Bài viết của Thiên Tự Kiếm

[MINH HUỆ 10-12-2022] Cái chết của Giang Trạch Dân được Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) công bố vào ngày 30 tháng 11, đúng vào thời điểm học sinh ở Trung Quốc đang chuẩn bị thi học kỳ. Thành tích của một học kỳ được tính thế nào? Như mọi học sinh tiểu học đều biết, nó được tính trên tổng điểm của tất cả các môn học. Việc xếp hạng sẽ căn cứ trên tổng điểm này, chứ không phải điểm của riêng môn học nào. Cho dù điểm của một môn có cao đến mấy, thì tổng điểm vẫn có thể đứng đội sổ.

Khi một lãnh đạo lên nắm quyền, Trung Cộng gọi đó là “vào kinh làm bài thi”. Thời Giang Trạch Dân chấp chính, Giang cũng là một “thí sinh”. Giờ đây, sau khi Giang chết, hãy cùng đánh giá bảng thành tích của ông ta trong việc nâng cao mức sống, bảo vệ môi trường, đảm bảo an toàn công cộng, duy trì các tiêu chuẩn đạo đức, bảo vệ các nhân quyền cơ bản và phát triển kinh tế.

Điểm F trong Nâng cao Mức sống

Một số người cho rằng, nhờ tăng trưởng kinh tế, mức sống của người dân Trung Quốc trong nhiệm kỳ của Giang được nâng cao, vì vậy điểm số của Giang ở phương diện này không thấp. Luận điệu này khá phổ biến ở cả trong và ngoài Trung Quốc. Tuy nhiên, liệu đánh giá này có hợp lý không?.

Chúng ta biết rằng tăng trưởng kinh tế không đồng nghĩa với cải thiện mức sống. Trong khi tăng trưởng kinh tế chỉ là một yếu tố, thì cải thiện mức sống lại bao hàm nhiều phương diện, ít nhất cũng bao gồm kinh tế, bảo vệ môi trường, an ninh, sự hài hòa, quyền công dân .v.v… Hơn nữa, mức sống của người dân Trung Quốc ngay từ đầu đã không quá thấp, vì ĐCSTQ mà người dân mới trở nên nghèo như vậy. Khi kinh tế tăng trưởng, nạn tham nhũng tràn lan làm cho các quan chức, chứ không phải người dân, trở nên giàu hơn. Nói cách khác, về cơ bản, các quan chức tham ô hủ bại đã ăn cắp những đồng tiền từ mồ hôi công sức của người dân. Việc mức sống của người Trung Quốc được nâng lên là nhờ chính sức lao động của họ. Nếu ĐCSTQ không cướp đoạt, kiểm soát, làm càn, thì cuộc sống của người dân Trung Quốc đã được cải thiện từ lâu.

Với những đánh giá trên, Giang chỉ nhận được điểm F (điểm kém) trong việc nâng cao mức sống của người dân.

Điểm 0 trong Bảo vệ Môi trường

Chúng ta đều biết, trước khi Giang lên nắm quyền lãnh đạo ĐCSTQ vào năm 1989, khắp Trung Quốc là non xanh nước biếc, không khí trong lành. Sau khi Giang nhậm chức, tình hình nhanh chóng thay đổi, môi trường của Trung Quốc bị hủy hoại nghiêm trọng. Một bài báo trên trang earth.org vào tháng 6 năm 2022 cho biết “có tới 90% nguồn nước ngầm của đất nước này bị ô nhiễm do chất thải độc hại từ công nghiệp và sinh hoạt, cũng như phân bón nông nghiệp, khiến cho khoảng 70% nước sông hồ không an toàn cho con người sử dụng.” Do sa mạc hóa và xói mòn đất do suy thoái môi trường, diện tích đất bình quân đầu người đã giảm 30% từ những năm 1980 đến năm 2003.

Do vậy, điểm số của Giang trong việc bảo vệ môi trường chỉ là con số 0.

Điểm F trong Đảm bảo An toàn Công cộng

Xã hội Trung Quốc cổ đại an toàn đến mức “nếu bạn đánh rơi thứ gì đó trên đường thì không ai lấy đi, và không nhà nào cần đóng cửa vào ban đêm.” Mọi thứ đã thay đổi rất nhiều sau khi ĐCSTQ lên nắm quyền vào năm 1949, đặc biệt là dưới thời Giang Trạch Dân. Mọi người cảm thấy kém an toàn hơn và tỷ lệ tội phạm tăng mạnh sau năm 1989, theo bài báo “Biến đổi không gian-thời gian của tội phạm ở quy mô cấp tỉnh ở Trung Quốc từ khi cải cách kinh tế” trên Tạp chí Tội phạm học Châu Á năm 2017.

Một đợt gia tăng tội phạm khác xảy ra từ năm 1999 khi Giang và ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Công, môn thiền định ôn hòa dựa trên nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn. Kể từ đó, một lượng lớn các học viên đã bị giam giữ, cầm tù và tra tấn vì đức tin của họ. Theo các luật sư nhân quyền, tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng, một tội ác chưa từng có trên hành tinh này, cũng bắt đầu ngay sau cuộc bức hại.

Giang đã thất bại trong việc bảo vệ sự an toàn của người dân.

Điểm F trong việc duy trì tiêu chuẩn đạo đức

Thời Giang Trạch Dân nắm quyền, tỷ lệ ly hôn ở Trung Quốc tăng lên hàng năm, số gia đình đơn thân tăng lên từng ngày, chỉ riêng điều này đã cho thấy sự căng thẳng và lạnh lùng giữa người thân và bạn bè ở Trung Quốc. Các giá trị đạo đức cũng suy thoái nghiêm trọng sau khi Giang lên nắm quyền. “Người Trung Quốc không có giới hạn đạo đức, và bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra ở Trung Quốc vào bất cứ lúc nào”, theo một bài báo trên BBC (phiên bản tiếng Trung) vào tháng 5 năm 2011 với tiêu đề “Bàn về Trung Quốc: Ai chịu trách nhiệm về sự thất đức”. Bài báo nêu những điển hình của sự suy đồi đạo đức: “Lượng lớn thức ăn độc; tham ô và biển thủ quỹ từ thiện và vật tư cứu trợ thiên tai; hành hạ trẻ em và bắt chúng đi ăn xin để trục lợi; sử dụng những người thiểu năng làm thợ mỏ và giết họ để đưa ra tuyên bố giả về thảm họa mỏ… Sử dụng danh tính của chính mình để giúp các doanh nhân tuyên truyền sai sự thật; thiên thần áo trắng (bác sỹ) trở thành ác quỷ áo trắng…”

Tất cả những điều này bắt nguồn từ các chính sách chạy theo đồng tiền của Giang, khuyến khích mọi người kiếm tiền bằng mọi giá để cố gắng chuyển hướng sự chú ý của mọi người khỏi cuộc bức hại Pháp Luân Công và nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn.

Không có gì ngạc nhiên khi điểm của Giang về việc duy trì các tiêu chuẩn đạo đức là F.

Điểm F trong việc Bảo vệ các Nhân quyền Cơ bản

Về vấn đề bảo vệ các quyền cơ bản của con người, Giang Trạch Dân đã đẩy việc kiểm duyệt và kiểm soát thông tin lên một tầm cao mới với các công nghệ hiện đại và dự án Lá chắn Vàng do con trai ông ta là Giang Miên Hằng lãnh đạo. Người dân thường không biết tiền thuế của họ đã đi đâu, và họ không được tiếp cận thông tin độc lập hoặc thông tin ở nước ngoài về các chủ đề như việc ĐCSTQ đàn áp các nhóm khác nhau, bao gồm cả các học viên Pháp Luân Công, bằng sự tàn bạo và dối trá và cách Giang che đậy sự phản bội trong quá khứ của mình và nhượng những vùng đất rộng lớn cho Nga. Trên thực tế, bất kỳ nỗ lực nào nhằm điều tra hoặc tiết lộ thông tin đều bị trả đũa hoặc bỏ tù.

Vậy Giang có đáng bị điểm F trong lĩnh vực này không?

Điểm F trong Phát triển Kinh tế

Về phương diện kinh tế, Giang cũng thất bại mặc dù một số người cho rằng Giang đã tạo ra sự bùng nổ kinh tế ở Trung Quốc và là một nhà lãnh đạo vĩ đại. Giang nuôi dưỡng một đội ngũ quan chức tham ô hủ bại, biến Trung Quốc thành nơi không có quan chức nào không tham nhũng. Người dân thậm chí còn gọi ông ta là “huấn luyện viên trưởng tham nhũng”. Cháu trai của ông ta là Giang Chí Thành, được cho là có khối tài sản hơn 500 tỷ USD, trong khi khoảng 600 triệu công dân Trung Quốc chỉ kiếm được khoảng 1.000 Nhân dân tệ (tương đương 144 USD) mỗi tháng. Họ đang phải đối mặt với một tương lai u ám vì Giang đã lãng phí tài nguyên và gây ô nhiễm môi trường khiến tăng trưởng kinh tế không bền vững.

Việc cho Giang điểm F trong việc phát triển nền kinh tế là điều hợp lý.

Điểm trung bình chung

Với những điều trên, điểm trung bình của Giang không thể tệ hơn được nữa. Nhìn vào mức sống, môi trường, an toàn công cộng, tiêu chuẩn đạo đức, nhân quyền cơ bản và nền kinh tế ở Trung Quốc ngày nay, Giang thực sự đã nhấn chìm đất nước này xuống vực thẳm.

Tôi hy vọng bảng thành tích của Giang sẽ giúp chúng ta thấy được bản chất của ĐCSTQ và giúp chúng ta bài trừ nó để trở lại đúng hướng.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/12/10/452890.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/12/11/205138.html

Đăng ngày 14-12-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share