có thể là do tấm biển hiệu nặng đeo ở cổ tại những cuộc đấu tố kéo dài, đau đớn và nhục nhã đó.

Một ngày nọ, đội tuyên truyền công nhân đã tập hợp toàn bộ nhân viên trong công ty và thông báo rằng cô Linh bị kết án 15 năm tù! Cô cũng bị buộc tội là một “gián điệp quốc tế.”

Cô Linh chia sẻ: “Tôi hoàn toàn bối rối và không hiểu tại sao mình lại bị kết án tù. Tuy nhiên, thời gian trôi qua, không có chuyện gì xảy ra. Hóa ra toàn bộ hệ thống công an, viện kiểm sát và tòa án đã bị tê liệt do ‘Cách mạng Văn hóa’, và đội tuyên truyền công nhân cũng rút lui theo lệnh của cấp trên. Bản án dành cho tôi cuối cùng đã không được thực hiện.”

Khi đó, cả đất nước đều là một màu đỏ dưới sự lãnh đạo của Mao, tất cả mọi người (trừ những người bị coi là kẻ thù) đều đeo huy hiệu của Mao trên ngực. Linh đã trải qua việc bị bức hại như vậy, nhưng cô vẫn tin vào Mao và chủ nghĩa cộng sản do bị tẩy não từ khi còn nhỏ và thậm chí còn cảm thấy khá buồn vì bị loại ra khỏi hàng ngũ của ĐCSTQ và không được đeo huy hiệu của Mao.

Tôi cảm thấy rất đau lòng khi nghe cô ấy kể về những trải nghiệm của bản thân trong thời gian đó. ĐCSTQ cực kỳ tà ác, tàn nhẫn và dối trá. Người dân Trung Quốc bị tẩy não sâu sắc và bị lừa dối đến mức ngay cả khi bị bức hại và bóc lột, họ vẫn hy vọng được đóng góp cho đất nước và trung thành với ĐCSTQ. Thật kinh khủng! ĐCSTQ quá tà ác!

Sau đó, khi cô Linh tình cờ gặp các học viên Pháp Luân Đại Pháp và biết được chân tướng về ĐCSTQ cũng như về Đại Pháp, cô cảm thấy mình đã tỉnh dậy sau cơn ác mộng dưới sự cai trị của ĐCSTQ. Cô rất muốn tìm hiểu thêm về Pháp Luân Đại Pháp và kết nối lại bản thân với các giá trị và văn hóa thực sự của Trung Quốc.

Chúng tôi tiếp tục liên lạc trên Internet, tôi đã gửi cho cô ấy một số tài liệu để đọc. Linh trân trọng cuốn Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp) đến mức cô đã chụp lại từng trang của cuốn sách, bởi vì cô gặp khó khăn khi tìm cách tải cả cuốn sách xuống. Sau khi biết điều này, tôi đã dạy cô ấy cách tải một bản sao của cả cuốn sách. Cô ấy đã rất hạnh phúc!

Linh đã nhanh chóng đọc xong cuốn sách. Tôi nói với cô ấy rằng Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) bảo chúng tôi thường xuyên học Pháp. Cô ấy liền nói: “Tôi hiểu. Tôi sẽ tiếp tục học Pháp và đọc cuốn sách hai lần, ba lần…” Trong khi học Pháp, Linh đã trải qua một quá trình tiêu nghiệp. Cô bị sốt và toàn thân bị đau nhức. Tôi chia sẻ với cô ấy rằng bệnh tật và khổ nạn mà chúng ta gặp phải là để trả nợ cho những việc làm sai trái trong quá khứ. Tôi cũng nói với cô ấy rằng sau khi chúng ta tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ Lý sẽ thanh lọc cơ thể cho chúng ta, điều này có thể khiến chúng ta có cảm thấy như thể bị bệnh. Tôi đã giảng chân tướng thêm cho cô ấy về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.

Sau khi Linh hiểu rõ hơn về các nguyên lý của Pháp, cơn sốt của cô nhanh chóng biến mất. Cô cảm thấy sảng khoái và rất dễ chịu vì cơ thể đã được thanh lọc.

Linh cũng hỏi tôi về vấn đề ăn đồ sống, dùng các thực phẩm chức năng, v.v. Tôi chia sẻ với cô ấy những hiểu biết của tôi và những lời dạy của Sư phụ về điều đó. Sau khi cô hiểu các vấn đề dựa trên Pháp, cô càng quyết tâm tu luyện Đại Pháp.

Linh đã rất xúc động sau khi học năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Toàn thân cô cảm thấy nhẹ nhàng và dễ chịu. “Tôi cảm thấy năng lượng mạnh mẽ từ bên trong và xung quanh cơ thể mình,” Linh hào hứng nói với tôi. Tôi đã chia sẻ với cô ấy nhiều hơn về việc Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp đại đạo, tu tâm tính là quan trọng nhất. Chúng ta không truy cầu bất kỳ loại cảm thụ nào, tu luyện được đặt lên hàng đầu, mỗi ngày đều phải học Pháp. Trong khi thực hành tu tâm tính, hết thảy đều là vô cầu mà tự đắc.

Linh đã tiến bộ nhanh chóng kể từ đó. Cô chăm chỉ học Pháp mỗi ngày và trở nên tự tin hơn khi luyện công. Cô cũng đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho chồng và em gái của mình, hiện tại cả hai người đều đang tu luyện Đại Pháp và đều đã nhận được nhiều thụ ích.

Cô ấy nói với tôi rằng giờ đây cô ấy đã hiểu rõ hơn về bản chất tà ác của ĐCSTQ, cô cảm thấy rất buồn cho những người dân Trung Quốc vẫn còn chưa thức tỉnh. “Tôi sẽ tiếp tục tu luyện Đại Pháp và luôn hướng nội khi gặp mâu thuẫn,” Linh chân thành nói với tôi. Cô nói với tôi rằng cô hiện đang dạy thanh nhạc trong cộng đồng và sẽ tìm cơ hội để giúp nhiều người hơn nữa thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/5/5/459488.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/12/209854.html

Đăng ngày 13-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share