Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 19-02-2023] Hai vợ chồng anh Hui và cô Hong là những học viên trong vùng chúng tôi. Cảnh sát đã 3 lần bắt giữ họ vì nói với mọi người về Pháp Luân Công và về cuộc bức hại đang diễn ra do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thực hiện. Lần bắt giữ gần đây nhất vào tháng 8 năm ngoái vì phân phát thông tin về cách thức vượt tường lửa Internet để truy cập thông tin không bị kiểm duyệt ở hải ngoại.
Cảnh sát đã lục soát nhà của họ và đưa họ tới đồn cảnh sát. Tại đồn cảnh sát, cả hai vợ chồng đã giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công và trở về nhà ngày hôm đó. Sau đó, họ nghe tin rằng cảnh sát đang có kế hoạch trình vụ việc của họ lên viện kiểm sát, cả hai quyết định rời nhà trong một thời gian.
Anh Lei, một học viên khác ở khu vực, đã gặp tai vợ chồng và chia sẻ thể ngộ của anh ấy. Nhắc tới một diễn đàn trực tuyến do các học viên là chuyên gia về pháp lý tổ chức, anh ấy đã dẫn ra một số ví dụ về cách các học viên đã phản bức hại như thế nào bằng cách sử dụng luật pháp. Trong những trường hợp này, các học viên bị giam giữ đã được trả tự do và sự bức hại đã được giảm thiểu.
Anh Lei hỏi liệu cả hai vợ chồng họ có quan tâm đến vấn đề này không. Nói cho cùng, là học viên, chúng ta cần giúp đỡ các cảnh sát biết chân tướng về Pháp Luân Công và, nếu họ lựa chọn ngừng làm điều sai, điều đó cũng sẽ tốt cho tương lai của họ. Cả hai học viên Hui và Hong đều đồng ý.
Vào giữa tháng 10 năm ngoái, hai vợ chồng họ đã đi đến viện kiểm sát để đệ trình một đơn kiện hình sự đối với các cảnh sát vì đã bắt giữ, tạm giam và lục soát nhà cửa bất hợp pháp. Tại viện kiểm sát, một nhân viên nói rằng đây không phải là trách nhiệm của họ và gợi ý chuyển đơn kiện lên ủy ban kiểm tra kỷ luật và thanh tra cảnh sát. Vì vậy, anh Hui và cô Hong đã đệ trình đơn kiện của họ đến ba cơ quan cấp quận: Ủy ban kiểm tra kỷ luật, Ủy ban giám sát và Thanh tra cảnh sát.
Vào cuối tháng 10 năm ngoái, khi hai vợ chồng đang đi dạo bên ngoài, cảnh sát đã gọi cho con trai họ và nói cặp vợ chồng đang trong danh sách truy nã. Khi họ về đến nhà, cả hai vợ chồng trông thấy một chiếc xe cảnh sát ở lối vào khu dân cư. Khi họ đến viện kiểm sát lần nữa để đệ đơn kiện, một nữ nhân viên lấy ra một tập tài liệu để họ ký tên. Thấy rằng tài liệu có ghi “nghi phạm xxx,” cả anh Hui và cô Hong đều không ký.
Sau đó cả hai vợ chồng đã dùng tới phương thức viết thư “hỏi ý kiến” tới viện kiểm sát:
1) Con trai chúng tôi nói rằng cảnh sát nói chúng tôi ở trong danh sách truy nã. Xin hãy cho chúng tôi biết vì sao cảnh sát có thể làm điều gì đó với những công dân vô tội, tuân thủ luật pháp như chúng tôi?
2) Một nhân viên cảnh sát nói họ đã tìm thấy tấm bùa hộ mệnh có ghi “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để dùng làm chứng cứ chống lại chúng tôi. Nhưng chẳng phải Chân-Thiện-Nhẫn quan trọng đối với xã hội chúng ta sao?
3) Một thư ký ở viện Kiểm sát yêu cầu chúng tôi ký vào những giấy tờ với tư cách là “nghi phạm,” cho thấy rằng những tài liệu được gửi đến cảnh sát vào ngày 29 tháng 10 đã được xem xét. Nhưng trước đó, chúng tôi đã đệ đơn kiện lên ba cơ quan (Ủy ban kiểm tra kỷ luật, Ủy ban giám sát, và Thanh tra cảnh sát) vào ngày 17 tháng 10. Việc không xem xét những đơn kiện này đã vi phạm điều 110 về “Luật tố tụng hình sự” trong đó đã ghi rõ:
Bất kỳ tổ chức hay cá nhân nào phát hiện ra dấu hiệu tội phạm hoặc nghi ngờ tội phạm đều có quyền và nghĩa vụ báo cáo tới cơ quan công an, viện kiểm sát, tòa án, và cấp trên của họ.
Nạn nhân có quyền tố giác tội phạm hoặc nghi phạm xâm phạm quyền cá nhân đối với người hoặc tài sản của họ cho cơ quan công an, viện kiểm sát, hoặc tòa án để buộc tội.
Cơ quan công an, viện kiểm sát và tòa án sẽ thụ lý vụ việc, đơn tố cáo và các báo cáo nội bộ. Những vụ việc không trong thẩm quyền của họ sẽ được chuyển đến tổ chức có trách nhiệm để xử lý, và người tố cáo, buộc tội hoặc thực hiện các báo cáo nội bộ sẽ được thông báo; những trường hợp không thuộc thẩm quyền của họ cần có biện pháp xử lý khẩn cấp và sau đó được chuyển tới bộ phận có trách nhiệm.
4) Một nhân viên cảnh sát nói chúng tôi chống lại Đảng, thay vì nói rằng chúng tôi vi phạm pháp luật. Nhưng điều đó chẳng phải là chúng tôi tuân thủ luật pháp sao?
5) Để bảo vệ luật pháp, chúng tôi sẽ tiếp tục đệ đơn đến các cấp. Các nhân viên có thể bỏ qua đơn kiện của chúng tôi, nhưng đơn của chúng tôi sẽ được lưu hồ sơ và chúng tôi tin rằng sẽ có ngày chúng được xem xét lại.
6) Khi Chu Vĩnh Khang, cựu Bộ trưởng Bộ Công an, cựu Bí thư Ủy ban chính trị và pháp luật Trung ương bị điều tra, tất cả hồ sơ liên quan đến ông ta đã được xem xét lại. Nhiều người đã bị truy tố, gồm cả cựu tỉnh trưởng tỉnh Tứ Xuyên-Lý Thành Vân. Chúng tôi biết nỗ lực của mình sẽ không vô ích.
Sau đó, khi cảnh sát trình các tài liệu tới viện kiểm sát nhằm mưu hại anh Hui và cô Hong, người ta nói với họ: “Hai học viên này đã kiện các anh. Cả hai bên cần giải quyết vụ việc này.”
Sau đó, cảnh sát nhiều lần gọi cho cả hai vợ chồng, yêu cầu họ đến đồn cảnh sát. Khi họ đến nơi, cảnh sát vẫn không có thái độ ăn năn.
Cô Hồng nói: “Các anh biết đấy, các anh là bị đơn và tôi là nguyên đơn.”
Nhận thấy một nhân viên khác cũng tỏ vẻ coi thường, anh Hui nói với anh ấy: “Luật pháp không chỉ áp dụng cho những thường dân như chúng tôi mà còn cả cho cảnh sát các anh. Chúng ta hãy xem luật nói gì.”
Cả hai nhân viên ngừng lại để suy nghĩ. Sau một lát, một trong số họ nói: “Được rồi. Chúng tôi sẽ không kiện anh chị và anh chị cũng sẽ không kiện chúng tôi. Được chứ?”
Kể từ đó, cảnh sát không còn sách nhiễu hai vợ chồng họ nữa.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/2/19/456921.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/14/208061.html
Đăng ngày 09-06-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.