Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-12-2022] Tôi đắc Pháp vào năm 1998, khi tôi 27 tuổi. Nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp), tôi có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cho đến ngày nay.

Tôi đã làm việc trong hai nhà máy sản xuất phụ tùng ô tô khác nhau. Sau khi đắc Pháp, tôi đã trải qua những thay đổi lớn, cả về thể chất lẫn tinh thần. Tôi yêu cầu bản thân mình phải hành xử phù hợp với tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp trong công việc và không ngừng tu sửa bản thân.

Cảnh sát bị báo ứng

Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu ở Trung Quốc, tôi đã đến Bắc Kinh hai lần vào tháng 8 năm 1999 cùng các học viên khác để thỉnh nguyện. Trong cả hai lần đó, cảnh sát đã cưỡng ép và đưa chúng tôi đến văn phòng liên lạc của chính quyền thành phố ở Bắc Kinh.

Lần đầu tiên, nhân viên văn phòng liên lạc chở chúng tôi đến ga xe lửa để chuyển chúng tôi về nhà, nhưng chúng tôi đã tận dụng cơ hội đó chui qua cửa sổ xe và trốn thoát.

Lần thứ hai chúng tôi bị bắt, một trong những nhân viên văn phòng liên lạc đã tức giận nói với chúng tôi: “Nếu lần này các vị còn trốn thoát nữa, chúng tôi sẽ đánh gãy chân các vị!” Tôi phớt lờ anh ta và tiếp tục đi ngang qua viên cảnh sát. Đột nhiên, tôi cảm thấy một luồng gió sau gáy và rồi như thể có ai đó chạm nhẹ vào cổ tôi. Tôi quay đầu lại thì thấy người đã mắng chửi tôi đang ôm cánh tay của mình với vẻ mặt đau đớn, đứng yên bất động. Lúc đó, tôi không biết chuyện gì đang xảy ra. Một lúc sau, tôi nhận ra rằng chắc chắn anh ta đã cố gắng đánh tôi, nhưng Sư phụ đã bảo vệ tôi. Hành động bạo lực của anh ta đối với tôi đã được đẩy ngược lại lên cơ thể của chính viên cảnh sát đó. Đó là lý do tại sao tôi chỉ cảm nhận được một luồng gió thoảng qua và chạm nhẹ vào mình, nhưng bản thân anh ta lại cảm thấy đau dữ dội. Sau đó, tôi xác nhận lại với đồng tu đứng sau tôi, cô ấy nói rằng cô thực sự đã nhìn thấy người đó lao về phía trước và cố gắng tấn công tôi một cách hung bạo.

Chính là Sư phụ đã bảo vệ tôi. Con xin ngàn lần tạ ơn Sư phụ!

Sư phụ ban cho người bảo vệ đệ tử Đại Pháp trở thành ông chủ

Khi tôi được hộ tống trở lại thành phố của mình, trưởng đồn cảnh sát địa phương đã rất tức giận và quát vào mặt tôi, “Cô sẽ bị công ty sa thải!” Tôi vẫn bất động tâm, và nghĩ rằng miễn là tôi có Đại Pháp trong tâm, tôi không cần phải lo lắng bất cứ điều gì. Thật ra, tôi đã gọi cho lãnh đạo nhà máy và nói với ông ta rằng tôi sẽ ở lại Bắc Kinh mà không quay lại, và họ nên tìm một công nhân khác để thay thế tôi.

Đồn cảnh sát thông báo cho nhà máy cử người đến đồn đón tôi. Giám đốc nhà máy đã đích thân cùng vài người tới. Khi đó trưởng đồn cảnh sát nói: “Hãy tìm một nơi để giam giữ cô ta trong vài ngày rồi mới cho cô ta làm bất cứ điều gì khác!” Sau đó, lãnh đạo đưa tôi đến nhà của ông ấy để tiện trông coi tôi, nơi ông thường rủ mấy đồng nghiệp khác đến để chơi Mạt chược. Ông ấy còn chỉ định một đồng nghiệp nữ đến ở cùng tôi, vì sợ tôi sẽ nhảy lầu vì căn hộ của ông ở tầng hai.

Dì tôi sống cách nhà của giám đốc nhà máy không xa và tôi có thể nhìn thấy nhà của bà khi trông qua cửa sổ. Tôi thực sự rất buồn khi có thể nhìn thấy nhà của dì mình mà không thể đến thăm dì. Sáng hôm sau, giám đốc yêu cầu tôi và các đồng nghiệp khác đến nhà máy làm việc. Sau giờ làm việc, tôi bèn đi thẳng về nhà.

Không lâu sau sự việc đó, giám đốc đã rời khỏi nhà máy. Lúc đầu, tôi tưởng rằng chính vì ông ấy tham gia bức hại tôi nên phải chịu quả báo. Nhưng sau đó tôi nhận ra Sư phụ muốn bảo vệ các đệ tử Đại Pháp chúng ta nên đã chuyển ông ấy đi nơi khác.

Sau khi giám đốc mới tiếp quản nhà máy, cảnh sát ở thành phố chúng tôi bắt đầu bắt giữ các học viên Đại Pháp. Một số cảnh sát đã đến nhà máy nơi tôi làm việc và yêu cầu giám đốc cử tôi đến “lớp học” (trung tâm tẩy não), nhưng giám đốc từ chối. Ông ấy nói: “Cô ấy còn quá trẻ. Nếu các anh đưa cô ấy đến một nơi như vậy, phần đời còn lại của cô ấy có thể bị hủy hoại”. Sau đó, giám đốc nói với tôi: “Hãy cẩn thận, tôi đã viết giấy bảo lãnh cho cô. Nếu cô gặp vấn đề, tôi cũng sẽ bị ảnh hưởng.”

Vì vị giám đốc mới đối xử tốt với các học viên Đại Pháp nên ông ấy đã nhanh chóng được khen thưởng. Sau khi ông nhậm chức, nhiều nhà máy liên tiếp được sáp nhập, công ty ngày càng phát triển mạnh, số phân xưởng tăng, một số chuỗi nhà máy đã tạo được lợi nhuận lớn và trả lương hậu hĩnh cho công nhân. Công nhân của nhà máy cho biết họ thậm chí còn nhận lương nhiều hơn mức cần thiết. Sau đó, khi chính phủ đưa ra chính sách cho phép các cá nhân mua lại các doanh nghiệp nhà nước, giám đốc đã mua lại các nhà máy. Ông đã sở hữu khối tài sản đáng mơ ước mà người khác dù có cố gắng cả đời cũng không thể có được.

Ông chủ đắc phúc báo vì đã bảo vệ các học viên Đại Pháp

Tôi đã chuyển việc sau đó hai năm. Danh tính học viên Đại Pháp của tôi đã sớm được biết đến ở nơi làm việc mới. Một lần nọ, trong một cuộc họp có sự tham dự của tất cả các cấp quản lý, ông chủ nói với tôi: “Tôi đã nghe nói về đức tin của cô! Bất kể cô tin vào điều gì, chỉ cần cô làm tốt công việc của mình, mọi thứ sẽ ổn.” Sau đó, các viên chức từ đồn cảnh sát và sở cảnh sát thành phố đã đến công ty để tìm tôi. Ông chủ đã chặn họ lại và nói: “Chúng tôi sẽ trông coi cô ấy, các vị không cần phải nhúng tay vào.”

Khi công ty được hợp nhất với một doanh nghiệp nhà nước, ông cũng nhắc nhở tôi: “Sau này, công ty sẽ do Đảng Cộng sản kiểm soát; cô phải cẩn thận đấy.”

Vài năm sau, công ty gặp phải sự cố tài chính vì không có đủ hợp đồng sản xuất. Ngay lúc đó, một công ty cạnh tranh với công ty chúng tôi đột nhiên bị hỏa hoạn thảm khốc, gần như toàn bộ nhà xưởng và kho bãi bị thiêu rụi, việc sản xuất cần ít nhất một năm mới khôi phục lại được. Các khách hàng đã chủ động đến gặp ông chủ của chúng tôi và đề nghị công ty chúng tôi tiếp quản một số dự án bị trì hoãn bởi công ty bị hỏa hoạn, đồng thời hứa sẽ cung cấp cho chúng tôi một vài dự án mới. Nhờ đó, các vấn đề tài chính của công ty chúng tôi đã được giải quyết.

Các đồng nghiệp của tôi đều nói với nhau rằng ông chủ của chúng tôi thật may mắn. Chỉ có tôi mới hiểu rằng ông ấy đắc được phúc báo vì đã bảo vệ các học viên Pháp Luân Công.

Tôi không nên nhận bất cứ thứ gì không thuộc về mình

Khi tôi làm việc tại công ty đầu tiên, tôi phụ trách đặt vật tư. Tại “hội nghị khen thưởng cuối năm”, giám đốc nhà máy đã thưởng cho tôi 3.000 Nhân dân tệ (khoảng 430 USD). Đó là một khoản tiền cực lớn đối với tôi, bởi vì tại thời điểm đó lương của tôi mỗi tháng chưa đến 1.000 Nhân dân tệ. Trong một bài phát biểu, giám đốc nói: “Năm nay, bộ phận của cô đã làm việc rất hiệu quả với các nhà cung cấp, điều này thật tuyệt. Hãy tiếp tục phát huy trong năm mới.” Ông ấy nói điều này bởi vì chúng tôi đã tận dụng được nguyên liệu từ nhà cung cấp, đôi khi công nhân vận hành cần linh kiện mà chúng tôi không có, chúng tôi liền trực tiếp đến xưởng của nhà cung cấp để lấy chúng. Tuy nhiên, việc đó không có ai quản, cũng không ghi chép sổ sách, và tất cả những linh kiện đó được lấy miễn phí.

Sau khi về nhà, tôi trằn trọc và không tài nào ngủ được. Tôi nhớ tới bài giảng của Sư phụ rằng một học viên Đại Pháp đã quyên góp tiền có được từ chiếc xe đạp mà con trai anh thắng xổ số. Sau đó, tôi nhận ra rằng tất cả số tiền có được không phải từ công sức lao động của chúng tôi đều không phải là tiền của chúng tôi. Bởi vậy, tôi không nên nhận số tiền thưởng cuối năm này. Vì tôi đã “lợi dụng người khác” mới được thưởng số tiền đó, nên số tiền này tôi không nên nhận.

Ngày hôm sau, tôi đến nói chuyện với giám đốc và nói với ông ấy về tình trạng của tôi. Tôi nói với ông rằng công việc của tôi đã được trả bằng tiền lương. Là một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tin vào Chân-Thiện-Nhẫn, tôi không nên nhận bất kỳ khoản lợi bất chính nào. Giám đốc nói: “Đừng ngớ ngẩn thế!” Nhưng tôi biết mình nên có trách nhiệm với bản thân và khăng khăng từ chối khoản tiền thưởng. Cuối cùng ông ấy nói: “Chà, tôi sẽ coi số tiền này là khoản đóng góp của cô cho công ty, nhưng tôi không thể đưa nó vào tài khoản và cũng không thể công khai điều này.” Tôi nói: “Không sao ạ.”

Cuối cùng tôi đã thở phào nhẹ nhõm sau khi trả lại số tiền đó. Sau đó, một thư ký của công ty nói với tôi: “Khi chị trả lại tiền thưởng ngày hôm đó, tôi đã ở đó. Tôi đã nghe tất cả những gì chị nói. Tôi đã bị sốc. Đặc biệt là khi chị bảo ‘công việc của tôi đã được trả bằng tiền lương của tôi rồi’, thực sự tôi đã rất xúc động.”

Tôi có thể cảm nhận được rằng anh ấy đã bị ảnh hưởng sâu sắc bởi sự thật là Đại Pháp đã có thể giúp cho các học viên trở thành người tốt đến như vậy.

Người thân trong gia đình được thụ ích từ Đại Pháp

Bà tôi cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bởi vì không biết chữ, bà chỉ có thể nghe các bản ghi âm các bài giảng Pháp của Sư phụ. Nhưng đôi khi bà ngủ thiếp đi khi đang nghe. Mặc dù vậy, Sư phụ vẫn luôn bảo hộ bà.

Khi bà tôi 78 tuổi, bà đã bị ngã trong nhà. Nhưng bà không bị thương, cũng không cảm thấy đau. Bà kể rằng bà đã đập đầu vào bậu cửa, nhưng lại cảm thấy như thể có một bàn tay lớn nâng bà lên. Tất cả chúng tôi đều biết chính Sư phụ đã bảo vệ bà. Nếu không, một người già sao có thể sống sót sau một cú ngã như vậy mà không bị thương chút nào?

Cha tôi không tu luyện Đại Pháp, nhưng ông không phản đối việc chúng tôi tu luyện. Sư phụ cũng đã bảo hộ ông. Một lần, ông đột nhiên bị đau dữ dội lúc 2 giờ sáng. Bởi vì đã quá nửa đêm, nên không tiện đưa ông đến bệnh viện. Mẹ tôi quyết định bật các bản ghi âm bài giảng Pháp của Sư phụ cho cha tôi nghe ngay lúc đó. Khi mẹ tôi bật bản ghi âm, tình cờ đúng đến đoạn nói về vấn đề trị bệnh. Cha tôi liên tục nghe Pháp cho đến khi trời sáng, và tất cả cơn đau của ông đã biến mất và không bao giờ tái phát nữa.

Tôi hy vọng tất cả mọi người trên thế giới có thể minh bạch chân tướng về Đại Pháp, không bị Đảng Cộng sản Trung Quốc lừa dối và được Đại Pháp bảo hộ.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/26/448240.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/2/13/207311.html

Đăng ngày 10-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share