Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-10-2022] Vì chế độ Cộng sản tại Trung Quốc đã bịa đặt những lời dối trá và vu khống Pháp Luân Đại Pháp khi nó phát động chiến dịch bức hại, nhiều người Trung Quốc đã có định kiến với Pháp Luân Công. Hầu hết người ta không tin khi các học viên Pháp Luân Công cố gắng giảng chân tướng cho họ về cuộc bức hại. Thay vào đó họ tấn công Pháp Luân Công và lăng mạ các học viên. Nó gây ra tổn thất đối với Pháp Luân Công, Pháp Luân Đại Pháp, và gây ra những hậu quả bất lợi cho chính những người đó.

Tuy nhiên Sư phụ từ bi vô biên. Dù con người từng đã thù địch đối với Đại Pháp như thế nào, nếu họ chân thành ăn năn và thực sự muốn thay đổi, họ sẽ nhận được phúc báo. Tôi muốn chia sẻ một vài trải nghiệm phép màu đã xuất hiện khi người ta thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và chân thành hối lỗi.

Chuyện của chồng tôi

Khi chế độ Cộng sản phát động cuộc bức hại vào năm 1999, chồng tôi đã biến thành một người khác. Anh ta kịch liệt phản đối tôi tu luyện Pháp Luân Công và cấm tôi liên lạc với các học viên khác. Tôi đã cố giảng chân tướng cho anh, nhưng anh không nghe. Anh còn đánh và lăng mạ tôi, rồi sau đó còn lăng mạ các học viên Đại Pháp khác và thậm chí cả Sư phụ Lý. Sự bạo lực và thù địch này kéo dài tận vài năm trước khi anh ta ngừng, nhưng sau đó anh ta nhanh chóng tái phạm. Nó cứ lặp đi lặp lại và kéo dài hơn mười năm.

Chồng tôi đã tìm thấy mấy tờ rơi giảng chân tướng của tôi vào mùa thu năm 2016, và anh ta giận tím mặt. Anh nắm chặt mấy tờ rơi khi lăng mạ tôi và Sư phụ. Tôi vẫn bình tĩnh và không hề sợ hãi. Tôi nhìn anh, nghĩ, “Tôi sẽ nói với anh sau khi anh hết cơn.”

Cuối cùng khi anh ngừng, tôi nhẹ nhàng nói, “Bằng việc giảng chân tướng cho người ta, tôi đang cứu người đó. Anh không nên hành xử đối với tôi theo cách này. Con người làm bất cứ điều gì, Thần đều đang nhìn. Trên đầu ba thước có Thần linh. Thần đều biết rõ ai là người tốt. Anh từng luôn ủng hộ em tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cái ĐCSTQ tà ác ấy đã biến anh thành một kẻ mất lý trí. Sư phụ đang ở đây để cứu độ cho cả nhân loại. Anh cũng là một người trong số đó đấy.”

Anh hét lên, “Ai cần cô cứu chứ? Cô đang chống Đảng đấy. Tôi không nghe cái thứ vớ vẩn đó của cô đâu.” Tôi nói, “Nếu anh không muốn được Đại Pháp cứu thì không ai có thể cứu được anh đâu. Nếu anh rơi vào một cái giếng sâu mà không thể leo lên được, anh lại phớt lờ cái dây mà tôi ném cho anh, anh còn nói với tôi rằng anh không cần tôi cứu anh, anh nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra. Anh có thể tự quyết cho mình. Em thực sự hy vọng anh sẽ lắng nghe, và tự tìm hiểu Pháp Luân Đại Pháp là gì, và tại sao ĐCSTQ vẫn đang bức hại Pháp Luân Công?”

Anh không nói gì nên tôi tiếp tục, “Anh đã ở độ tuổi 60 rồi. Sự báng bổ là rất không phải phép.” Anh nói, “Thế cái gì mới phải phép? Nó đang giết tôi nếu tôi không xả ra. Tôi chỉ cảm thấy tốt hơn khi tôi báng bổ.” Tôi nói, “Chính xác anh không phải là người đang lăng mạ-chính là con tà linh của ĐCSTQ khống chế anh và khiến anh hành động như vậy.”

Anh ấy sửng sốt, “Cô vừa nói cái gì?” Tôi hỏi anh, “Anh đã bao giờ thấy một Đảng viên nào mà không mở mồm chửi rủa không?” Anh nói, “Về điều này có thể cô đúng. Tôi mà không chửi, thì một thứ gì đó thực sự khiến tôi khó chịu, đặc biệt là khi tôi nhìn thấy cô hay các học viên Pháp Luân Công khác. Sao tôi ngừng chửi rủa được đây?” Tôi nói, “Phải, anh cần thanh trừ con tà linh của ĐCSTQ đang kiểm soát anh ở trong không gian khác.” “Nhưng làm thế nào?” Tôi nói, “Tôi biết một cách. Hãy thử xem nếu anh thực sự muốn thay đổi từ tận đáy lòng. Sư phụ sẽ giúp anh trừ bỏ đi con tà linh đó.” Anh đã đồng ý, “Được. Tôi phải làm gì?”

Tôi nói, “Sư phụ rất từ bi. Anh chỉ cần nói một câu nghiêm túc như sau, ‘Sư phụ, con sai rồi. Con sẽ không phỉ báng Sư phụ hay bất kỳ học viên nào nữa. Con sẽ không phạm lỗi nữa đâu. Những gì con nói hay làm trước đây mà thù địch và bất kính đối với Đại Pháp và Sư phụ là không có giá trị. Con sẽ bù đắp cho những tổn thất mà con đã gây ra. Con xin hồi đáp lòng từ bi của Sư phụ bằng hành động. Sư phụ, xin hãy giúp con.”

Chồng tôi đã viết ra những gì tôi vừa nói, bên dưới anh đã ký tên và ghi ngày. Anh nhìn tôi và nói, “Trái tim anh giờ tràn ngập ánh sáng. Anh sẽ không chửi rủa nữa đâu.” Nước mắt chảy trên mặt tôi, biết rằng sinh mệnh này cuối cùng đã được cứu. Vẻ mặt anh dịu lại và không còn nhạo báng tôi nữa. Nước da anh trở nên khỏe mạnh và giọng nói nhẹ nhàng. Anh luôn tươi cười và có vẻ hạnh phúc. Mọi cử chỉ của anh đã thay đổi trong mắt tôi. Không thể tin nổi.

Từ ngày hôm ấy chồng tôi đã trở thành một người hoàn toàn khác. Anh không chửi rủa dù chỉ một lần, giờ còn ủng hộ tôi tu luyện. Khi anh nấu ăn hay mua trái cây ở chợ về, anh thường dâng mời một chút lên pháp tượng của Sư phụ trước khi chúng tôi ăn. Những thay đổi nơi anh đã chứng thực Đại Pháp phi thường thế nào, và sự từ bi vô biên của Sư phụ.

Câu chuyện của bà Peng

Bà Peng (hóa danh) và chồng bà đều là Đảng viên. Tôi đã giúp họ thoái Đảng hơn mười năm trước. Tuy nhiên, vài năm trước bà ấy đã đến cửa nhà tôi và kể với tôi về đồng nghiệp của bà, cũng là một học viên Đại Pháp. Bà nói rằng người đồng nghiệp ấy đã bị bắt vì nói chuyện với mọi người về Đại Pháp, đã bị kết án tù, và đã bị công ty sa thải.

Bà nói, “ĐCSTQ đã cho chị một công việc và trả lương cho chị, thế mà chị lại chống Đảng. Tất cả các vị là những kẻ dối trá, ma quỷ, và hận thù.” Bà ấy nói rằng mà không muốn thoái ĐCSTQ nữa, và chồng bà cũng thế. Họ muốn là thành viên của Đảng. Bà không muốn nghe bất cứ điều gì tôi cố gắng nói và công kích các học viên Đại Pháp khi nhắc lại những lời dối trá của ĐCSTQ. Bà ấy nói một số điều thực sự khủng khiếp. Các học viên khác sau đó đã cố giúp bà nhìn ra sự thật, nhưng cuối cùng họ đã bỏ cuộc.

Bà Peng bị mắc vi rút cô rô na vào tháng 4 năm 2020 và rất yếu. Bà nằm bẹp trên giường và phải ở nhà trong thời gian phong tỏa. Khi nghe người ta nói chuyện về bà, nói rằng bà đáng bị trừng phạt và đó là nghiệp báo vì đã thù địch Đại Pháp, tôi cảm thấy buồn cho bà ấy, nhưng vẫn hy vọng là bà có thể thay đổi. Tôi đã đến thăm bà, và thấy chắc là bà rất yếu. Mặt bà trông tái mét và mệt mỏi. Bà đã sụt nhiều cân, và rất yếu. Bà không thể nói chuyện hay không thể ra khỏi giường.

Bà đang tuyệt vọng và nói với tôi rằng ngày của bà đã được định rồi. Bà hỏi tôi, “Sao chị ở đây?” “Tôi nghe chị ốm và muốn đến thăm chị,” Tôi nói, “Tôi biết chị cảm giác như thế nào về Đại Pháp. Nhưng nếu chị thay đổi suy nghĩ, chị sẽ có được cơ hội. Sư phụ sẽ cứu chị.” Bà hoài nghi, “Chị có chắc không?’ Tôi gật đầu, “Nếu chị thật lòng tin vào Đại Pháp và tin rằng ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo,’ thì sẽ có tác dụng.” Tôi hỏi bà, “Hay là tôi dạy bà câu đó để bà có thể niệm nhé?” Bà đã quay đi, “Tôi sợ. Tôi không muốn niệm câu đó.“

Tôi bảo bà, “Các sinh mệnh tà ác đang kiểm soát bà biết rằng bà sắp tiêu diệt chúng. Chúng mới là những thứ làm bà sợ. Hãy niệm to câu đó và Sư phụ sẽ bảo hộ cho bà. Đây là vấn đề sinh tử. Sư phụ đã an bài để tôi đến thăm bà và nói với bà tất cả những điều này vì Ngài biết từ trong sâu thẳm bà là một người tốt. Nhưng, bà phải quyết định liệu bà có muốn được cứu hay không. Nếu bà thật sự tin Đại Pháp là tốt, thì Sư phụ sẽ cứu bà.”

Những lời của tôi đã thực sự khiến bà cảm động. Với hai mắt ngấn nước, bà nói, “Chị thực sự ở đây để giúp tôi.” Tôi nói, “Đúng thế. Nhớ xem bà đã khỏe mạnh như thế nào sau khi bà tự tách mình khỏi ĐCSTQ hồi mười năm trước? Giờ thì bà không thể ra khỏi giường. Cho nên, bà có tiền, bà có thể tiêu không? Tiền để làm gì? Những người thông minh tất cả đều đã thoái ĐCSTQ. Các đảng viên cấp cao đã thoái sau khi họ ra nước ngoài. Nay dịch bệnh ở đây là để thanh lọc những sinh mệnh bất hảo và người xấu. Bà sẽ làm gì đây? Hãy tránh xa cái ĐCSTQ tà ác. Đừng đứng về phía nó vì con quỷ đỏ ở phía sau nó đấy. Ở bề mặt nó hành động như kẻ côn đồ và làm mọi thứ tà ác. Thần sắp trừ khử nó. Tất cả những ai cùng phe với nó sẽ bị loại trừ cùng với nó. Nếu bà không tin tôi, thì cứ đợi mà xem.”

Tôi đọc bài thơ “Lý tính” của Sư phụ trong Tinh tấn yếu chỉ II cho bà ấy nghe. Bà có vẻ sốc, “Được rồi. Được rồi. Giờ tôi phải làm gì?” Tôi nói, “Lần này, hãy thực tâm thoái ĐCSTQ tà ác và viết một nghiêm chính thanh minh xin lỗi Sư phụ. Lần này đừng thay đổi ý định của bà nữa đấy.” Bà nói, “Được. Tôi sẽ không thay đổi nữa đâu.”

Tôi đã viết một bản thảo tuyên bố rằng tất cả những gì bà đã nói và đã làm mà bất kính đối với Đại Pháp và Sư phụ đều không có giá trị. Tôi cũng đưa vào bản thảo rằng bà ấy biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt và sẽ không thay đổi ý định của mình về tuyên bố này. Bà sẽ bù đắp cho sự nguy hại mà bà đã gây ra và sẽ không bôi xấu Đại Pháp nữa. Bà đã ký tên ghi ngày trước khi đưa cho chồng bà cũng để ký vào đó. Hai người họ nhìn nhau cười.

Chỉ sau vài phút, nước da bà trở nên trắng trẻo và hồng hào. Trông bà thậm chí còn xinh xẻo hơn. Tôi hỏi bà, “Bây giờ bà cảm thấy thế nào?” Bà nói, “Khi tôi ký tên vào tuyên bố này, tôi đã có thể cảm nhận được rằng trái tim tôi bừng sáng. Tôi không còn sợ hay lo lắng chút nào nữa.” Tôi nói, “Tất cả là nhờ bà thật tâm muốn thay đổi. Đó là Đại Pháp kỳ diệu đến mức nào – Sư phụ có thể làm bất cứ điều gì.” Bà nói, “Đại Pháp thật phi thường. Nó có tác dụng hơn uống thuốc. Thật kinh ngạc.”

Từ tận đáy lòng tôi thấy vô cùng hạnh phúc cho bà. Nước mắt chảy xuống tận cổ tôi và tôi không thể diễn tả được lòng biết ơn của mình đối với Sư phụ. Tôi đã để lại mấy cuốn giảng chân tướng và bùa bình an Đại Pháp để họ có thể hiểu hơn về chân tướng đằng sau cuộc bức hại.

Bà ấy đã hoàn toàn hồi phục trong tuần tiếp theo. Hai năm qua rồi bà ấy vẫn khỏe mạnh.

Chuyện về cô Ni

Cô Ni, giáo viên mẫu giáo của cháu tôi đã chủ trì một buổi họp phụ huynh vào mùa thu năm 2015, và đã thông báo rằng cô chuẩn bị bỏ việc. Bố cô ấy đã bị ngã và đang hôn mê. Là con một, cô ấy dự định về quê để chăm bố. “Tôi hy vọng các bác hiểu, và chúc các bác và con cháu của các bác điều may mắn nhất,” cô ấy nói.

Niệm đầu của tôi lúc ấy là, “Một khi cô ấy ra đi rồi, mình sẽ không có cơ hội để giảng chân tướng cho cô ấy. Mình phải cứu cô ấy.” Không lo rằng có nhiều phụ huynh đang có mặt tại đó, sau cuộc họp tôi đã tiến đến cô Ni và nói, “Tôi rất buồn là cô sắp ra đi. Cô là một giáo viên rất tuyệt. Tôi hy vọng cô và cha cô có thể chân thành niệm, ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo.’ Sư phụ sẽ giúp cha con cô. Tôi chúc ông ấy mau bình phục.”

Tôi đã tặng cô ấy đôi cuốn giảng chân tướng và một bùa bảo bình an của Đại Pháp và hỏi liệu cô ấy có muốn thoái ĐCSTQ và các tổ chức thanh thiếu niên của nó hay không. Cô ấy đồng ý ngay, “Có. Cảm ơn cô. Cô là một người rất ấm áp và chu đáo.” Cô ấy vừa nói vừa bật khóc. Tôi bảo cô ấy, “Hãy đa tạ Sư phụ. Sư phụ luôn nghĩ cho mỗi chúng sinh.”

Khi chúng tôi đang nói chuyện, thì một bà lão xuất hiện từ phía sau tôi và cố giằng lấy mấy cuốn giảng chân tướng từ cô Ni. Cô Ni nhanh chóng tránh sang một bên và thoát khỏi bà ta. Khi cô Ni bước ra đi, tôi nói với cô ấy, “Cha mẹ đã nuôi cháu khôn lớn, mà không phải là Đảng. Cứu được cha cháu là điều quan trọng nhất.”

Bà lão đó đã nổi điên, “Đảng trả lương cho cô, thế mà cô xúi người ta chống Đảng. Cô là một kẻ phản cách mạng.” Bà ta đặt cho tôi nhiều biệt hiệu gắn với tên tôi. Tôi không thể chen được một lời nào, nên tôi thầm niệm chân ngôn. Bà ta đột nhiên không nói được nữa và vội rời đi.

Các phụ huynh khác sau đó nói với tôi rằng bà lão này đã nói xấu sau lưng tôi, nhưng tôi chẳng để tâm. Tôi vẫn tập trung vào việc giúp phần lớn các phụ huynh trong lớp đó thoái Đảng và các tổ chức thanh thiếu niên của nó. Tôi biết là Sư phụ đã giúp tôi tiêu một lượng nghiệp lớn.

Sau đó tôi phát hiện rằng bà lão đó đã mắc các vấn đề tâm thần. Bà ấy phàn nàn với mọi người rằng cháu trai bà ấy rất cứng đầu. Bà kể với người ta rằng thằng bé đánh người, chửi bà ấy, và không thể kiểm soát được. Dường như nó tác động đến tâm lý bà ấy, và khi nó tác động đối với bà ấy ở mức độ sâu hơn, thì bà ấy đã muốn tự sát. Khi tương tác với mọi người, bà ấy tránh giao tiếp bằng mắt, như thể bà ấy đang bị hoảng sợ.

Vài tháng sau cuộc họp phụ huynh tôi đã chạm mặt bà ấy. Tôi chào bà ấy, “Bà khỏe không?’ Bà nói, “Sao có thể nói là ổn đây? Không gì theo ý tôi cả.” Bà bắt đầu kể lể những việc cứng đầu mà cháu trai bà gây ra và nói rằng cuộc sống thật vô nghĩa. Tôi bảo bà, “Có một thứ có thể giúp được bà. Nhưng hoàn toàn phụ thuộc vào việc bà có thể thực sự thay đổi hay không.” Bà nói, “Tôi có thể thay đổi. Tôi thực sự muốn thay đổi. Xin hãy giúp tôi.”

Bà có vẻ chân thành, nên tôi nói với bà ấy, “Cách tốt nhất để xoay chuyển cuộc sống của bà là bà phải thừa nhận các lỗi lầm trong quá khứ. Bà có thể viết một tuyên bố nghiêm túc cầu xin các vị Thần và xin Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp tha thứ và thật tâm thay đổi không? Sư phụ sẽ giúp bà nếu bà thành tâm niệm, ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo.’ Thần chỉ nhìn vào tâm của con người.”

Tôi hỏi bà, “Hay là tôi bảo bà điều cần nói và bà nhắc lại sau tôi nhé. Nếu bà thấy tốt, thì hãy viết ra và ký tên. Như thế có ổn không bà? Bà gật đầu, “Được. Được, ổn đấy. Việc này đối với tôi được đấy.” Nên tôi đã dạy bà nói, “Con xin lỗi, Sư phụ. Con đã sai rồi. Con sẽ không can nhiễu các học viên Đại Pháp giảng chân tướng nữa. Con sẽ không nói bất kỳ điều gì tiêu cực về Đại Pháp và sẽ ủng hộ các học viên Đại Pháp. Con tuyên bố rằng tất cả những điều bất kính đối với Đại Pháp mà con đã làm đều không có giá trị. Con sẽ bù đắp cho những tổn hại mà con đã gây ra, và con sẽ trung thành với những lời này. Con đồng ý thoái ĐCSTQ tà ác và các tổ chức thanh thiếu niên của nó.”

Sau khi làm xong, tôi hỏi bà, “Giờ bà cảm thấy thế nào?” Bà nói, “Nó thực sự các tác dụng. Tâm tôi cảm thấy nhẹ nhàng và tươi sáng. Tôi không còn lo lắng nữa.” Lúc đó trông bà không còn sợ hãi nữa. Một luồng sáng đẹp đẽ chiếu lên bà và bà thậm chí còn mỉm cười với tôi. Tôi bảo bà, “Đại Pháp rất diệu kỳ. Nó có tác dụng ngay khi bà tin vào Pháp.”

Bây giờ, bà ấy thường nhận các cuốn giảng chân tướng và lịch Đại Pháp từ tôi để tặng cho những người khác. Bà bảo tôi Sư phụ vẫn luôn coi sóc cho bà.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/23/450209.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/1/6/206059.html

Đăng ngày 14-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share