Bài viết của Tịnh Vũ, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-04-2023] Tôi rất xúc động trước những bài chia sẻ về việc phát chính niệm trên Phát thanh Minh Huệ. Các học viên nhìn thấy rằng khi những học viên bị bắt giữ và bức hại trên quy mô lớn thì các sinh mệnh ở không gian khác cũng đang tham gia bức hại họ. Họ thấy trường không gian của những học viên đó bất thuần. Tôi xin được chia sẻ một vài trải nghiệm và thể ngộ tu luyện của mình.

Nhiều năm trước, có một vụ bắt giữ học viên Đại Pháp quy mô lớn ở khu vực của tôi. Tôi biết được việc cảnh sát lên kế hoạch cho vụ bắt giữ này trước đó một tuần. Lúc đó là hơn 10 giờ đêm, tôi cảm thấy bất an và không thể ngủ được. Sau đó, tôi phát chính niệm trong vòng một tiếng đồng hồ. Tôi vẫn cảm thấy bồn chồn trong tâm. Tôi tiếp tục phát chính niệm cho đến một giờ sáng. Tuy nhiên, tôi không ngủ được nên đành bắt đầu luyện công.

Người họ hàng của tôi phải nhập viện ở một bệnh viện tại thủ phủ tỉnh. Tôi cần mang cho bà ấy một ít tiền mặt. Tôi bắt xe buýt đến thành phố với một tâm trạng bồn chồn. Tôi tiếp tục phát chính niệm để thanh trừ những sinh mệnh tà ác bức hại các học viên ở thủ phủ trong thời gian tôi ở khách sạn.

Khi tôi trở về vào ngày hôm sau, vụ bắt giữ học viên quy mô lớn ở trong tỉnh đã xảy ra. Tôi cảm thấy buồn. Tôi gặp một học viên trong khi ra ngoài để nâng cao nhận thức cho người dân. Bà ấy ngạc nhiên vì tôi vẫn chưa bị bắt. Tôi cảm thấy buồn khi bà ấy suy nghĩ như vậy. Sau đó tôi nhận ra mình nên hướng nội thay vì đổ lỗi cho bà ấy.

Ít lâu sau, một người bạn mời tôi đến một bữa tiệc. Một người bạn ở sở cảnh sát hỏi rằng tôi bị giam bao nhiêu ngày và có bị đánh đập không. Anh ấy nói chúng tôi đã bị cảnh sát theo dõi một thời gian dài, và anh ấy nhìn thấy tôi trên camera giám sát.

Tôi có nhiều chấp trước và trường không gian của tôi bất thuần. Chính vì thế, tà ác lên kế hoạch bức hại tôi. Tuy nhiên, tôi đã giải thể việc bức hại ấy bằng chính niệm.

Phát chính niệm trong nhiều tiếng đồng hồ

Một học viên phải nhập viện. Một số học viên đến bệnh viện để phát chính niệm cho cô ấy.

Khi đến bệnh viện, chúng tôi lặng lẽ phát chính niệm. Học viên này không muốn ăn. Tôi cố gắng thuyết phục cô ấy ăn. Họ hàng của cô ấy đang đứng ở cửa ra vào lớn tiếng nói: “Thật tốt khi các vị yêu cầu cô ấy ăn. Các vị tốt nhất nên rời khỏi đây. Nếu không, tôi sẽ trình báo các vị với cảnh sát.” Những bệnh nhân gần đó nghe thấy tiếng anh ấy và nhìn chúng tôi. Chúng tôi bình thản rời đi trong khi vẫn đang phát chính niệm. Chúng tôi hướng nội khi ra xe. Tôi nhận ra mình có tâm hiển thị và đôi khi còn tự cao.

Một học viên với thiên mục khai mở nhìn thấy có thứ gì đó ngăn cản chúng tôi, nhưng chúng tôi đã thanh trừ nó. Tôi phát chính niệm trong ba tiếng đồng hồ để thanh trừ những sinh mệnh tà ác bức hại học viên đó sau khi trở về từ bệnh viện.

Phát chính niệm để giúp con gái quay lại tu luyện

Con gái tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng với tôi từ khi cháu còn nhỏ. Sau khi lớn lên và kết hôn, cháu giải đãi trong tu luyện và rốt cuộc dừng tu luyện. Tôi lo lắng và nhiều lần cố gắng thuyết phục cháu quay lại tu luyện, nhưng đều thất bại. Cháu trở nên ngần ngại khi nói với tôi về việc tu luyện.

Tôi cảm thấy đau lòng và hướng nội tìm. Tôi tìm thấy nhiều chấp trước, như là chấp trước vào tình với con, tâm phàn nàn và áp đặt. Tôi bắt đầu quy chính bản thân, không thúc ép cháu nữa. Tôi cũng phát chính niệm thanh trừ những nhân tố tà ác đang ngăn cản cháu quay trở lại tu luyện. Có một lần, tôi phát chính niệm trong một thời gian lâu. Khi kết thúc, tôi nhìn thấy rõ ràng “con gái tôi” rơi xuống từ trên đầu tôi. Tôi kinh hãi. Tại sao con gái tôi lại rơi xuống chứ? Hôm sau, tôi ngộ ra đó là người con gái giả, thứ được cấu thành từ nghiệp lực, đã bị thanh lý rớt đi. Tôi cũng chân thành xin lỗi cháu vì đã quá áp đặt. Một thời gian ngắn sau, con gái tôi quay trở lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Hai vụ bắt giữ ở địa phương

Năm ngoái có hai đợt bắt giữ học viên quy mô lớn ở địa phương. Cho đến nay, một số học viên vẫn đang bị giam giữ. Tôi bị bắt vào lần đầu tiên, nhưng được tại ngoại trong cùng ngày hôm ấy. Các tâm chấp trước của tôi, trong đó có một số mà tôi chưa nhận ra, khiến cho trường không gian của tôi bất thuần, dẫn đến việc bức hại này. Kỳ thực, Sư phụ đã điểm hóa cho tôi, nhưng tôi không hướng nội tìm kiếm nguyên nhân gốc rễ.

Tâm trí tôi trống rỗng khi đối mặt với vụ bắt giữ đột ngột này. Các sách Pháp Luân Đại Pháp, ảnh của Sư phụ và máy tính của tôi bị tịch thu. Khi ở trong xe cảnh sát, tôi giảng chân tướng cho họ.

Tôi được tại ngoại. Chồng tôi ký vào một số giấy tờ. Nếu chính niệm của tôi đủ mạnh, đáng lẽ tôi nên tự được thả và không phải để chồng tôi ký vào đơn xin bảo lãnh. Tôi cảm thấy tội lỗi và giải thích cho ông ấy lý do không nên ký. Ông ấy đồng ý viết một bản nghiêm chính thanh minh để vô hiệu hóa nó.

Tôi không thể ngừng đổ lỗi cho bản thân và buông bỏ tâm sợ hãi trong một thời gian dài. Tôi sợ bị bức hại một lần nữa. Tôi biết mình nên giải thể việc bức hại, nhưng ý nghĩ về việc bị bức hại một lần nữa cứ liên tục xuất hiện trong đầu tôi. Tôi phát chính niệm một thời gian dài để giải thể việc bức hại.

Một hôm, cảnh sát gọi điện để sách nhiễu tôi. Tôi cảm thấy bất an và muốn rời nhà để bỏ trốn. Chính niệm của tôi khởi lên sau khi chia sẻ với các học viên khác. Tôi quay về nhà. Mặc dù tâm lý bất an, nhưng tôi tự nhủ trong tâm rằng mình là đệ tử của Sư phụ và chỉ đi theo an bài của Sư phụ. Tôi không thừa nhận bất kỳ an bài nào khác. Tôi đã giải thể nó bằng chính niệm.

Khi đợt bắt giữ quy mô lớn thứ hai xảy ra, tôi đến một nơi bên ngoài đồn công an để phát chính niệm ở cự ly gần. Tôi gặp hàng xóm của mình khi quay về. Bà ấy kể với tôi rằng một nhóm người đến nhà tôi. Tôi cảnh giác, và cảm thấy điều bất thường. Tôi không về nhà ngay, nên tránh được vụ bắt giữ của cảnh sát một lần nữa.

Phát chính niệm nhiều hơn nữa

Sau khi nghe những bài chia sẻ về việc phát chính niệm trên Phát thanh Minh Huệ, tôi nhận ra hai vụ bắt giữ quy mô lớn trong khu vực chúng tôi là một minh chứng của việc các sinh mệnh tà ác cao hơn ở không gian khác bức hại các học viên. Ngoài việc các học viên phải hướng nội tìm vô điều kiện, chúng ta nên phát chính niệm thời gian dài để diệt trừ những sinh mệnh tà ác bức hại các học viên, tăng thêm cơ hội cho chúng sinh được đắc cứu.

Sau khi có niệm đầu này, tôi cảm thấy người nóng lên và đổ mồ hôi khi phát chính niệm toàn cầu lúc sáu giờ chiều. Tôi ngộ ra đó là sự khích lệ của Sư phụ. Sau đêm hôm đó, tôi tăng thêm thời gian phát chính niệm.

Tôi chia sẻ với các học viên khác về những bài chia sẻ trên Phát thanh Minh Huệ. Tôi tải những bài chia sẻ đó vào hai thẻ nhớ và đưa cho các học viên khác. Họ lắng nghe chúng và nhất trí rằng chúng tôi nên làm theo đề xuất đó.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/4/5/454454.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/6/10/209820.html

Đăng ngày 13-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share