Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-08-2022] Trong suốt hơn 20 tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã chứng kiến biết bao điều kỳ diệu xảy ra. Tôi xin phép chia sẻ hai câu chuyện dưới đây.
Một hôm tôi ra chợ. Trước khi đi tôi lấy một cái túi và bỏ vào đó một ít tài liệu Đại Pháp cùng chiếc ví tiền rồi đặt túi vào giỏ xe đạp của mình. Tuy nhiên sau khi chọn được các món đồ mà tôi mong muốn, tôi liền phát hiện thấy cái túi đã biến mất. Tôi rất lo lắng vì trong túi có khá nhiều tài liệu Đại Pháp và 2.000 nhân dân tệ tiền mặt. Tôi thấy hối hận vì đã quên không để mắt đến chiếc túi. Kẻ trộm sẽ phải gánh bao nghiệp nếu làm việc như vậy. Tôi không dám nói với chồng chuyện mình bị trộm túi và tính ra rằng tôi phải làm thêm giờ để bù vào số tiền mất trộm.
Nhiều ngày sau, trong lúc đang tìm kiếm đồ ở nhà tôi nhìn thấy một chiếc túi tương tự. Tôi mở nó ra thì thấy đây chính là cái túi mà tôi bị mất và mọi thứ vẫn ở đó! Tôi không thể tin vào mắt mình. Tôi đã khóc và cảm ơn Sư phụ!
Chuyện tương tự xảy ra với danh sách 40 người đồng ý làm tam thoái. Vào một buổi chiều nọ khi tôi đi học Pháp nhóm. Một học viên ở đó đã đưa cho tôi một danh sách và nhờ tôi đưa danh sách cho một học viên khác để nhập tên của họ lên hệ thống trực tuyến.
Sau khi về đến nhà, tôi bù đầu với việc nấu cơm và dọn dẹp nên đã quên béng luôn danh sách tên đó. Tối hôm đó tôi đi đến một nhóm học Pháp khác. Trên đường về nhà tôi chợt nhớ ra và lục túi để tìm nhưng nó đã biến mất. Tôi hốt hoảng. Đây là thứ quan trọng và tôi đã làm mất nó.
Tôi vội quay lại lớp học Pháp nhưng cửa đã đóng. Tôi cúi xuống tìm kỹ dưới mặt đất nhưng không tìm ra, vì trời tối quá. Nên tôi nhờ chồng tôi đi cùng tôi. Chúng tôi đi dọc theo con đường mà tôi đã đến lớp học Pháp lúc ban chiều. Chúng tôi mang theo đèn pin. Tôi tìm ở đường bên này còn anh ấy tìm đường bên kia.
Tôi phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi tự trách mình vì đã bất cẩn và tôi tự nhủ lần sau phải cẩn thận hơn.
Tôi đã lo lắng đến phát khóc. Nếu tôi không thể tìm ra, tôi sẽ thức dậy sớm vào ngày hôm sau để đi tìm tiếp. Đi được nửa dặm đường về nhà tôi đột nhiên nhìn thấy một tờ giấy sáng lấp lánh. Tôi nhặt nó lên – thì ra đó chính là danh sách mà tôi đã làm mất. Tôi tìm thấy rồi! Tôi lại khóc và vô cùng biết ơn Sư phụ. Nếu không có Sư phụ từ bi bảo hộ, thì một tờ giấy nhẹ như vậy, ai biết nó sẽ bay đi đâu?
Trên đây là chút trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, có điểm nào chưa phù hợp với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/21/447882.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/17/203902.html
Đăng ngày 15-01-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.