Bài viết của Lý Mai

[MINH HUỆ 04-07-2022] Ngụy Vực là một nhà thư pháp tài ba vào cuối triều đại nhà Thanh. Ông cũng tinh thông âm luật, giỏi công phu, nên được tôn xưng là “Tinh Võ Thư Gia”. Vào năm 1908, sau quãng thời gian dùi mài kinh sử, ông quyết chí lên kinh ứng thí. Một người làm nghề toán mệnh tên là Quảng Vấn khi coi tướng cho Ngụy Vực, đã biết kết quả kỳ thi lần này đối với ông mà nói là hoàn toàn vô vọng nên khuyên ông đừng quá bận tâm. Vị tiên sinh họ Quảng này cũng dặn Ngụy Vực cần đề phòng bất trắc vì trong tương lai sẽ gặp tai nạn chết người.

Quả nhiên vào kỳ thi Hương năm đó Ngụy Vực đã bị trượt. Ông mất hết ý chí, hành vi phóng túng, sa vào chè chén để giải sầu. Một bà lão họ Tề không thuận mắt với những hành vi đó của Ngụy Vực và thường nói xấu ông với người khác. Điều đó khiến Ngụy Vực vô cùng phẫn nộ.

Một đêm nọ, Ngụy Vực mang theo một ít hỏa dược đến nơi bà lão họ Tề ở, ý định thiêu rụi ngôi nhà của bà ta. Nhưng khi nhìn thấy những căn nhà gỗ của những hộ nghèo xung quanh, Ngụy Vực đã từ bỏ ý định. Ông than thở: “Bà già đó quả thực là đáng ghét, nhưng những người hàng xóm của bà ta đâu có đắc tội gì với mình đâu. Làm sao mình có thể làm họ bị thương tổn được?”

Ba năm sau, Ngụy Vực dự định tham gia khoa cử một nữa. Lúc gặp lại ông, vị tiên sinh họ Quảng kia đã hết sức kinh ngạc. Ông nói: “Tướng mạo của anh đã thay đổi rồi. Ta không nhìn thấy tai họa bất ngờ trong số mệnh của anh nữa, không những thế anh còn vượt qua kỳ của thi triều đình lần này. Rốt cuộc anh đã làm chuyện thiện lành gì vậy?”

Ngụy Vực kể với vị thầy toán mệnh về ý định đốt ngôi nhà của người đàn bà nọ nhưng rồi đã từ bỏ như thế nào. Vị thầy coi tướng cảm thán: “Một niệm đó đã cứu sống vô số mạng người–điều này đã khiến vận mệnh của anh được cải biến đó”.

Năm đó, Ngụy Vực quả nhiên trúng cử và đồng thời còn làm được nhiều đại sự. Đúng như cổ nhân nói: “Nhân tâm khởi vu thiện, thiện tuy vị vi, nhi cát thần dĩ tùy chi” (Tạm dịch: Trong tâm khởi thiện niệm, việc thiện còn chưa làm, thì điều tốt lành đã đến rồi).

Lên tiếng cho chính nghĩa, gặp dữ hóa lành

Hiện tại đang có rất nhiều câu chuyện về việc một người có thiện niệm mà đắc phúc báo tương tự như vậy xuất hiện ở khắp nơi trên đất nước Trung Quốc. Khi hàng chục triệu học viên Pháp Luân Công đang bị bức hại vì tín ngưỡng vào Chân-Thiện-Nhẫn, thì bất kỳ lời nói hay hành động thiết thực nào của một người nhằm trợ giúp các học viên vô tội, đều có thể mang lại phúc báo cho người đó.

Cố An là một ngôi làng nhỏ ở trên núi của huyện Nghi Thủy, tỉnh Sơn Đông. Lưu Hồng Đạt, Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tại thị trấn Long Gia Quyển, từng chỉ đạo hàng chục cảnh sát, quan chức chính phủ và nhân viên địa phương sách nhiễu các học viên ở làng Cố An. Sau khi phong tỏa tất cả các lối ra vào thôn, họ hùng hổ đến nhà của từng học viên. Ngay cả khi không có người ở nhà, họ cũng đột nhập trái phép và khám xét nhà cửa.

Sợ hãi trước lực lượng cảnh sát đông đảo và quan chức địa phương, hầu hết dân làng không dám lên tiếng. Một người đàn ông tên là Lý Minh (hóa danh) đã cảm thấy bất bình khi các học viên vô tội bị đối xử như vậy. Khi thấy chị dâu của mình xông vào nhà cùng với các cảnh sát khác, anh ấy đã quát cô ta: “Đây không phải việc của chị! Đừng có gây rắc rối cho họ nữa!” Một số cảnh sát đến lôi anh ấy ra ngoài, nhưng những người dân trong làng đã ngăn họ lại.

Việc thiện này của anh ấy sớm được báo đáp. Một hôm, khi anh ấy đang chạy xe ba gác ở thôn Tây Trung Dục gần đó thì bị một chiếc xe tải tông vào khiến anh ấy bất tỉnh nhân sự. Sau khi được điều trị tại cơ sở y tế địa phương trong 10 ngày, anh đã hoàn toàn bình phục và trở về nhà. Anh nói: “May mà có Thần bảo hộ. Bằng không, phen này tôi chết chắc rồi”.

Một viên cảnh sát lên cơn sốc và đã vượt qua nguy hiểm nhờ niệm chín chữ chân ngôn

Đây là một câu chuyện ở thành phố Côn Minh, tỉnh Vân Nam. Một số cảnh sát đã bắt giữ một học viên tên Cương (hóa danh). Trên đường đến đồn công an, cảnh sát Ngụy (hóa danh) đột nhiên cảm thấy đau thắt ở tim. Mặt anh ta tái mét, chân tay lạnh ngắt và liên tục đổ mồ hôi–đây là triệu chứng điển hình của cơn sốc.

Cương thiện ý khuyên anh ta mau niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân, Thiện, Nhẫn hảo.” Ban đầu viên cảnh sát Ngụy chút chần chừ, các đồng nghiệp bên cạnh cũng giục anh ấy hãy thử xem sao, vì vậy Ngụy niệm từng chữ, từng chữ một. Vài phút sau, anh ta thấy bản thân đã ổn, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Cảnh sát khác trong xe đã vô cùng ấn tượng khi chứng kiến sự thần kỳ này. Trước khi xe về tới đồn, họ đã dừng xe lại và thả người học viên kia đi. Khi ra ngoài, Cương nhắc nhở họ hãy đối xử tử tế với các học viên, không quên nhắc nhở họ rằng họ sẽ được phúc báo khi thiện đãi các đệ tử Đại Pháp.

Một chủ tịch công đoàn minh bạch chân tướng, chứng mắc tiểu biến mất

Vào năm 2014, trong một lần đang chờ xe buýt, tôi gặp một vị chủ tịch công đoàn đang làm việc tại một doanh nghiệp quốc doanh. Tôi đã giảng chân tướng cho cô ấy và nói về tội ác của ĐCSTQ khi đàn áp những người dân vô tội, bao gồm cả các học viên Pháp Luân Công, bằng sự tàn bạo và dối trá.

Cô ấy đáp: “Những gì cô vừa nói rất đúng. Tôi biết nhiều trường hợp Đảng đã lừa dối các quan chức cũng như dân thường bằng những lời dối trá bịa đặt. Tôi rất muốn thoái xuất khỏi cái Đảng này”.

Cô ấy còn cho biết mình gặp vấn đề tế nhị về chứng tiểu gấp và thường phải xuống xe hai lần trong một chuyến đi để tìm nhà vệ sinh. Đó là lý do tại sao cô ấy thường chọn chỗ ngồi ở đầu xe buýt.

Cô ấy cũng hỏi: “Tại sao các học viên các chị không bao giờ từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Công?”

Tôi nói với cô ấy về việc tôi đã thụ ích cả thân lẫn tâm như thế nào khi tu luyện Pháp Luân Công. Cô ấy tỏ ra hào hứng và bảo tôi tiếp kể cho cô ấy nghe nhiều hơn nữa, vì vậy tôi giải thích tiếp việc các học viên chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống đời thường của họ như thế nào. Tôi cũng đọc một bài thơ Hồng Ngâm (những bài thơ của Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Công) cho cô ấy nghe.

Cô ấy thốt lên: “Tôi chưa bao giờ nghe thấy bài thơ nào hay như thế! Hay quá!”

Tới trạm của mình, cô ấy mới nhận ra suốt chuyến xe cô ấy đã không phải xuống giữa đường để tìm nhà vệ sinh như thường lệ. Cô nói: “Cô biết không, chứng mắc tiểu này đã gây phiền toái cho tôi hơn 10 năm rồi. Quả là bất tiện và xấu hổ”.

Tôi nói rằng cô ấy đã được thụ ích vì cô ấy đã hiểu chân tướng Pháp Luân Công, cô ấy rất đồng tình. Cô ấy nói: “Pháp Luân Công thực sự vĩ đại! Thảo nào các học viên vẫn sẽ tu luyện nó cho dù đối mặt với chuyện gì chăng nữa. Tôi cũng muốn tu luyện Pháp Luân Công!“

Thiện niệm và ác niệm, sẽ dẫn đến kết quả khác nhau một trời một vực. Thần nhìn nhân tâm, điều này là sự thật.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/4/445528.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/27/202991.html

Đăng ngày 29-12-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share