Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-04-2023] Hai ngày trước tôi nhận được một cuộc gọi từ mẹ chồng của con gái tôi, “bà thông gia”. Bà ấy không thể ra khỏi giường và bảo tôi đón cháu gái của chúng tôi từ trường về nhà và nấu ăn cho cháu. Mặc dù lúc đó trời đang mưa và người tôi ướt sũng sau khi đi ra ngoài phát tài liệu chân tướng và nói với người dân trên phố chân tướng cuộc bức hại, nhưng tôi lập tức đồng ý. Sau khi tắm rửa và thay quần áo xong, tôi đi tới nhà bà ấy.

Tôi mang theo một tệp (file) âm thanh ghi âm bài viết mới công bố của Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) với tiêu đề “Vì sao có nhân loại”, một ít rau củ và thịt tới đó.

Sau khi tôi đón cháu gái chúng tôi về nhà, tôi trò chuyện với bà thông gia một chút. Bà ấy nói hai chân của mình đau đến nỗi không thể ra khỏi giường và hỏi tôi có cách gì giúp được không. Tôi không phải bác sỹ, vậy tại sao bà ấy lại hỏi tôi? Bà ấy giải thích rằng cháu gái chúng tôi đôi khi bị ốm rất nặng nhưng đã khỏi một cách thần kỳ sau khi tôi bảo cháu không ngừng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo“.

Vì thế, tôi đã hướng dẫn bà thông gia niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Sau đó, tôi mở băng thu âm của bài kinh văn “Vì sao có nhân loại” cho bà ấy nghe. Trong khi bà ấy nghe, tôi bắt tay vào nấu bữa trưa cho ba người chúng tôi, vì con gái tôi và chồng cháu đang ở chỗ làm.

Sau khi cháu gái tôi bắt đầu ăn, tôi mang một tô cơm và vài món khác đến cho bà thông gia. Bà ấy nói bài kinh văn mới thật hay và cảm ơn tôi. Tôi nói bà ấy đừng cảm ơn tôi. Tôi nói: “Tôi chỉ nói với chị sự thật”. “Tất cả là sự từ bi mà Sư phụ chúng tôi dành cho chúng sinh. Chị nên cảm ơn Sư phụ, Ngài từ bi với tất cả mọi người. Chỉ cần chị tin rằng ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’ thì Sư phụ sẽ giúp chị.” Bà ấy thành kính chắp hai tay hợp thập trước ngực và cảm tạ Sư phụ.

Bà thông gia cao và nặng hơn tôi nên phải nỗ lực lắm tôi mới đỡ bà ấy ngồi dậy trên giường và từ từ di chuyển bà đến mép giường được. Bà ấy chỉ ăn một chút rồi lại nằm xuống. Tôi dọn dẹp phòng bếp và mang cho bà ấy một tách trà, sau đó tôi đưa cháu gái chúng tôi đến trường rồi tôi về nhà mình.

Sau khi về nhà, tôi chợt nhận ra lúc ở đó tôi chưa giúp bà thông gia đi vệ sinh. Bà ấy cần giúp đỡ vì chân phải của bà ấy đã hoàn toàn bị tê liệt.

Đến tối, tôi gọi điện cho bà thông gia và bà ấy nói con trai bà vẫn chưa về. Tôi nói thấy áy náy vì chưa giúp bà ấy vào nhà tắm. Bà ấy nói đã khỏe hơn và có thể tự đi tới phòng tắm được. Ngay lập tức, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và biết rằng Sư phụ đang giúp bà ấy.

Nghe được cuộc trò chuyện của chúng tôi, chồng tôi nói: “Chị ấy bệnh nặng đến thế sao?” Tôi nói: “Vâng, chân phải của chị ấy bị tê liệt hồi sáng nay, nhưng Sư phụ đã giúp chị ấy sau khi chị niệm chín chữ chân ngôn và nghe kinh văn mới”.

Khi cháu gái chúng tôi phục hồi lần trước ông ấy không tin vào Đại Pháp. Lần này, ông ấy đã chấp nhận rằng đó là uy lực siêu thường của Đại Pháp.

Ngày hôm sau, tôi lại tới nhà bà thông gia để nấu bữa trưa cho bà ấy và cháu gái chúng tôi. Bà ấy nói rằng mình đã có thể đi xuống năm tầng lầu vào sáng hôm đó. Tôi cảm ơn Sư phụ từ tận đáy lòng và phát băng thu âm bài viết “Vì sao có nhân loại” cho bà ấy nghe một lần nữa. Bà ấy nói: “Các chị thật sự đang làm điều tốt!” Tôi đã bảo bà ấy hãy nói lại với con trai, con dâu, họ hàng và bạn bè của bà về câu chuyện chân thực này.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi cứu độ!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/4/17/458869.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/1/208314.html

Đăng ngày 06-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share