Bài viết của một học viên ở tỉnh Liêu Ninh

[MINH HUỆ 22-9-2011] Pháp Luân Đại Pháp đang được truyền rộng khắp thế giới. Người nào nghe về sự vĩ đại của Đại Pháp và tin tưởng vào Đại Pháp đều được hưởng nhiều lợi ích về cả sức khỏe và tinh thần.

Trong khi Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại Pháp Luân Công, những ai chọn lựa không đối lập với Đại Pháp và tin rằng rằng Đại Pháp là tốt đều trải nghiệm một điều thần kỳ khác nhau sau đó.

Chung Quốc Hỉ, 46 tuổi, là một cư dân của thành phố Đại Liên và là một tù nhân trong khu tù nhân mới đến của nhà tù Dinh Khẩu Liêu Ninh. Ông đã bị kết án 8 năm tù vì sử dụng ma túy. Sau khi vào tù, ông đã suy sụp vì một căn bệnh lạ.

Phần trên của cơ thể ông xuất hiện các mụn mủ nhỏ ở dưới da. Cơ thể ông đau đến nỗi ông lăn lộn trên sàn nhà trong đau đớn. Cơn đau chỉ biến mất khi các mụn mủ bị vỡ và mủ bị ép ra ngoài.

Không ai biết tên của căn bệnh này, nó tái phát mỗi tuần một lần. Có vẻ như nó không thể chữa khỏi được. Mỗi khi bệnh tái phát, 2-4 mụn mủ có thể nhìn thấy trên cơ thể của ông. Theo thời gian, cơ thể của ông đã đầy các vết thương. Ông tự nghĩ: “Thà bị chết còn tốt hơn phải chịu đựng như thế này!

Sau đó, Chung Quốc Hỉ đã có cơ hội gặp một số học viên Pháp Luân Công bị nhốt trong nhà tù. Ông hiểu rằng Pháp Luân Công là môn tu luyện chân chính và việc vu khống sự tập luyện và bức hại các học viên là sai trái.

Ông đã cảm động bởi lòng từ bi và nhẫn nhịn của các học viên và muốn nói lên sự thật. Một ngày vào tháng 03 năm 2006, trong căng-tin của nhà tù, ông hô lên, “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” , “Việc bức hại Pháp Luân Công là một sai lầm!” và “Các học viên Pháp Luân Công tất cả đều là người tốt.

Không lâu sau, một điều không ngờ đã xảy ra. Bệnh suy nhược của ông biến mất mà không cần bất cứ điều trị nào. Ông nói với các lính canh tù, “Anh thấy đấy, các mụn mủ trên thân thể tôi đã biến mất sau khi tôi tiếp xúc với Pháp Luân Công!“.

May mắn nhờ quen biết

Bài viết của một học viên ở thành phố Trùng Khánh, Trung Quốc

Một ngày vào năm 2004, tôi đi đến thị xã Tân Phục, trấn Đồng Lương, thành phố Trùng Khánh để xử lý công việc. Tôi đã gặp một người quen mà tôi đã biết đến trong nhiều năm. Tên của ông là Đường Trung Vân, và ông đã hơn bảy mươi tuổi. Khi tôi nhìn thấy ông, ông trông già yếu và di chuyển rất chậm chạp. Khuôn mặt, bàn tay và bàn chân của ông bị sưng lên.

Tôi hỏi ông, “Có vấn đề gì không ổn với ông vậy?” Ông nói với tôi ông bị cao huyết áp, viêm khớp, bệnh Meniere, rất nhiều bệnh tật khác nữa. Ông đã thử nhiều phương pháp điều trị khác nhau tại rất nhiều bệnh viện nhưng đều không có kết quả.

Người nhà của ông đang đứng bên cạnh ông ấy, họ đã khóc trong tuyệt vọng. “Chúng tôi đã đi khắp nơi để điều trị. Bây giờ chúng tôi đã túng quẫn, nhưng chúng tôi vẫn không tìm ra cách chữa trị. Có vẻ như chúng tôi đã mất đi cuộc sống và tiền tiết kiệm. Ông ấy chỉ còn chờ chết.

Tôi cảm thấy rất buồn cho tình trạng của họ. Sau đó tôi cảm thấy thương họ. Tôi an ủi: “Đừng lo lắng. Luôn luôn có một lối thoát. Tôi có một cách và có thể sẽ mang lại phép mầu.” Sau đó, tôi nói với họ về sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói họ chân thành niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” và “Chân Thiện Nhẫn hảo.” Tôi nói với họ niệm những câu này, không chỉ tình trạng của ông tốt hơn, mà còn đem đến phép mầu cho sức khỏe của ông . Họ cảm ơn tôi, và tôi rời đi vội vàng. Sau đó tôi đã quên việc này.

Cách đây không lâu, tôi đến thăm ông ấy một lần nữa. Ông trông giống như một người hoàn toàn khác. Ông đặc biệt vui mừng khi nhìn thấy tôi và hăm hở nói rằng: “Kể từ khi cháu nói với tôi những lời đó, tôi đã trở về nhà và đọc chúng mỗi ngày. Càng đọc nhiều cơ thể tôi càng cảm thấy tốt hơn. Không cần phải mất thời gian lâu để phục hồi. Đó thực sự là một phép lạ. Cháu nhìn xem tôi có khỏe không nào? Tôi có thể nấu ăn cho cả một trung tâm cao cấp.”

Khi nhìn thấy ông ấy hạnh phúc, tôi đã rơi lệ.

Cụ già hơn 90 tuổi bị bệnh nặng đã bình phục trong ba ngày

Bài viết của một học viên ở Trung Quốc đại lục

Mẹ tôi 93 tuổi. Một tháng trước, gia đình tôi đã gọi điện và nói với tôi rằng bà ấy bị bệnh nặng. Bà không thể ăn hoặc uống bất cứ thứ gì và bà không thể đi vệ sinh. Bà chỉ uống 2-3 thìa sữa trong 20 ngày. Bà chỉ nằm trên giường mỗi ngày. Bà gầy trơ xương và nhìn không giống như trước đây.

Tôi đã ngoài 70 tuổi. Lần cuối cùng tôi nhìn thấy mẹ tôi là vào ngày 19 tháng 08, khi tôi đến nhà của bà.

Khi tôi đến, tôi thấy rằng mẹ tôi đã không thể nói chuyện. Bà vẫn tỉnh táo và yếu ớt lẩm bẩm điều gì đó nhưng tôi không thể nghe những gì bà nói. Tôi học Pháp Luân Công, vì vậy tôi hiểu rằng cơ hội đến với Đại Pháp là rất hiếm.

Tôi muốn nói với mẹ tôi “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” trước khi bà mất. Vì vậy tôi nói bà đọc “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Khi bà nghe không rõ, tôi cúi xuống và nói trực tiếp vào tai bà. Bà không thể nói điều gì vì thế tôi đọc cho bà. Ngày hôm sau, tôi đã giúp bà đọc hơn mười phút. Bà liền nói: “Con có thể nghỉ ngơi một lát. Mẹ sẽ tự đọc.

Vào ngày thứ ba, tôi hỏi bà rằng mẹ có nhớ những gì đã đọc trước đó. Bà gật đầu và nói rằng nhớ. Vào 3 giờ chiều, bà đột nhiên hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”. Sau đó bà nói: “Tôi muốn đi ra ngoài”. Tiếp đó bà bước đi bên cạnh giường.

Gia đình tôi đã bị kinh hãi và cho rằng đó có thể là “lúc hấp hối trước khi chết” (một câu nói của người Trung Quốc). Chúng tôi hỏi bà đã xảy ra chuyện gì; liệu bà có muốn uống nước không, và liệu bà có muốn nghỉ không. Sau một lúc, bà đã nằm nghỉ.

Tối hôm đó, bà muốn ăn cháo và uống một ít nước. Bà đã có thể nói chuyện. Gia đình chúng tôi rất hạnh phúc.

Dần dần, bà đã có thể ăn và ngồi một mình. Bà vẫn cần giúp đỡ để sử dụng phòng tắm, nhưng sau một thời gian, bà đã có thể sử dụng nạng để đi vào phòng tắm một mình. Chúng tôi có thể thấy được sự cải thiện về thể chất và tinh thần trong bà mỗi ngày.

Bà đã không đi tiểu trong hơn 20 ngày, nhưng bây giờ thì được rồi. Sau khi bà rửa chén vào buổi sáng, bà nằm xuống giường đọc: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!

Cơ thể và tinh thần của mẹ tôi đã được cải thiện đáng kể. Bây giờ, tất cả mọi người trong gia đình tôi đều tin rằng Đại Pháp là tốt. Gia đình tôi đã chứng kiến những điều thần kỳ của Đại Pháp một lần nữa. Họ thấy rằng bà hồi phục nhanh chóng chỉ đơn giản bằng cách đọc: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/9/22/狱中喊“大法好”-顽症不治而愈-246979.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/8/129283.html
Đăng ngày: 17– 12- 2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share