Bài viết của Khiết Liên, một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trùng Khánh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-09-2022] Một ngày nọ, một viên cảnh sát đã gọi điện cho con trai tôi và nói rằng họ muốn đến tìm tôi để lấy chữ ký vào bản cam kết “chuyển hóa”, họ hỏi tôi có đồng ý cho họ đến không. Tôi nghĩ rằng họ tới là để tôi cứu họ, vì vậy tôi đã đồng ý.
Trước đây, mỗi lần cảnh sát đến nhà, tôi đều rất sợ hãi và hoang mang, tâm sợ hãi rất mạnh, sợ bị bức hại và không dám đối diện với cảnh sát để giảng chân tướng. Thời gian gần đây, sau khi đọc các bài chia sẻ của đồng tu trên Minh Huệ Net về phương diện này, đồng thời thông qua việc học Pháp thật nhiều, tôi đã chuyển biến quan niệm của mình, dùng Pháp lý chân chính để ngộ đạo, mối quan hệ giữa cảnh sát và tôi chính là quan hệ giữa người được cứu độ và người cứu độ, không phải là quan hệ giữa người bức hại và người bị bức hại. Tôi đã xin Sư phụ gia trì, đồng thời phát chính niệm cực đại, thanh trừ hết thảy các nhân tố và sinh mệnh tà ác ở phía sau cảnh sát, đệ tử Đại Pháp mới là nhân vật chính. Họ đã đến tất phải nghe theo tôi, tôi nhất định sẽ khiến họ minh bạch chân tướng, được cứu độ, tôi nhất định sẽ cứu họ.
Nghe tiếng cảnh sát gõ cửa, tôi giữ tâm thái ổn định, không sợ không hoang mang, mở cửa mời họ vào. Sau khi họ vào phòng khách, ngồi xuống và xuất trình giấy tờ, giới thiệu bản thân, tôi nói với họ: “Gặp nhau là duyên phận, hôm nay các anh hãy bỏ hết mọi thành kiến và mục đích, chúng ta cùng đàm luận một cách thoải mái.” Viên cảnh sát dẫn đầu nói: “Được, chúng tôi cũng là có ý đó.” Không đợi họ nói thêm, tôi liền bắt đầu giảng chân tướng cho họ.
Tôi nói: “Pháp Luân Công là môn công pháp tính mệnh song tu, yêu cầu người tu luyện chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn làm người tốt, phải chân thành, thiện lương, nhẫn nhịn, khi gặp mâu thuẫn thì suy xét bản thân, phải làm được đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu, người tu luyện chân chính sẽ đạt được đạo đức cao thượng, thân thể nhẹ nhàng vô bệnh. Môn công pháp tốt như vậy, hiện tại đã hồng truyền tới hơn 100 quốc gia và địa khu, được dịch sang hơn 40 ngôn ngữ, cả thế giới đều nói là tốt, chỉ có Trung Quốc vẫn đang bức hại. Kỳ thực tại Trung Quốc, Pháp Luân Công từ trước đến nay vẫn hợp pháp. Năm 2000 và năm 2005, Bộ Công an đã công bố danh sách 14 tổ chức tà giáo, nhưng trong đó không có Pháp Luân Đại Pháp. Ngày 1 tháng 3 năm 2011, ông Liễu Bân Kiệt, Cục trưởng Tổng Cục Báo chí và Xuất Bản, đã ký văn bản dỡ bỏ lệnh cấm sách của Pháp Luân Đại Pháp năm 1999. Điều này cho thấy, việc in ấn, sở hữu các sách Pháp Luân Công tại Trung Quốc Đại Lục là hợp pháp.”
Tôi cũng nói với họ lý do tôi bước vào tu luyện. “Tôi bị nhiều bệnh tật, bao gồm thiếu máu, viêm xoang, viêm teo mũi và bệnh về mắt. Tôi đã tìm kiếm các phương pháp điều trị, nhưng không có phương pháp nào hiệu quả. Sau đó tôi đã may mắn đắc được Đại Pháp. Sau khi tu luyện, yêu cầu bản thân theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn, các bệnh tật của tôi đã không cánh mà bay, thực sự trải nghiệm được thân thể vô bệnh, đạo đức thăng hoa.”
“Sau khi chồng tôi mất, đơn vị công tác của ông ấy đã giải thể và họ chia cho mỗi người một số tiền. Họ đã gửi thừa cho tôi 3.000 nhân dân tệ nhưng tôi đã trả lại. Gia đình tôi nghĩ rằng tôi thật ngu ngốc khi làm điều đó, tôi nói rằng là một học viên, tôi không muốn lấy những gì không phải của mình.”
“Hai vợ chồng tôi đã chăm sóc bố mẹ chồng 80 tuổi mà không có sự trợ giúp tài chính từ 4 người con còn lại. Sau khi chồng tôi qua đời, thật khó để tôi vừa chăm sóc cho nhà chồng vừa trông coi cửa hàng. Vì vậy, chúng tôi quyết định kêu gọi mọi người quyên góp một số tiền và để cô em gái út chăm sóc họ. Tôi cũng đóng góp tài chính. Nếu tôi không phải là một học viên, tôi sẽ là một người ích kỷ chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân của mình.”
Cảnh sát lắng nghe mà không ngắt lời, vì vậy tôi tiếp tục: “Việc hồng truyền Đại Pháp là để cứu rỗi nhân loại. Hiện nay có đủ các loại thảm họa, bao gồm cả đại dịch. Tôi hy vọng tất cả các anh hãy nhớ rằng ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân- Thiện-Nhẫn hảo’ và đừng bức hại các học viên. Như vậy các anh sẽ tránh được tai họa và có một tương lai tươi sáng hơn.”
Người trưởng nhóm nói: “Đó là tín ngưỡng của cá nhân chị. Không có gì sai khi thực hành Chân-Thiện- Nhẫn và trở thành một người tốt. Chúng tôi chỉ nhìn vào hành vi của mọi người.”
Tôi nói: “Là một người tu luyện, làm các việc chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn, nhất định hành vi đều cao thượng. Trong các vụ án mà các anh xử lý, sát nhân phóng hỏa, lừa đảo, tham ô hủ bại, mại dâm cờ bạc, có ai là học viên Pháp Luân Công không? Nếu Giang Trạch Dân không phát động cuộc bức hại này, hiện nay số người luyện Pháp Luân Công không biết sẽ nhiều đến mức nào, đạo đức xã hội sẽ hồi thăng, các anh nói xem như vậy tốt biết bao.“
Vị trưởng nhóm gật đầu mỉm cười. Anh ấy đứng dậy và nói: “Cũng không còn sớm nữa, chúng ta nên đi thôi.” Anh ấy bắt tay tôi và rời đi. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, vấn đề ký tên vào cam kết “chuyển hóa” đã được hóa giải.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/9/16/449519.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/13/204731.html
Đăng ngày 04-02-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.