Bài viết của Lam Thiên, một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-04-2023] Tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999. Trong quá trình hơn 20 năm tu luyện, dưới sự bảo hộ từ bi và sự gia trì của Sư tôn, dựa vào uy lực của Đại Pháp và chính niệm mà Đại Pháp ban cho mình, tôi đã bước tới ngày hôm nay. Dưới đây, tôi xin chia sẻ về trải nghiệm của bản thân để chứng thực uy lực siêu thường của Đại Pháp.

Tôi bị gù lưng đã hơn 20 năm, khi luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp nhìn tôi giống như một người cao tuổi. Tôi ghen tị với những học viên có lưng thẳng. Tôi biết hình thức của mình không thể chứng thực tốt cho Đại Pháp, và cũng là không kính Sư, không kính Pháp.

Một ngày nọ vào năm 2022, tôi đến một khu phố để nấu ăn cho hai người lớn tuổi và tình cờ gặp một học viên. Cô ấy nâng đầu tôi lên và nói rằng lưng tôi rất còng. Tôi nói rằng nó đã bị như vậy trong nhiều năm và tôi không thể sửa được.

Chúng tôi đã trao đổi vài câu rồi tạm biệt. Tôi cảm thấy không ổn và nghĩ: “Một người luyện công mà đi trên đường trông giống như một người cao tuổi, làm sao có thể chứng thực được sự siêu thường của Đại Pháp? Làm sao có thể ra ngoài giảng chân tướng cứu người?”

Sư phụ giảng:

“Do đó người có ngộ tính không tốt thường chịu khổ nhiều; nghiệp lực lớn, ngộ tính kém, họ tu luyện thật không hề dễ dàng.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Lời giảng của Sư phụ khiến tôi cảm động và nghĩ về hoàn cảnh của mình: Chồng tôi đã qua đời cách đây 20 năm, bản thân tôi phải làm việc để nuôi ba đứa con. Vì tôi chỉ học Pháp một cách hình thức, khi gặp quan nạn mới vội vã vượt quan, bình thường hoàn toàn không đứng ở trong Pháp mà nghiêm túc yêu cầu bản thân, tâm tính không đề cao lên được, đã trải qua rất nhiều ma nạn và phải chịu khổ rất nhiều.

Tâm oán hận của tôi rất lớn, có thể vì một chút việc nhỏ mà bực bội và phàn nàn. Tôi đã không hướng nội và bỏ lỡ nhiều cơ hội để đề cao tâm tính. Sau hơn 20 năm tu luyện, tôi hướng nội và thấy mình vẫn còn rất nhiều chấp trước. Vì vậy, tôi liền xuất ra một niệm: “Lưng của tôi sẽ thẳng trở lại.”

Sư phụ đã thấy được chính niệm của tôi và đã nắn thẳng lưng cho tôi.

Sau đó, tôi đã có thể đi lại trong tư thế thẳng lưng. Trước đây, các đồng tu luôn phải nhắc nhở tôi về tư thế khi chúng tôi luyện công.

Bây giờ tôi đã có thể ngồi đả tọa với lưng thẳng và cổ thẳng và không còn buồn ngủ nữa. Tôi ngồi song bàn và rất tập trung khi đọc sách Đại Pháp.

Những tật xấu của tôi đã biến mất khi tôi đề cao trong tu luyện. Mọi việc trở nên tốt đẹp hơn khi tôi loại bỏ các quan niệm người thường.

Kể từ đó, tôi quyết tâm đặt ra yêu cầu nghiêm khắc đối với nhất tư nhất niệm của bản thân.

Chúng ta mỗi người tu luyện Đại pháp đều có thể cảm thụ được sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, bất luận là trong tu luyện hay trong cuộc sống, sự từ bi của Sư phụ có ở khắp nơi. Đặc biệt trong lần vượt quan này, tôi càng cảm nhận được Sư ân hạo đãng.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/4/14/458751.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/23/210015.html

Đăng ngày 17-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share