[MINH HUỆ 26-09-2007] Cha tôi là Han Naijun, tôi là đứa con trai duy nhất của cha mẹ tôi. Tôi đã có một gia đình hạnh phúc, và học tốt ở nhà trường. Tôi là một học sinh gương mẫu và đạt được một học bổng. Nhưng khi cảnh sát từ vùng Ke’erqin, thành phố Tongliao, Vùng Nội Mông Tự Trị xông vào nhà chúng tôi, tim tôi tan vỡ và gia đình tôi cũng vậy.

Sau khi họ mang cha tôi đi, họ cũng bắt mẹ tôi. Nhưng khi mẹ tôi được thả ra, cha tôi không trở về. Khi tôi nhìn thấy tấm giấy cho phép bắt người, tôi không thể nào giữ được sự bình tĩnh.

Tôi biết cha tôi đang cố làm người tốt thể theo ‘Chân Thiện Nhẫn’. Tôi không biết cha tôi đã phạm vào luật pháp nào. Ông bà tôi đã tám mươi tuổi và chúng tôi không biết cách nào để giải thích điều này với họ vì họ chắc chắn không thể nào chịu nổi cái tin buồn này. Làm sao mà một người tốt như vậy lại bị bắt? Tại sao một người vô tội bị bỏ vào tù? Ai có thể trả lời tôi? Cảnh sát cố buộc cha tôi bỏ tập luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng, nếu không có Pháp Luân Đại Pháp, không thể nào chúng tôi có được một gia đình hoà hợp như thế này. Cha tôi trước là một người chơi cờ bạc và chính là Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi hoàn toàn cha tôi. Tôi trải qua thời thơ ấu trong sự sợ hãi và buồn khổ vì cha tôi bị nghiện cờ bạc. Ông gần mất tất cả, kể cả tiền nhà mà mẹ tôi giành dụm. Tôi thật ao ước được như những người bạn học, mà được cha họ yêu thương sâu sắc; nhưng tôi không bao giờ nhìn thấy cha tôi mỉn cười. Cha mẹ tôi thường cãi nhau, khiến cho tôi rất xuống tinh thần. Tôi sợ hãi mỗi khi tôi nghe một giọng nói lớn tiếng. Mẹ tôi không làm gì được chỉ biết nhắm mắt. Do đó, họ ly dị.

Nhưng sau khi tập luyện Pháp Luân Công, cha tôi xử sự thể theo tiêu chuẩn “Chân, Thiện, Nhẫn”. Ông vứt bỏ bản chất cũ của mình và thay đổi cách sống để trở thành người tốt hơn. Ông từ bỏ cờ bạc và giúp đỡ mẹ tôi làm công việc nhà và chăm sóc tốt cho tôi. Tôi cảm thấy sung sướng quá. Ông cũng chăm sóc cho cha mẹ ông, như vậy các anh của ông có thêm thời giờ để tập trung vào công việc của họ.

Hiện tôi học trung học và học hành rất tốt. Tôi đạt được học bổng “học sinh gương mẫu” trong hai năm qua. Đó là vì sự thay đổi của cha tôi sau khi ông tập luyện Pháp Luân Công, vì vậy tôi đã có một môi trường êm ả.

Nhưng bây giờ mọi thứ đã qua đi. Cha tôi vẫn còn bị giam tại nhà tù Hexi. Ông đã không ăn gì từ cả chục ngày nay, và mạng sống của ông đang trong nguy hiểm. Điều còn tệ hơn nữa là, trong tình trạng sức khoẻ kém như vậy, ông vẫn bị cảnh sát ép ăn. Tôi rất lo cho sức khoẻ của cha tôi, vì cảnh sát quyết sẽ buộc cha tôi từ bỏ đức tin của ông và cấm ông tập luyện Pháp Luân Công.

Mẹ tôi đi Sở Cảnh sát vùng Ke’erqin để yêu cầu thả ông ra, nhưng Guan Zhengang, giám đốc dân biểu của Nhóm Quốc phòng, bất kể sự nguy hiểm của cha tôi và đẩy mạnh mẹ tôi ra khỏi văn phòng của ông ta. Nơi đây, tôi cầu xin tất cả những người tốt bụng xin hãy giúp một tay khiến thả cha tôi ra.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/9/26/163353.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/10/8/90276.html

Đăng ngày 12-11-2007; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share