[MINH HUỆ-27-10-2011]

Bệnh vẩy nến của tôi biến mất sau khi tập Pháp Luân Công

[Trung Quốc] Năm nay tôi 68 tuổi và tôi sống trong một ngôi làng ở nông thôn. Tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công vào tháng Ba năm 1999. Tôi đã tuân theo những điều Sư phụ dạy để trở thành một người tốt và tập các bài công pháp Pháp Luân Công hàng ngày. Tôi cảm thấy nó rất tốt. Bệnh vẩy nến của tôi đã khỏi mà không cần phải điều trị y tế.

Tôi bắt đầu bị mất ngủ khoảng năm 20 tuổi. Lúc đó, tôi sống cùng mẹ chồng, hai chị chồng và hai cậu con trai. Chồng tôi làm việc ở thành phố Uy Hải. Tôi phải làm đủ loại việc nhà. Mỗi khi có mâu thuẫn xảy ra giữa chúng tôi, tôi luôn thấy rất tức giận. Ban đầu, tôi không thể ngủ yên. Tôi bắt đầu dùng thuốc ngủ. Dần dần, thậm chí thuốc ngủ cũng không còn tác dụng. Đêm đêm, tôi không thể chợp mắt được nữa. Khi tôi khoảng 50 tuổi, tôi bị bệnh vẩy nến. Hai chứng bệnh này thật sự làm cuộc sống của tôi khổ sở.

Bệnh vẩy nến rất khó chữa, đau đớn và trông thật kinh. Bệnh vẩy nến bắt đầu xuất hiện ở chân tôi và lan tới cổ. Nó ngứa khủng khiếp. Tôi không thể ngừng gãi chỗ da bị vẩy nến cho tới khi cơn đau át đi cơn ngứa. Thường thường, khi da nứt nẻ ra, và nếu máu ở vùng da bị vẩy nến dính vào vùng da lành, vẩy nến sẽ lan tới chỗ đó.

Một buổi tối năm 1999, tôi không ngủ được và cảm thấy thật tồi tệ, vì thế tôi ra ngoài đi dạo. Tôi tới một ngôi nhà có nhiều người ở trong đó và thấy họ đang đọc sách cùng nhau. Phát hiện có người đứng ở ngoài, họ ngừng đọc và hỏi tôi có chuyện gì. Tôi nói: “Tôi không biết. Tôi cảm thấy thật khổ và tôi muốn khóc.” Họ nói:“Vậy thì chị vào đây và học Pháp Luân Công với chúng tôi.” Đó là lần đầu tiên tôi nghe tới “Pháp Luân Công.” Tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công như thế, và thậm chí không hỏi thêm câu nào khác.

Sau khi bắt đầu tập Pháp Luân Công, các bệnh tật của tôi được chữa khỏi mà không phải điều trị. Chúng không bao giờ quay trở lại. Ngay cả các vết sẹo từ các vết gãi cũng biến mất. Giờ đây tôi gần 70 tuổi. Tôi ngủ ngon và có thể làm việc đồng áng. Thỉnh thoảng tôi tới nhà con trai mình ở thành phố để trông cháu tôi.

Tôi rất hạnh phúc. Tất cả họ hàng, bạn bè và người cùng làng tôi biết rằng Pháp Luân Công đã trị bệnh cho tôi. Tôi không tự mãn bởi điều đó mà chỉ muốn nói sự thật rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Nhận được ích lợi lớn từ việc học Chuyển Pháp Luân
[Trung Quốc]

Trường hợp thứ nhất:

Vào tháng Ba năm 2010, Jin Shi bị tai nạn xe hơi. Để tránh đâm  một con chó, xe của anh đã đâm vào một cột bê tông ở cửa đầu làng. Chiếc xe hơi thể thao lớn của anh đã bị hư hại toàn bộ. Những người chứng kiến vụ tai nạn nghĩ rằng người lái xe chắc chắn đã mất mạng. Tuy nhiên, Jin Shi nhảy ra khỏi xe mà không bị trầy xước. Anh ngạc nhiên khi thấy chiếc xe hơi của anh đã bị hư hại hoàn toàn. Đột nhiên, anh nhận ra Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng anh.

Jin Shi có một cuốn Chuyển Pháp Luân trên xe. Anh đọc sách bất cứ khi nào có thời gian. Nhờ đó, anh đã nhận được ích lợi lớn. Kể từ đó, Jin Shi luôn bảo mọi người “Pháp Luân Đại Pháp thật đáng kinh ngạc! Sư phụ Lý Hồng Chí đã cứu mạng tôi!”

Trường hợp thứ hai:

Vợ của bạn tôi gần 80 tuổi. Bà ấy bị tiểu đường và phải ngồi xe lăn đã hơn 10 năm. Tháng Ba năm 2010, bà bị lệch đĩa đệm và huyết áp cao. Bà thậm chí còn không trở mình được. Mọi điều trị y tế đều vô ích, và gia đình bà muốn đưa bà vào bệnh viện.

Tôi đã ở nhà họ. Tôi đọc Chuyển Pháp Luân cho bà và bảo bà nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Sau một tuần, bạn tôi gọi điện cho tôi báo vợ ông ấy đã khoẻ hơn và không còn đau nữa.

Vào ngày 04 tháng Chín, tôi gặp bạn tôi và vợ ông ấy ở đám cưới của cháu trai họ. Gương mặt bà hồng hào và trông bà đã bình phục khá nhiều. Bà hạnh phúc nói với tôi: “Tôi đã bình phục! Cảm ơn Pháp Luân Đại Pháp! Cảm ơn Sư phụ!”

 

Một phụ nữ 70 tuổi bắt đầu tập Pháp Luân Công

[Tỉnh Hắc Long Giang] Năm nay tôi 74 tuổi và sống ở tỉnh Hắc Long Giang. Vào tháng Chín năm 2011, tôi tới tỉnh Liêu Ninh để thăm chị chồng đang nằm viện.

Khi thấy chị chồng, tôi đã lo lắng tới mức huyết áp nhảy vọt lên. Do đó, tôi muốn tới nhà cháu gái mình để uống ít thuốc. Cháu gái tôi đang bận trông chị tôi nên không thể rời bệnh viện được. Nhưng đồng nghiệp của cháu nói rằng cô ấy có thể đưa tôi về.

Cô ấy khoác tay tôi và đi bộ cùng tôi. Ngay trước khi chúng tôi về tới căn hộ, tôi cảm thấy cơ thể của mình rất tê cứng. Sau khi chúng tôi vào phòng, tôi không thể cử động được nữa và tôi dần dần bị bất tỉnh. Cô ấy là một học viên Pháp Luân Công. Cô ấy bảo chồng của cháu tôi tới bệnh viện và gọi cháu tôi về ngay. Sau đó, cô ấy ghé sát tai tôi và nói: “Bà hãy nhẩm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Dần dần, tôi thấy tỉnh táo hơn. Tôi lại có thể cử động tay và không cảm thấy nó tê cứng như trước nữa. Sau khi cháu tôi về, tôi đã cảm thấy khá hơn nhiều.

Trước kia tôi thường bị táo bón. Kể từ lần đó, tôi không còn bị vậy nữa. Tôi đã bày tỏ sự cảm kích với cô ấy, nhưng cô ấy bảo tôi hãy cảm ơn Sư phụ của Pháp Luân Công bởi vì chính Sư phụ đã cứu tôi. Giờ đây, tôi đã hoàn toàn bình phục. Tôi có thể nói và đi lại bình thường. Và tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công.

Chồng tôi và mọi thành viên trong gia đình cháu tôi đã chứng kiến điều kỳ diệu này. Họ đều nghĩ rằng Pháp Luân Công thật tốt và đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Gần đây, chồng tôi cũng mới bắt đầu tập Pháp Luân Công. Chúng tôi thật sự muốn cảm tạ Sư phụ Lý Hồng Chí và Pháp Luân Đại Pháp!

___________________
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/3/129177.html
Bản tiếng Trung: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/10/27/学《转法轮》-得大福报-248288.html

Đăng ngày 8-1-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share