Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-02-2023] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995 và hiện nay tôi đã 60 tuổi.

Qua hơn 28 năm trên con đường tâm linh của mình, cả gia đình tôi đã chứng kiến nhiều điều mỹ diệu phi thường của Đại Pháp và Phật ân hạo đãng của Sư phụ. Không một ngôn ngữ nào của con người có thể diễn đạt được lòng biết ơn mà tôi dành cho Đại Pháp và Sư phụ.

An toàn sau một vụ nổ hóa chất độc hại

Năm 2000, tôi bị lãnh đạo bệnh viện giáng chức từ vai trò bác sỹ xuống nhân viên kho chứa hàng chỉ vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Kho chứa hàng sử dụng ethylene oxide (một loại khí bắt lửa và không màu) để khử trùng găng tay y tế. Máy khử trùng được báo cáo là bị rò rỉ ga, khiến cho nhân viên làm việc ở đó bị nhiễm độc mãn tính, thậm chí kỳ kinh nguyệt của họ cũng bị gián đoạn. Thế nhưng, quản lý cấp trên lại không làm gì để chặn sự rò rỉ này mà chỉ sắp xếp họ làm thay ca với nhau.

Nhiệm vụ đầu tiên của tôi ở kho chứa hàng là khử trùng găng tay y tế. Người hướng dẫn chỉ cho tôi cách từ từ bơm khí ethylene oxide vào máy khử trùng. Sau khi làm xong, cô ấy ra ngoài và yêu cầu tôi đứng trông máy khử trùng. Tôi đứng tại chiếc bàn cách máy khử trùng chỉ nửa mét.

Bất chợt có một tiếng nổ “bang” lớn, và tôi cảm thấy như thể không khí trong phòng đột ngột nở ra. Tôi nhìn lên và thấy chiếc máy khử trùng chiếm diện tích 1,5 mét vuông đã phát nổ, sau lưng nó thì đang bốc cháy.

Do ảnh hưởng của vụ nổ, những chiếc quạt thông gió công suất lớn được lắp trên cửa sổ đã bị thổi bay. Cửa ra vào bị gãy nát. Cửa sổ, kính cửa và kính đèn đều văng khắp nơi. Tôi cố hết sức để di chuyển cánh cửa vỡ nát ra khỏi lối đi và bước ra ngoài.

Thật sự là một phép màu khi tôi vẫn bình an vô sự. Mọi người trong bệnh viện nói rằng tôi thật may mắn. Da tôi thậm chí không trầy xước. Họ cho rằng tôi là một con người siêu thường được Thần bảo hộ. Tôi biết rằng Sư phụ đều thời thời khắc khắc ở bên cạnh tôi.

Em gái tôi nhanh chóng hồi phục sau chấn thương nặng

Em gái tôi nhỏ hơn tôi 5 tuổi. Em ấy không tu luyện nhưng có hiểu biết và tôn kính Đại Pháp. Em gái tôi sẽ đứng lên vì tôi và làm mọi thứ có thể để bảo vệ tôi, sẵn sàng lên án những kẻ ác có hành vi bức hại tôi một cách phi pháp.

Sau khi tôi bị bắt giữ và đưa đến nhà tù vì kiên định với đức tin của mình, em gái tôi đã bắt một chuyến tàu dài để đến thăm tôi, đòi thả tôi, và thậm chí cảnh cáo lính canh tù không được tra tấn tôi. Hành động của em ấy đã làm giảm bớt sự bức hại đối với tôi.

Vào một đêm hè nọ, em gái tôi vừa kết thúc ca trực lúc nửa đêm. Vì không có ai trên đường nên em ấy chạy xe máy khá nhanh. Đột nhiên có một người nhảy ra từ bên đường và ném đá vào em ấy. Do đang chạy xe với tốc độ cao, em gái tôi bị văng lên không trung rồi đập người xuống đất cách đó vài mét. Em ấy đã bất tỉnh và rơi vào hôn mê. Em gái tôi được những người đồng nghiệp ra về sau ca trực tìm thấy và chở đến bệnh viện.

Hôm sau tôi chạy vào bệnh viện để thăm em gái. Em ấy vừa mới tỉnh dậy. Đầu em ấy bị sưng rất nặng, hai mắt sưng đến nỗi không mở được, và môi cũng sưng đến độ trề ra ngoài. Cả gương mặt thì đầy vết bầm tím, tay chân bị thương cũng khá ghê gớm. May mắn thay cho em gái tôi, bác sỹ không tìm thấy vết nứt xương hay bất kỳ chấn thương nghiêm trọng nào khác sau khi tiến hành kiểm tra kỹ lưỡng.

Sự hồi phục của em ấy quả là nhanh đến mức khó tin, tình trạng cải thiện hàng ngày và thậm chí không để lại sẹo trên gương mặt. Sau khi làm phục hồi răng, em gái tôi trông còn xinh đẹp hơn trước.

Cuộc gặp gỡ thần kỳ với cựucảnh sát trưởng

Một lần nọ, tôi vô tình gặp một cựu cảnh sát trưởng về hưu. Ông ấy đã biết chân tướng về Đại Pháp và đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cùng các tổ chức liên đới của nó. Ông ấy rất tán đồng Đại Pháp và đối xử với các đệ tử Đại Pháp một cách tử tế. Ông ấy tin rằng mình đã được Đại Pháp ban phước lành và bảo hộ.

Ông ấy nói rằng khi ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999, nhiều học viên đã bị giam giữ ở trong trại tạm giam thuộc quyền hạn của ông ấy. Một vài cảnh sát đã tùy tiện tra tấn và nhục mạ họ. Ông ấy đã nói với cấp dưới của mình không được tra tấn người tốt mà hãy tử tế với họ.

Ông ấy có lần đã chăm sóc cho một học viên Pháp Luân Đại Pháp lâu năm. Học viên ấy nôn mửa liên tục và không ăn vào được. Ông ấy bèn ra ngoài mua cháo thịt bằm nóng cho cô ấy ăn để làm dịu dạ dày, và cô ấy đã khỏe lại.

Khi bồn rửa tay sứ ở nhà ông ấy bị vỡ, ông đi đến chợ bán sỉ ở ngoại ô thành phố để mua một cái khác. Ông đã dùng một sợi dây thừng cột chặt nó trên yên xe máy và chạy về nhà. Đoạn đường đi rất xóc. Sau khi về đến nhà, ông ấy kinh ngạc khi thấy sợi dây đã biến mất, nhưng bồn rửa tay sứ thì vẫn không có vấn đề gì sau một chuyến xe gập ghềnh như vậy.

Một lần khác, một người bạn dẫn ông ấy đi ăn trưa. Khi họ bước ra đường, ông nhận thấy dây giày của mình bị lỏng nên ngồi xuống để cột dây. Bạn ông ấy đứng bên cạnh chờ đợi. Đột nhiên có một chiếc xe tải rác chở đầy cát lái ngang qua rất nhanh và mất kiểm soát. Đống cát to lớn bị hất xuống bậc thềm ngay trước mặt họ! Nếu họ không dừng lại để cột dây giày, thì e rằng cả hai đã bị chôn vùi dưới đống cát ấy và hậu quả là không thể nào tưởng tượng được.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/2/2/456119.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/3/3/207529.html

Đăng ngày 03-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share