Bài của học viên Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-09-2007] Trong tám năm Pháp Luân Công bị khủng bố, học viên cô Zhao Fengzhi và các người khác trong gia đình cô tại thành phố Jiaohe tại tỉnh Cát Lâm đã giữ đức tin kiên định nơi Chân Thiện Nhẫn. Thể theo Hiến Pháp Trung Quốc, họ đi đến chính quyền để khiếu nại công bằng cho Pháp Luân Công. Các viên chức của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã khủng bố họ tàn bạo. Kết quả là chồng cô Zhao bị chết, và cô và con trai cô bị gửi đi một trại lao động cưỡng bức tổng cộng là bốn lần. Họ cũng bị gửi đi một trung tâm tẩy não nhiều lần. Họ bị cướp và phạt tiền, lương bổng của họ bị cắt đi, và họ bị mất việc. Sư thất thoát tài chính của gia đình là hơn 100, 000 yuan.

Cô Zhao và con trai đi Bắc Kinh để khiếu nại và làm sáng tỏ sự thật
Ông Cui Yuchen, cô Zhao Fengzhi và con trai của họ ông Cui Song là một gia đình ba người đều là thầy giáo trường. Sau khi Pháp Luân Công được giới thiệu tại Jiaohe, cả ba đều trở nên học viên. Cô Zhao và chồng cô Cui Yuchen nhận được nhiều lợi ích về mặt sức khoẻ. Nhiều thứ bệnh của họ, như là bại xuội từng lúc, tim đập quá sớm và bệnh sưng và hư hại bao tử và ruột, tất cả đều biến mất. Với sự gia tăng tiệu chuẩn đạo đức của mình, họ sống một cuộc đời có nguyên tắc, thể theo Chân Thiện Nhẫn. Họ đặt để tiêu chuẩn nghiêm túc cho họ trong đời sống hằng ngày và đối đãi với mọi người bằng tâm từ thiện. Họ trở nên thật sự rất khoẻ mạnh tinh thần và vật chất.

Sau khi ĐCSTQ bắt đầu khủng bố Pháp Luân Công, Cui Yuchen và gia đình ông đã cố gắng nói cho các thân nhân và bạn bè những điều thật về Pháp Luân Công, như vậy các người này không bị ĐCSTQ lừa gạt bởi các sự dối trá của nó. Ngày 17 tháng hai 2000, Zhao Fengzhi và con trai cô quyết định áp dụng quyền hiến định của họ đi Bắc Kinh khiếu nại và nói với chính phủ các sự kiện. Cảnh sát Bắc Kinh bắt họ và mang họ trở về thành phố quê nhà. Cảnh sát thậm chí tịch thu 1, 600 yuan của họ mà không phát hành một biên nhận . Trờ về Jiaohe, cảnh sát viên địa phương Li Guoliang đánh đập họ trong khi thẩm vấn và gửi họ đi một trại tẩy não hơn một tháng. Mỗi người họ bị buộc trả 3, 000 yuan. Hiệu trưởng trường Huấn luyện Jiaohe là Sun Jihai và thư ký đảng nhà trường Pan Shouxia quyết định đuổi việc Cui Song khỏi sở làm.

Vào chiều ngày 4 tháng Chín, 2000, cảnh sát viên Li Guoliang và trưởng của hiệp hội dân cư xông vào nhà của Zhao Fengzhi. Sau khi họ tìm thấy một số sách Pháp Luân Công, họ mang tất cả ba người trong gia đình đi sở cảnh sát đường Trường An.

Ngày 4 tháng mười 2000, nêu lý do “ngừa khiếu nại, ” thư ký đảng đường Trường An là Li Xiaofei tổ chức một khoá tẩy não tại Khách sạn Forestry. Cảnh sát bắt hết ba người trong gia đình Zhao Fengzhi đi tù, cùng với hơn 20 học viên khác. Cui Song lúc bấy giờ đang chuẩn bị đám cưới của ông, nhưng điều này không ngưng được các chính quyền phạt ông 2, 000 yuan để “bảo đảm.”

Cô Zhao Fengzhi trong một trại lao động cưỡng bức

Ngày 14 tháng mười một 2000, cô Zhao Fengzhi lại đi Bắc Kinh để khiếu nại. Trên đường đi Bắc Kinh, cô bị ngưng tại trạm xe buýt Thiên Tân. Các viên chức bắt cô trở về thành phố quê của cô ngày 27 tháng mười một và kêu án cô hai năm tù trong trại lao động cưỡng bức ngày 28 tháng mười một. Trong khi bị giam tại Trại Lao động Cưỡng bức Nữ Heizuizi tại Trường Xuân, lính canh cấm không cho cô tập Pháp Luân Công và đánh đập cô và dầy xéo tinh thần cô. Hơn nữa, cô phải làm việc nặng nhọc 17 giờ mỗi ngày. Sư tra tấn lâu dài đã làm cho cô bị đứng tim. Các viên chức thả cô rằng dưới sự bảo đảm chữa bệnh ngày 11 tháng mười hai 2001. Trong hai năm cô bị mất tự do đó, cảnh sát lấy 20 % tiền hưu của cô, và các viên chức ĐCSTQ cắt hết các tiền lương tăng hằng năm của cô và các đãi ngộ của cô.

Cui Song bị mất việc

Cui Song đi Trường Xuân để thăm mẹ của ông vào tháng Năm 2001, trong lúc thời hạn tù tại trại lao động, và đọc một quyển sách Pháp Luân Công trên xe lửa. Chỉ vì lý do đó thôi, cảnh sát sở đường sắt giam ông trong 15 ngày. Vào tháng Bảy 2001, Cui Song được xem như được chỉ định vào một chức vụ giáo dục. Nhưng khi có người khám phá ra rằng ông đã đọc một quyền Pháp Luân Công trên xe lửa, họ lại đuổi ông khỏi sở làm, khiến cho ông chỉ có 120-yuan hàng tháng để sống.

Ngày 19 tháng Hai, 2002, Trường Huấn luyện Jiaohe đuổi việc Cui Song lần thứ ba, lý do hồ sơ 15 ngày giam của ông. Cui Song lúc này đã là cha, và vợ ông cũng bị mất việc. Để nuôi gia đình, ông rời trường học và đi làm các việc tạm bợ. Hiệu trưởng của trường Pan Shouxia buộc ông ta vào tội “không tuân kỷ luật nhà trường” và thông báo cho Phòng 610 của thành phố. Ngày 25 tháng Tư, 2002, các viên chức tại Phòng 610 gửi các cảnh sát viên Li Guoliang và Sun Jianguo đến nhà Cui Song để lụt soát. Họ tìm thấy một số sách Pháp Luân Công và một máy điện tín, mà họ dùng như là ‘bằng cớ hình tội’. Sun Jianguo cũng lấy một máy MP3 của Cui Song nhưng không viết nó trong biên lai.

Các nhân viên Phòng 610 và cảnh sát quyết định gửi Cui Song một năm trong trại lao động cưỡng bức. Cui Song bị tra tấn tàn bạo tại Trại Lao động cưỡng bách Yinmahe tại Huyện Jiutai. Các lính canh buộc ông ta ngồi trên một cái ghế hẹp trong một thời gian lâu, nhốt ông ta trong xà lim, còng tay ông ta, và các loại tra tấn hành hình khác. Họ gia tăng tuỳ tiện thời hạn giam của ông ta trong năm tháng. Trong lúc 17 tháng giam của Cui Song, cha mẹ ông đi thăm ông sáu lần, nhưng chỉ được nhìn thấy ông có một lần. Năm lần kia, họ bị từ chối. Các lính canh thậm trí thông tin đồn rằng các học viên Pháp Luân Công không chăm sóc gia đình.

Mẹ và con trai lại trong Trại Lao động Cưỡng bức

Ngày 19 tháng giêng, 2004 (ba ngày trước Tân Niên), khi gia đình đang chuẩn bị cho Tân Niên, các viên chức Sở cảnh sát đường Changan, gửi Li Guoliang và bảy cảnh sát viên khác đến nhà Zhao Fengzhi. Sau khi gạt được họ mở cửa ra, cảnh sát lụt soát bất hợp pháp căn nhà của họ và bắt đi Zhao Fengzhi và giữ cô ta đi một nhà tù.

Sau khi khiếu nại nhiều lần bị thất bại vì thiếu sự che chở của luật pháp, Cui Song và vợ ông đăng các sự kiện về sự tàn bạo của cảnh sát với báo chí bên ngoài và tìm sự ủng hộ của quốc tế. Câu chuyện bao gồm cách nào cảnh sát viên Li Guoliang đã gạt và bắt mẹ của ông, và cách nào trưởng Phòng 610 Zhang Yuhe đã đánh đập cha của Cui Song là Cui Yuchen. Để phạt Cui Song, cảnh sát lại bắt ông, đánh đập ông và gửi ông đi một trại lao động cưỡng bức trong hai năm.

Trong lúc ông bị giam trong trại lao động lần thứ nhì, các chính quyền Trại Lao động Jiutai từ chối cha mẹ Cui Song cái quyền đi viếng thăm con trai họ, vì họ cũng là học viên Pháp Luân Công.

Cui Yuchen bị chết

Sự tàn bạo của cảnh sát khiến Cui Yuchen bị thương cả thể chất lẫn tinh thần. Sự cầm tù của con trai ông trong một trại lao động cưỡng bức khiến ông lo lắng vô cùng. Tám năm sống một cuộc đời căng thẳng đã gặm nhấm vào sức Vào tháng bảy 2004, ông bắt đầu cảm thấy một số triệu chứng của bệnh đứng tim. Sau một tháng học Pháp và tập Pháp Luân Công chuyên cần, ông bình phục lại. Nhưng trong một năm rưỡi sau, Cui Yuchen không thể tập luyện thường xuyên và học Pháp vì cảnh sát đến khủng bố luôn. Ông cũng lo cho sự nguy hiểm cận kề mà vợ và con trai ông đang đối đầu, hơn nữa cho chính sự an nguy của ông. Sức khoẻ của ông dần giảm sút. Ông bị một cuộc đứng tim khác và mất ngày 29 tháng mười hai, 2005.

Gia đình và bạn bè ký tên bản thỉnh nguyện đến các viên chức trại lao động cưỡng bức để cho phép Cui Song về thăm người cha trước khi hoả táng, nhưng bị từ chối.

Một trong nhiều câu chuyện bị bức hại

Trong tám năm Pháp Luân Công bị khủng bố, gia đình Zhao Fengzhi chịu đựng những tổn thất to lớn: Cui Yuchen bị chết, và bà Zhao và con trai của bà bị gửi đi trại lao động cưỡng bức và các khoá tẩy não nhiều lần. Họ bị bắt trả một số tiền khổng lồ cho việc ăn và ở trong nhà tù cưỡng bức. Mỗi lần họ bị giam hoặc gửi đi một trại lao động cưỡng bức, các viên chức từ Phòng 610 khấu trừ 1, 000 yuan trong chi phiếu lương của họ. Tổng số tiền phạt là 23, 000 yuan. Kể cả sự mất việc làm của Cui Song, sự thất thoát tài chính của họ tất cả là lên đến 100, 000 yuan.

Sau khi Cui Song được thả ra năm 2006 từ trại lao động, ông ta trở lại Trường Huấn luyện và hỏi lấy lại chức vụ giảng huấn của ông. Hiệu trưởng Zhang Donglu từ chối mà không có lý do chính đáng. Sau khi Cui Song lập lại yêu cầu của ông nhiều lần, nhà trường nói với ông đi liên lạc với Bộ trưởng bộ Giáo dục thành phố là Sun Pingsheng. Y nói với Cui Song rằng Phòng 610 đã có lệnh, họ không thể cho ông một công việc.

Sự đau khổ mà Zhao Fengzhi và gia đình của cô đã chịu đựng là chỉ một câu chuyện giữa hằng bao nhiêu câu chuyện bị khủng bố của các học viên Pháp Luân Công.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/9/6/162221.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/9/17/89630.html

Đăng ngày …; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share