Bài viết của Kim Liên, một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 16-03-2023] Năm 2018, tôi và một vài đồng tu ở địa phương bị bắt cóc. Mặc dù huyết áp của tôi cao đến mức nguy hiểm và trại tạm giam địa phương từ chối tiếp nhận nhưng Ủy ban Chính trị và Pháp luật vẫn yêu cầu trại tạm giam giữ tôi lại. Tôi bị giám sát chặt chẽ, giường của tôi bị camera theo dõi suốt ngày đêm.

Kiên trì luyện công

Tôi đã phủ nhận sự bức hại của cựu thế lực. Tôi không phải là tội phạm. Tôi từ chối mặc đồng phục tù nhân và không uống thuốc mà họ đưa cho tôi. Dù bị lính canh ngăn cản, tôi vẫn luyện công hai lần mỗi ngày. Một ngày nọ, khi lính canh nhìn thấy tôi và một đồng tu đang luyện công, liền mang tới hai chiếc cùm mắt cá chân, mỗi chiếc nặng 9 kg, để cùm chúng tôi lại. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì và từ chối đi cùng với lính canh để đeo cùm chân. Vì thái độ kiên quyết của tôi, lính canh đã thuyết phục giám đốc trung tâm trại giam không bắt tôi phải đeo cùm, lấy lý do vì tôi tuổi cao và tình trạng sức khoẻ không tốt. Còn đồng tu kia đi cùng với lính canh.

Sức khoẻ của tôi chuyển biến khiến các tù nhân và lính canh kinh ngạc

Suốt một thời gian dài tôi đều luyện công hằng ngày. Sau 1 tháng tôi có kinh nguyệt trở lại và 6 tháng sau đã mọc một chiếc răng mới. Khi một lính canh hỏi tôi tình trạng ra sao, tôi kể rằng tôi có kinh nguyệt trở lại và mọc răng mới. Khi nhìn thấy chiếc răng mới mọc của tôi, cô ấy đã rất ấn tượng. Ai cũng kinh ngạc khi thấy một người đã ngoài 60 tuổi như tôi mà vẫn mọc răng và có kinh nguyệt. Tôi nói với họ rằng đó là một hiện tượng phổ biến trong môn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Lính canh thốt lên: “Không thể tin nổi!” Những tù nhân khác cũng nói: “Sau khi ra tù tôi cũng muốn tu luyện.”

Cơ hội giảng chân tướng

Tôi đã cố gắng hết sức để quan tâm tới những tù nhân đang thực sự cần sự giúp đỡ. Tôi thậm chí còn nói với những người đã từng ngược đãi các học viên Đại Pháp trước đây rằng Sư phụ dạy chúng tôi phải chân thành và thiện lương. Trước đây có 1 tù nhân trong phòng giam đã đánh các học viên khi bị lính canh xúi giục. Gia đình cô đã ngừng gửi tiền cho cô để mua đồ ăn thức uống. Không ai muốn giúp cô vì cô ấy quá độc ác. Tuy vậy tôi vẫn chia đồ ăn của mình cho cô. Sau một tháng, tôi đã giảng cho cô ấy những chân tướng cơ bản về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi cũng giúp cô ấy thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Sau đó, tính cách cô ấy đã thay đổi rất nhiều.

Một tù nhân nữ khác trong phòng giam không hiểu tại sao tôi lại từ chối lao động cưỡng bức. Tôi nói với cô ấy về cuộc bức hại, thông tin cơ bản về Pháp Luân Đại Pháp, môn tu luyện đã phổ biến khắp thế giới như thế nào và tại sao chỉ vì tâm tật đố mà Giang Trạch Dân lại phát động cuộc bức hại này. Tôi cũng giảng chân tướng về “vụ tự thiêu giả”. Tôi nói với cô ấy rằng quyền tự do tôn giáo và tín ngưỡng là quyền được Hiến pháp quy định, tôi không phạm tội gì và tôi không cần phải ở đây chứ đừng nói đến việc làm việc không công cho trại tạm giam. Sau đó, cô ấy đã hiểu ra chân tướng và thay đổi thái độ của mình đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/3/16/457767.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/11/208033.html

Đăng ngày 13-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share