Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 22-10-2022] Mặc dù biết sẽ có khổ nạn trên con đường tu luyện, nhưng tôi không xử lý chúng được tốt cho tới khi xảy ra một loạt sự việc phơi bày những chấp trước của tôi.

Tâm oán hận và tật đố bị phơi bày

Tôi biết mình dễ sinh tâm đố kỵ nên tôi hay nhắc bản thân mỗi khi thấy buồn chán. Nhưng một số việc xảy ra vào tháng trước đã thực sự khiến tôi buồn. Tôi không đủ năng lượng để phát chính niệm loại bỏ nó. Trong tâm đầy ý nghĩ tiêu cực, nhưng tôi không sao nén nổi dòng cảm xúc tiêu cực này.

Tôi kể với một đồng tu rằng tôi không đồng tình với người điều phối đã thay đổi công việc giao cho tôi. Đồng tu nhắc nhở tôi rằng suy nghĩ tiêu cực của tôi bắt nguồn từ tâm tật đố và tôi không nên thuận theo nó. Anh ấy còn nói: “Chúng ta đang chứng thực Pháp chứ không phải là chứng thực bản thân hay truy cầu danh lợi.”

Tôi nhẩm Pháp của Sư phụ để tĩnh lại. Sư phụ giảng:

“Kẻ ác do tâm tật đố sai khiến, ích kỷ, nóng giận, mà tự thấy bất công.” (“Cảnh giới”, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi vẫn cảm thấy buồn chán. Nhưng vì tôi không đào sâu hơn để phơi bày nó nên nó càng bành trướng trong suốt tuần sau đó đến nỗi tôi cảm thấy như sắp nổ tung.

Tôi tham gia học Pháp nhóm trực tuyến vào cuối tuần, nhưng cảm xúc tiêu cực này khiến tôi không tập trung học Pháp được. Tôi thấy một tin nhắn của một học viên sau buổi học Pháp: “Có người có thể cảm thấy họ có thể làm điều này, điều kia, nhưng họ không nhận ra mọi thứ đều do Sư phụ ban cho sau khi họ tống khứ chấp trước của mình. Một người có năng lực thế nào là do trạng thái tu luyện của người đó quyết định. Nếu người đó tu luyện tốt, Sư phụ sẽ ban cho họ mọi thứ. Năng lực này không phải là điều có thể truy cầu bằng suy nghĩ và quan niệm người thường”. Tôi không tự suy xét, hướng nội mà lại lập tức chất vấn đồng tu ấy: “Ý bạn là họ không giao việc đó cho tôi nữa vì trạng thái tu luyện của tôi quá kém, đúng không?”

Tôi không sao kìm được những lời phàn nàn, bèn tới gặp một đồng tu khác. Anh kiên nhẫn lắng nghe, sau đó đọc cho tôi nghe một đoạn Pháp của Sư phụ.

Sư phụ giảng:

“Những chấp trước này chính xác là giống một cái khóa cường đại đang khóa chư vị lại, trên con đường chư vị tiến lên phía trước, mỗi cái khóa chư vị đều phải đả khai nó ra, không đả khai nó thì nó khóa chư vị, [làm] mê chư vị, [làm] chư vị nhìn không thấy chân tướng. Hơn nữa trên con đường phản bổn quy chân, chư vị không đả khai được những cái khóa này, thì chư vị không bước qua được, đó chính là quan. Hết thảy những gì chư vị chấp trước, đó chính là chướng ngại của chư vị, trong tu luyện mà những quan phải gặp, kỳ thực nó cũng là nạn của bản thân chư vị. Mục đích tôi lợi dụng nó chính là đả khai những cái khóa chấp trước của chư vị, để chư vị thấy được chân tướng, khiến tư tưởng của chư vị có thể được thăng hoa.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ [1998])

Anh ấy cũng hỏi tôi có cảm thấy oán hận không. Anh ấy vừa nhắc tới từ oán hận, tôi đã chấn động mà thoát khỏi mớ bòng bong của mình. Tôi lập tức thấy mọi cảm xúc tiêu cực của tôi đều từ đó mà ra. Tôi đã oán hận sâu sắc vì bị mất việc được giao. Tôi oán hận vì người điều phối không bao giờ ghi nhận thành tích của tôi, chưa bao giờ khen ngợi tôi mà luôn ưu ái những học viên khác hơn tôi. Tôi đã có những bình phẩm tiêu cực về anh ấy, nói anh ấy là người khó chịu như thế nào. Nếu có cơ hội, tôi sẽ trả đũa và khiến anh ta phải thay đổi.

Tôi kinh hãi khi nhận ra những suy nghĩ đó xấu tệ và cách xa tâm tính học viên như thế nào. Ngay người thường mà có những suy nghĩ xấu xa thế này cũng không được coi là người tốt. Tôi là người tu luyện, sao tôi lại có thể có những suy nghĩ xấu xa đến thế? Tôi cần nhanh chóng tống khứ chúng.

Về nhà, tôi tĩnh tâm lại và tiếp tục hướng nội tìm. Tôi tìm thấy những văn hóa Đảng Cộng sản Trung Quốc mà tôi đã bị nhồi nhét. Tôi đã đi tới cực đoan và thích làm những điều hoành tráng để gây ấn tượng với người khác. Tôi muốn được người khác khen ngợi mình. Tôi thường cho rằng người khác có ý đồ xấu. Tôi tranh đấu, tật đố, oán hận và truy cầu danh lợi. Tôi thích hiển thị và chứng thực bản thân, trong tâm đầy tình và dục vọng v.v.

Tôi đã liệt kê mọi chấp trước mà mình đã phát hiện ra thành danh sách, có tới 29 chấp trước. Đó là nguyên nhân tại sao tôi cảm thấy buồn chán.

Tôi quyết định tống khứ chúng càng nhanh càng tốt. Tôi phát chính niệm trong một giờ đồng hồ.

Hướng nội sâu hơn nữa

Ngày hôm sau, tôi đi làm và cảm thấy tâm thái ngày hôm nay đã hoàn toàn khác so với hôm trước. Tôi không còn có những suy nghĩ xấu và tiêu cực nữa. Tôi đã có thể bình tĩnh gặp người điều phối và thực tế rằng anh ấy đã rút lại công việc giao cho tôi. Tuy vậy, một khảo nghiệm mới lại tới.

Hệ thống mạng của công ty có một lỗ hổng bảo mật và nhiệm vụ xử lý vấn đề này được giao cho tôi bởi tôi là một trong những người đầu tiên cấu hình hệ thống này. Nhưng tôi không phải là chuyên gia an ninh mạng nên không biết làm thế nào. Tôi đã đánh giá quá cao năng lực của bản thân và thường khoe khoang với người khác rằng tôi rất có bản sự. Giờ thì tôi phải thừa nhần rằng kiến thức của tôi có hạn và cần sự trợ giúp của đồng nghiệp cũng như từ nhà sản xuất.

Tôi lên mạng tìm kiếm và thấy nhiều công ty khác cũng thuê người có chuyên môn để giải quyết những vấn đề như vậy. Nhưng đó không phải là phương án cho chúng tôi. Tôi đã phát chính niệm và cầu xin Sư phụ gia trì. Tôi cũng liên hệ với nhà sản xuất.

Một nguyên nhân của vấn đề này là hệ thống đã không được cập nhật kịp thời. Tôi nhận ra tôi cũng cần ‘nâng cấp’ việc tu luyện của bản thân mình. Trong những ngày sau đó, tôi phát chính niệm nhiều hơn, tham gia học Pháp trực tuyến và hướng nội nhiều hơn. Tôi nhận ra tôi vẫn có chấp trước tật đố. Tôi không muốn phối hợp với người khác và không sẵn lòng trợ giúp hay giúp đỡ người khác để đạt được mục tiêu.

Nhà sản xuất đã cố gắng truy cập vào hệ thống mấy lần nhưng đều thất bại. Trong những ngày tiếp theo, tôi liên tục liên lạc với họ để yêu cầu họ đưa ra các giải pháp khác. Một đêm nọ, tôi nhận được email của nhà sản xuất yêu cầu tôi thử mật khẩu. Tôi cảm thấy rất bình tĩnh và tôi biết nó sẽ có tác dụng bởi điều này được Sư phụ ban cho. Tạ ơn Sư phụ!

Sáng hôm sau, tôi tới văn phòng và nhập cụm mật khẩu này. Nó đã có tác dụng!

Qua sự việc này, tôi đã học được một số điều. Khi sự việc xảy đến, tôi cần phải chủ động phối hợp, hướng nội và tu luyện bản thân, thay vì chờ đợi Sư phụ giải quyết vấn đề cho tôi.

Lời kết

Những sự việc tôi đã trải qua mấy tuần vừa rồi khiến tôi nhận ra rằng bất kể sự việc dù tốt hay xấu trên bề mặt thì đối với một người tu luyện cũng luôn là hảo sự. Bất cứ khi nào sự việc xảy ra thì tôi cần phải hướng nội để xem chấp trước nào của bản thân đang bị phơi bày. Tôi sẽ không gặp phải nó nếu tôi không có gì liên quan tới nó.

Một hôm, khi chúng tôi ngồi thiền cùng nhau, một giờ trôi qua rất nhanh nhưng chân tôi không đau chút nào, nên tôi quyết định tiếp tục. Trong buổi thiền định hôm đó, tôi hiểu rằng tôi có thể thực sự vui mừng cho họ nếu trong hạng mục hay trong nhóm có những người có năng lực, hay khi các đồng tu được người điều phối ghi nhận thành quả. Bởi điều này tốt cho hạng mục và nhóm. Chỉ có như vậy, nhóm mới có thể đề cao và hạng mục cũng làm tốt hơn, và mới khởi tác dụng tốt hơn trong việc giảng chân tướng và chứng thực Pháp. Khi tôi hiểu ra điều này, tôi cảm thấy tâm mình rộng mở và năng lượng tuôn trào.

Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/22/450133.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/28/204486.html

Đăng ngày 28-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share