Bài viết của Thanh Tịnh Hinh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-08-2022] Tòa nhà nơi chúng tôi ở đã trải qua một mùa đông vô cùng lạnh lẽo vào năm 2020. Các đường ống nước trên tầng 4 khu chung cư của chúng tôi bị vỡ và nước chảy lênh láng khắp nơi trong tòa nhà. Một người phụ nữ sống ở căn hộ bên cạnh đã đến nhà tôi xem có bị nước tràn vào nhà không, nhưng cô ấy đã rất ngạc nhiên khi thấy căn hộ của tôi vẫn khô ráo, chỉ có hai vết bẩn nhỏ trên tường và một ít nước đọng dưới tủ quần áo.
Trong tâm tôi biết rằng đây chính là thể hiện sự thần kỳ của Đại Pháp và sự từ bi bảo hộ của Sư phụ đối với đệ tử.
Một trường hợp khác xảy ra vào mùa hè năm ngoái, một ngôi nhà khác của chúng tôi nằm trong khu vực bị trận bão lớn quét qua vào ban đêm. Nhà của người hàng xóm kế bên bị ngập nặng do mưa lớn và cống bị tắc vì đang làm đường. Hai mẹ con người hàng xóm đã không được ngủ cả đêm vì phải túc trực để tát nước.
Con gái tôi đã vội vàng trở về nhà vào sáng sớm hôm sau, vừa về đến nhà cháu đã lo lắng hỏi tôi: “Mẹ ơi mẹ có sao không? Cả đêm qua con không ngủ được vì lo sân sau nhà mình bị ngập nước”. Nhưng khi tôi kiểm tra thì sân sau ngôi nhà không hề bị ngập. Tôi hiểu sâu sắc rằng Sư phụ từ bi đã bảo hộ đệ tử, Sư phụ thời thời khắc khắc đều đang quan tâm, chăm lo cho đệ tử.
Không lâu sau đó, khu nhà của chúng tôi bị chính quyền đưa vào danh sách phải phá dỡ. Hai ngôi nhà ở kế bên cũng có gác xép giống như ngôi nhà của tôi, họ đã sử dụng các mối quan hệ quen biết của mình để được tính phần diện tích gác xép vào tổng diện tích nhà đền bù, còn tôi thì không làm như vậy nên không nhận được bất kỳ khoản bồi thường nào cho phần diện tích gác xép.
Mặc dù tôi nói mình sẽ không tranh giành để nhận tiền đền bù cho phần không gian gác xép, nhưng kỳ thực trong tâm vẫn bất bình, không phóng hạ xuống được và cảm thấy bị đối xử bất công.
Tôi bắt đầu hướng nội và phát hiện tâm lợi ích của bản thân vẫn chưa hoàn toàn phóng hạ, tôi vẫn còn chấp trước vào lợi ích giống như người thường, vẫn muốn được tính toán thêm không gian khi phá dỡ căn nhà như người thường.
Sau đó, hàng xóm đã tìm đến tôi và khuyên tôi nên đến văn phòng phụ trách phá dỡ nhà ở để hỏi vì sao phần gác xép của nhà tôi không được tính đền bù. Lúc đó tôi đã thản nhiên đáp lại rằng, tôi là một người tu luyện Pháp Luân Công, tu luyện chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn, về phương diện lợi ích cá nhân sẽ không tranh giành với người khác. Nếu tôi còn đấu tranh với người khác thì sao có thể là một người tu luyện được?
Tôi cần phải chiểu theo Pháp của Sư phụ, buông bỏ chấp trước vào tư lợi và coi đây là cơ hội để đề cao tâm tính. Chỉ có chân tu, thực tu mới có thể đề cao tầng thứ và tăng công của chính mình.
Vào giai đoạn tối hậu của Chính Pháp, tôi sẽ cố gắng học Pháp thật tốt, gặp sự việc thì hướng nội tìm, hướng nội tu, trừ bỏ các chủng nhân tâm, đặc biệt là tâm an dật, nghi tâm, tâm oán hận, v.v. làm tốt ba việc, cứu thêm nhiều người và viên mãn theo Sư phụ trở về nhà.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/22/447949.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/2/204108.html
Đăng ngày 01-01-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.