Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở thành phố Trương Gia Khẩu, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-07-2022] Mẹ chồng tôi năm nay 90 tuổi là một người thiện lương, ôn hòa và có cuộc sống tương đối bình dị. Với niềm tin kiên định vào Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp, trong suốt nhiều năm qua bà luôn thành niệm chín chữ chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Nhờ vậy, bà ăn ngon ngủ yên, thân thể bình ổn khỏe mạnh, các con không cần phải lo lắng gì về sức khỏe bà.

Tuy nhiên, vào giữa tháng 7 năm 2021, bà bắt đầu bị chóng mặt, nôn mửa và chán ăn. Mặc dù bác sỹ trong thôn đã truyền dịch qua đường tĩnh mạch cho bà trong hai ngày, nhưng không thấy có tiến triển gì. Các con của bà cảm thấy rất lo lắng vì bà tuổi tác đã cao, nên quyết định đưa bà đến một bệnh viện lớn ở trong thành phố.

Sau khi mẹ chồng tôi nằm viện một ngày, bệnh viện tiến hành kiểm tra và phát hiện phần phổi bên phải của bà đã ngưng hoạt động, chỉ nửa phổi bên trái là vẫn còn đang hoạt động. Ngày hôm sau, khi đo điện tâm đồ, mẹ chồng tôi không ngừng đổ mồ hôi trước khi chìm vào hôn mê. Sau khi được các bác sỹ cấp cứu kịp thời, mạng sống của mẹ chồng tôi tạm thời được giữ lại.

Các bác sỹ đã đặt một chiếc máy siêu âm tim xách tay bên cạnh giường của bà để theo dõi nhịp tim. Kết quả siêu âm xác định mẹ chồng tôi bị suy tim nặng, bác sỹ đề nghị cho bà xuất viện. Hai con trai của bà cố gắng nài nỉ bác sỹ để bà ở lại bệnh viện để theo dõi và tiêm thuốc. Thời gian ở lại bệnh viện được kéo dài thêm một ngày nữa, sau đó bác sỹ yêu cầu bà phải làm thủ tục xuất viện ngay vì bà có thể “ra đi” bất cứ lúc nào. Năm ngày sau khi nhập viện, mẹ chồng tôi xuất viện về nhà.

Mẹ chồng tôi ở trong tình trạng nguy kịch và gắng gượng trong suốt chặng đường trở về nhà. Những người thân đang sinh sống ở vùng khác cũng vội về thăm bà. Bà phải thở oxy liên tục 24/24. Mọi người bên cạnh đều chăm sóc bà vô cùng chu đáo nhưng tình trạng của bà vẫn ngày một diễn tiến xấu đi. Tay và chân của bà sưng phù, mỗi ngày ăn uống cũng chỉ được một thìa cháo nhỏ. Bình thường bà bị điếc nặng, nhưng nay thính giác của mẹ chồng tôi đột nhiên trở nên rất tinh minh. Bà thậm chí có thể nghe thấy người khác thì thầm to nhỏ. Vì điều bất thường này nên gia đình không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Trong thời gian này me chồng tôi phải dựa thở oxy để duy trì sinh mạng. Nếu không có nó, bà sẽ bị khó thở và thậm chí rơi vào mê sảng. Một hôm, vào lúc 2 giờ sáng chúng tôi nhận được một cuộc gọi khẩn cấp từ cháu trai, nói rằng nguồn cấp oxy cho mẹ chồng tôi sắp cạn và sẽ hết trước lúc bình minh. Cháu liên tục cầu xin chúng tôi nghĩ ra giải pháp nào đó, vì mẹ chồng tôi không có hy vọng sống sót nếu không có dưỡng khí. Vì lúc đó đang là nửa đêm, tất cả các cơ sở kinh doanh đã đóng cửa. Chúng tôi đợi đến 4 giờ sáng, sau đó đứng chờ trước lối vào của cửa hàng. Khi những nhân viên đầu tiên đến mở cửa vào lúc 6 giờ sáng, chúng tôi mua oxy bổ sung và vội vàng trở về nhà.

Chúng tôi vô cùng kinh ngạc, vì dù oxy đã hết và chưa kịp thay bình mới, nhưng mẹ chồng tôi vẫn ổn. Người anh cả của bà đề nghị mọi người chờ và quan sát tình hình trước khi tiếp thêm oxy.

Thực tế là, oxy cho mẹ chồng tôi đã hết từ lúc 3 giờ sáng. Mọi người, kể cả mẹ chồng tôi, khi đó đều hết sức lo lắng. Sau khi thầm cầu xin Sư phụ, tôi biết chỉ còn một con đường duy nhất: yêu cầu mọi người có mặt ở đó cùng nhau niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Các con trai và con gái của mẹ chồng tôi đều biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt và đều đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trước đây. Họ ngay lập tức hiểu được ý định của tôi và nhanh chóng đồng thanh niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Toàn bộ ngôi nhà vang lên tiếng tụng đọc của mọi người. Họ liên tục niệm trong suốt 3 tiếng cho đến lúc trời sáng, trong khi đó mẹ chồng tôi vẫn hô hấp thoải mái mà không gặp trở ngại gì. Lần đầu tiên cả gia đình tôi cảm thấy nhẹ nhõm, mọi người đều biết ơn Sư phụ từ tận đáy lòng.

Tình trạng của mẹ chồng tôi bắt đầu khởi sắc. Bà có thể ăn uống được và cảm giác thèm ăn cũng dần quay trở lại. Tình trạng sưng phù ở tay chân đã bớt nhiều và thậm chí bà có thể ăn một chút bánh bao trong dịp Tết Trung thu. Không những thế, bà còn dần dần đứng dậy và đi lại với sự trợ giúp từ người thân. Trong khi gia đình mẹ chồng tôi vui mừng khôn xiết, thì những ai đã chứng kiến ​​sự thay đổi ngoạn mục của bà ấy cũng đều bảo đây quả là một kỳ tích.

Đã sáu tháng kể từ biến cố trên, sức khỏe của mẹ chồng tôi ngày càng tốt và có thể quay trở lại cuộc sống bình thường. Cảm giác thèm ăn không những được cải thiện thậm chí còn khiến cho các thành viên trong gia đình đều giật mình. Ai cũng bảo với bà: “Mẹ ăn từ từ thôi, coi chừng bội thực. Ăn no quá lại khó tiêu đấy“.

Mẹ chồng tôi sau khi đi dạo một vòng quỷ môn quan và sống lại đã cho cả gia đình có cơ hội được tận mắt chứng kiến ​​uy lực của Đại Pháp, họ càng thêm liễu giải và tôn kính đối với Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/22/446556.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/27/202982.html

Đăng ngày 27-12-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share