Bài viết của Minh Nguyệt, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-05-2023] Dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp), tôi đã bước đi trên con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 20 năm. Đôi khi tâm tính của tôi tốt, nhưng có nhiều lúc tôi lại trì trệ, mãi không buông bỏ được các chấp trước của mình.

Tôi đã về hưu nên ít giao tiếp với người khác. Hầu hết những mâu thuẫn tôi gặp phải đều ở trong gia đình, với người thân. Ngoài những lúc đi giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại cho chúng sinh, tôi thường ở nhà và đọc sách Pháp Luân Đại Pháp.

Vợ tôi không phải là học viên nhưng bà ấy kính trọng Sư phụ Lý. Lòng tôn kính chân thành của bà dành cho Sư phụ đã mang lại cho bà nhiều phúc lành và sức khỏe tốt. Hàng năm, cơ quan cũ của vợ tôi tổ chức khám sức khỏe cho cán bộ hưu trí và kết quả khám sức khỏe của bà ấy luôn tốt.

Vợ tôi là người thích cằn nhằn. Trong nhà toàn những việc không tên và tôi đã làm rất nhiều. Đôi khi tôi hơi chậm, hoặc làm việc gì đó chưa ổn lắm, là bà ấy khó chịu và phàn nàn. Có nhiều lúc, bà ấy đay nghiến tôi mà chẳng vì lý do gì.

Mặc dù tôi đã cố gắng hết sức nhưng vẫn bị vợ mắng nhiếc. Tôi cảm thấy bất công và oán hận. Tôi đã quên mất mình là học viên và tranh cãi với vợ. Thậm chí tôi còn nói những lời không hay, khiến bà ấy càng khó chịu hơn.

Sau đó, tôi dựa trên các Pháp lý để đo lường bản thân và tìm thấy nhiều chấp trước. Tôi có tâm ganh đua, thích tranh cãi, cảm thấy bất bình, tật đố, hay phàn nàn và không thích mất mặt. Tôi không đặt mình vào vị trí của vợ mà chỉ nghĩ đến bản thân mình.

Sư phụ giảng:

“Tuy nhiên thường khi mâu thuẫn đến, [nếu] chẳng làm kích động đến tâm linh người ta, [thì] không đáng kể, không tác dụng, không đề cao được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Lời giảng của Sư phụ giống như một “gậy cảnh tỉnh”. Tranh luận và cãi vã với vợ bề ngoài có vẻ là chuyện thường ngày, nhưng nó liên quan trực tiếp đến vấn đề tâm tính của học viên, đến nhận thức của người thường không tu luyện Đại Pháp, và niềm tin của học viên vào Sư phụ và Đại Pháp.

Sau khi chia sẻ với các học viên khác, tôi bắt đầu học thuộc Pháp. Sau này, khi có mâu thuẫn với ai đó, nhất là với vợ mình, thì tôi vẫn bình tĩnh. Dù bà ấy có phàn nàn hay cằn nhằn thế nào, tôi cũng không cãi vã hay tức giận.

Thái độ của vợ tôi dần thay đổi. Bà ấy không hề khó chịu khi tôi luyện công nữa và thậm chí còn ủng hộ. Bà ấy nhặt các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp bị vứt đi trong khu phố chúng tôi, mang về đưa tôi hoặc đưa cho các học viên khác.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/5/24/461161.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/13/210785.html

Đăng ngày 06-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share