Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-03-2023] Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện tinh thần được giới thiệu ra công chúng vào năm 1992 tại Trung Quốc. Vào năm 1998, tôi đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp và đã có nhiều trải nghiệm thần kỳ. Hôm nay, tôi xin được chia sẻ với các bạn về hai trải nghiệm.

Bao dung khi thấy chỗ thiếu sót của người khác

Một ngày, trong khi đang in tài liệu giảng chân tướng, tôi để ý thấy một số tấm bùa hộ thân bị mờ và hình ảnh bị in chồng lên nhau. Lúc đó tôi cảm thấy không vui, bắt đầu phàn nàn và chỉ trích.

Chỉ vài ngày trước, khi tôi nói chuyện với một người phụ nữ về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã đưa cho cô ấy một tấm bùa hộ thân. Cô ấy thốt lên: “Thật đẹp. Sao nó có thể tinh mỹ đến vậy?” Cô ấy khen ngợi vẻ đẹp của chiếc bùa hộ thân từ tận đáy lòng. Tôi cảm thấy việc làm ra một tài liệu giảng chân tướng đẹp mắt, tinh mỹ là điều rất quan trọng, vì vậy tôi luôn chú ý tới chất lượng của chiếc bùa hộ thân.

Khi tôi nhìn thấy những tấm bùa này, tôi cảm thấy không vui, hơn nữa cũng trộn lẫn một chút tư tâm. Bởi vì tài liệu không đạt tiêu chuẩn, tôi không thể vô trách nhiệm mang đi phân phát cho người khác, nhưng tôi cũng không muốn hủy những tài liệu này vì sợ phạm tội. Vì vậy tôi bắt đầu phàn nàn và chỉ trích đồng tu: “Phải làm sao bây giờ? Sao mọi người không làm việc có trách nhiệm hơn? Như vậy là thiếu tôn trọng Pháp.” Ngay khi tôi vừa nói ra những điều này, tôi nhìn thấy một tờ giấy trắng chui ra khỏi chiếc máy in. Tôi bị sốc và lập tức nhận ra rằng mình đã sai.

Tôi hướng nội và nhận ra mình không nên phàn nàn về các đồng tu, vì vậy tôi ngay lập tức thừa nhận vấn đề của bản thân mình với Sư phụ: “Thưa Sư phụ, con đã phạm lỗi. Con không được phàn nàn về các đồng tu khác.” Chiếc máy in lập tức ngừng đẩy ra những tờ giấy trắng và bắt đầu hoạt động bình thường.

Tu luyện Đại Pháp là vị tha, không thể trộn lẫn bất kỳ tư niệm hay sự giả tạo nào. Hơn nữa đệ tử Đại Pháp là một chỉnh thể, không phân biệt là tôi hay là bạn, cần phối hợp với nhau, khoan dung đối đãi.

Con xin cảm tạ điểm ngộ từ bi của Sư phụ.

Kỳ tích đã xảy ra khi chiếc xe đạp của tôi va chạm với một chiếc taxi

Vào mùa Đông năm đó, khi tôi đang đạp xe trên đường, một chiếc taxi từ đột ngột lao vào tôi từ phía bên trái. Có một tảng đá băng lớn ở phía bên phải của tôi. Do đang di chuyển nhanh, chiếc taxi đâm vào xe đạp của tôi, chiếc gương chiếu hậu của nó bị vỡ và rơi ra. Tuy nhiên, xe đạp của tôi lại không bị hỏng và tôi cũng không bị thương tích gì. Thật kỳ diệu!

Người lái xe bước ra khỏi xe và bắt đầu chửi rủa tôi. Tôi biết vụ tai nạn này là lỗi của anh ấy, nhưng tu luyện cần phải đặt lợi ích của người khác lên trên lợi ích của bản thân mình. Tôi thầm nghĩ: “Mình là một người tu luyện, mình sẽ không tranh cãi với anh ấy. Nếu anh ấy vô lý và yêu cầu tôi trả tiền cho chiếc gương vỡ, tôi sẽ trả tiền cho anh ấy.”

Anh ấy lớn tiếng: “Chị đã lao vào xe của tôi để tránh tảng băng.“ Tôi biết anh ấy nhận ra mình đã sai nhưng vì để giữ thể diện, anh ấy trở nên cứng đầu và ăn nói hàm hồ. Tôi mỉm cười với anh ấy. Sau dó, trong khi cố gắng tỏ ra bình tĩnh, anh ấy nói: “Chị có thể đi.”

Hồi tưởng lại, khi ở trong tình huống nguy cấp đó, tôi vẫn giữ được bình tĩnh và không hề cảm thấy sợ hãi. Tuy nhiên, khi tôi về tới nhà và ngồi trên giường, hai chân của tôi trở nên mềm nhũn và cả cơ thể bắt đầu run rẩy không thể kiểm soát. Phản ứng của cơ thể khiến tôi cảm thấy sợ hãi. Có lẽ phần biết của tôi đã nhìn thấy được tình huống ấy nguy hiểm như thế nào và Sư phụ đã cứu tôi.

Sư phụ đã bảo vệ tôi và cứu tôi, vì vậy tôi đã không bị thương. Nếu không tôi không thể nào tưởng tượng nổi điều gì có thể xảy ra. Chiếc xe đạp của tôi đâm vào một chiếc taxi, khiến gương của nó bị gãy nhưng tại sao tôi lại không bị thương chút nào? Nếu không có sự bảo hộ của Sư phụ, làm sao chiếc xe đạp của tôi lại không bị hỏng – một bên là một chiếc taxi, một bên là tảng băng, và với sức mạnh khủng khiếp của tốc độ của chiếc xe, tại sao chỉ có chiếc gương là thứ duy nhất bị vỡ. Con xin cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ cho con.

Dưới sự bảo hộ của Sư phụ tôi cảm thấy được che chở và đắm mình trong Phật ân hạo đãng. Mặc dù cuộc bức hại tàn khốc của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với Pháp Luân Đại Pháp vẫn đang tiếp diễn, nhưng tôi không hề sợ bởi vì tôi đã có Sư phụ.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/3/15/457722.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/27/209571.html

Đăng ngày 17-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share