Bài viết của Tiểu Vũ, đệ tử Đại Pháp Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 24-10-2022]

Đắc Pháp từ nhỏ

Năm 1997, lúc đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi vô cùng xúc động, cảm thấy như mình đã chờ đợi rất lâu và cuối cùng điều tôi chờ đợi cũng đến, tôi đã đắc Pháp.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, mặc dù tuổi tôi còn nhỏ nhưng thường xuyên phải vào viện, tuy không có bệnh nặng nhưng tôi thường hay bị sốt. Tôi cảm thấy sống không có ý nghĩa. Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi tu theo bố mẹ, lúc đó mới biết cần nghiêm khắc yêu cầu bản thân. Tôi trở thành một người khỏe mạnh, tư duy tích cực, chính tôi cũng thấy tư tưởng và cuộc sống của mình sáng sủa hẳn ra.

Sau cuộc bức hại năm 1999, vì tôi không nhận thức sâu sắc về Pháp lý, hơn nữa học hành vất vả, bản thân xuất phát từ tâm hiếu thắng tranh giành, chấp trước thi vào trường trung học tốt, tôi đã dồn phần lớn thời gian và tinh lực vào việc học hành. Mẹ đã nhiều lần chia sẻ với tôi, học Pháp tốt cũng có thể khai mở trí huệ, nhưng tôi không có lĩnh ngộ, ngược lại còn cảm thấy mẹ không thông cảm cho khó khăn của mình. Cứ như vậy, tôi ngày càng hãm vào cuộc sống của người thường, càng ngày càng lún sâu.

Trong đoạn thời gian này, mẹ tôi bị bắt lao động phi pháp hai năm. Sau khi mẹ bị bắt, tôi rất nỗ lực tu luyện và giảng chân tướng, mong rằng có thể trợ giúp mẹ. Tuy nhiên, khi đó tôi chỉ đọc Chuyển Pháp Luân, rất ít đọc kinh văn mới. Tôi không minh bạch Pháp lý, cũng không theo kịp tiến trình Chính Pháp. Tôi nghĩ mình giảng chân tướng cho tốt, mẹ mới có thể sớm ngày được thả. Khi mẹ không được thả về sớm, tôi dần trở nên tiêu trầm.

Đến lúc mẹ về nhà, tôi mong tưởng cuộc sống bình yên của người thường, nửa tu nửa không. Trong một lần kiểm tra sức khỏe ở công ty, bác sỹ nói tôi mắc chứng lao phổi. Tôi và bố mẹ giao lưu chia sẻ xem có cần đến bệnh viện hay không. Khi đó, tôi gần như muốn bỏ tu luyện. Điều tôi nghĩ đến là công việc, cuộc sống và hôn nhân sau này, nhưng tôi đã quên mất mục đích chân chính đến thế gian.

Nhờ bố mẹ nhắc nhở, tôi không đi bệnh viện, tôi lại bắt đầu tu luyện. Sau đó, sự việc đã xuất hiện chuyển biến, cả nhà tôi có cơ hội sang Mỹ. Mỗi thành viên trong gia đình đều đưa ra lựa chọn, tôi cũng muốn thay đổi hoàn cảnh và mong muốn tiếp tục tu luyện.

Lần đầu đến Mỹ, quay lại tu luyện

Lúc mới đến Mỹ, cuối cùng tôi đã có thể ra ngoài luyện công và tham gia học Pháp nhóm, cuối cùng tôi cũng có thể tham gia quảng bá Shen Yun. Tôi vô cùng tinh tấn và có thể ước thúc bản thân. Gần như quanh năm suốt tháng, tôi không có ngày nghỉ cuối tuần; thường ngày tôi đều luyện công, học Pháp, học tiếng Anh và đi học. Thế nhưng, thuận theo tôi làm công tác tình nguyện, làm việc bán thời gian và toàn thời gian, đi học lấy bằng tốt nghiệp ở bên Mỹ, tôi lại bị ảnh hưởng bởi những thứ trong xã hội người thường.

Mười năm tinh tấn, tôi lại lần nữa không tinh tấn. Tuy cũng học Pháp luyện công và giảng chân tướng, nhưng tôi thường xuyên không thể luyện hết năm bài công pháp. Về học Pháp, tôi cơ bản là nghe Pháp. Giảng chân tướng cũng ngày càng ít. Sau khi kiếm được một công việc tốt, tôi cảm thấy nỗ lực công tác trong cuộc sống người thường có lẽ đã hoàn thành, chính tôi cũng thấy mù mờ. Nhưng lúc ấy, tôi không ngộ ra, đáng lẽ tôi cần nghiêm khắc yêu cầu bản thân, an bài cho tốt thời gian của mình, tinh tấn thực tu.

Một hôm, đột nhiên cơ thể tôi xuất hiện bệnh trạng, người quản lý đã gọi 911. Khi đó tôi liền cảnh giác, cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Nhân viên 911 đã kiểm tra sơ qua, nhưng không có vấn đề gì.

Tuy nhiên, người quản lý hết sức lo lắng (tôi đã từng giảng chân tướng cho cô ấy). Quản lý bảo tôi cần đến bệnh viện, vì tôi vừa nhận công việc này nên quản lý không muốn mất tôi. Thế nhưng, tôi chỉ cảm thấy rất oan ức; tôi nghĩ mỗi ngày mình đều học Pháp, luyện công, nếu có cơ hội thì cả ngày thường tôi cũng giảng chân tướng, cuối tuần nào tôi cũng đi giảng chân tướng, nhưng cớ sao thân thể tôi lại như thế này.

Coi trọng học Pháp, bước vào thực tu

Triệu chứng khó chịu xuất hiện lặp đi lặp lại, lúc này tôi mới nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề. Tôi nghĩ cho dù thế nào, mình cũng phải tu luyện tốt, trợ Sư chính Pháp cho đến khi Pháp chính nhân gian. Tôi xin Sư phụ điểm ngộ, đồng thời nhờ đồng tu người nhà giúp tôi lĩnh ngộ và phát chính niệm. Tự tôi bắt đầu thông đọc toàn bộ kinh văn của Sư phụ, nghiêm túc học Pháp, hàng ngày dù khó chịu cỡ nào, tôi cũng luyện hết năm bài công pháp, phát chính niệm, không cho phép cựu thế lực can nhiễu tôi giảng chân tướng. Lúc khó chịu nhất, tôi cảm thấy bản thân rất nhỏ bé và cô độc, tuy tu luyện đã nhiều năm nhưng tôi vẫn chưa biết tu như thế nào. Tôi cảm thấy rất xấu hổ, vì tôi nhận thấy mình có thể làm tốt hơn, nhưng tôi đã không nghiêm khắc yêu cầu bản thân.

Mấy ngày đầu học Pháp, tôi nhận ra mình cần hướng nội tìm sâu hơn, nhận thấy việc không tinh tấn dẫn đến bị can nhiễu, nhận thức được tu luyện quan trọng hơn mọi thứ; tuy nhiên tôi cần có ý thức buông bỏ tâm chấp trước, chứ không thể hàm hồ.

Nhờ đồng tu người nhà giúp đỡ, tôi đã vượt qua mấy tuần tồi tệ nhất. Đồng tu người nhà nói với tôi, có một hôm họ giúp tôi phát chính niệm, mọi người đều cảm thấy lạnh. Trong quá trình tôi chia sẻ với người nhà, họ cũng giúp tôi nhận thức được mình không nên có tâm sợ hãi, bất kể đó là sợ khó chịu, sợ bị người thường nhìn thấy hay là sợ chết. Sau đó, đồng tu người nhà bảo tôi phát chính niệm phủ định hoàn toàn an bài của cựu thế lực, kiên định đi theo Sư phụ, dĩ Pháp vi Sư mà tu luyện, thuận theo tự nhiên, không được hễ khó chịu thì nghĩ ngợi lung tung để cựu thế lực tiếp tục can nhiễu.

Mấy ngày sau, trong lúc đả tọa, tôi đột nhiên ngộ ra, bụng thấy khó chịu, ngoại trừ ăn cháo, ăn những thứ khác đều dị ứng, là bởi vì tôi có chấp trước vào vóc dáng, tôi không muốn thấy mỡ thừa ở bụng. Bản thân tôi cũng không biết thể ngộ này từ đâu ra, nhưng tôi đã nhìn thấy chỗ hữu lậu. Kể từ đó, tôi buông bỏ chấp trước vào vóc dáng, ăn gì cũng không thấy khó chịu.

Vài ngày sau, tôi còn liên tục bị ho có đờm. Tôi ngộ ra là vì chấp trước tập thể thao mới có lực đề kháng và không bị ho. Tuy đã ngộ ra, nhưng trong lúc giảng chân tướng, cựu thế lực vẫn can nhiễu tôi, chúng khiến bụng tôi rất khó chịu, giọng bị khàn. Tôi nghĩ Sư phụ không bao giờ an bài thế này, do đó tôi lập tức phát chính niệm phủ định an bài của cựu thế lực và thanh trừ can nhiễu. Chúng còn an bài rất nhiều người đứng hút thuốc ngay chỗ tôi giảng chân tướng, có người đứng hút liên tục 4, 5 điếu; không những vậy, anh ta còn mời người khác hút thuốc. Do tôi đang bận giảng chân tướng, nên tôi nhờ đồng tu phát chính niệm giúp, ngay sau đó mấy người kia liền giải tán.

Trong lúc kiên trì học Pháp, từ chỗ không minh bạch lắm vì sao đột nhiên bị cựu thế lực dòm ngó, tôi đã hiểu ra mình không thể có tâm sợ hãi, bởi vì Sư phụ đang thật sự trông nom tôi. Bây giờ, tôi không chấp trước gì nữa, tôi ngộ ra mỗi lần gặp chuyện, dù là việc tốt hay việc xấu, tôi đều nên hướng nội tìm. Một đoạn thời gian trước, tôi vượt qua quá suôn sẻ, an dật không phù hợp tiêu chuẩn của người tu luyện. Tín Sư tín Pháp, cho dù dễ chịu hay khó chịu, tôi vẫn kiên tín vào trí huệ vô hạn của Sư phụ đã an bài viên mãn hết thảy. Bản thân tôi không được có niệm đầu muốn khỏe nhanh chút, tôi chỉ có bổn phận tu luyện cho tốt, hết thảy đều nghe Sư phụ. Nghiêm túc đối đãi phát chính niệm, vào những lúc đi đường hay không nói chuyện, tôi đều có thể phát chính niệm.

Trong lúc kiên trì học Pháp, tôi cũng nhìn thấy rất nhiều chỗ chưa làm tốt. Ví dụ, tôi oán hận một đồng tu họ hàng, bởi vì đồng tu này đôi lúc không tu khẩu, nói tôi làm hỏng dữ liệu và biết mật khẩu ngân hàng của đồng tu này v.v. Tôi cảm thấy người thường làm vậy cũng không đúng, huống chi là một người tu luyện lại làm vậy, đồng tu này tương lai chắc chắn sẽ phải hối hận. Tôi đã từng chia sẻ với đồng tu này, nhưng không có tác dụng. Do vậy, tôi gần như không muốn nói chuyện với đồng tu này, nhưng đồng tu bố mẹ tôi có thể bỏ qua chuyện cũ.

Tôi nghĩ có lẽ trước đây mình từng đối xử với đồng tu này như vậy, có lẽ còn quá đáng hơn, chỉ là tôi không nhớ mà thôi. Tôi tu là tu bản thân mình, bất kể tình huống nào, dù tôi đúng hay sai, tôi đều nên tu bản thân. Mọi người đều là đệ tử của Sư phụ, tôi không làm tốt thì tôi xin Sư phụ giúp đỡ, vậy đồng tu khác ở thời điểm khác nhau cũng có chỗ chưa tu tốt. Tôi thật sự không thể oán hận người khác.

Trong khi kiên trì học Pháp, tôi không cảm thấy buồn ngủ nữa, tôi đã có thể dậy sớm. Tôi có thể nghĩ cho người khác nhiều hơn, cũng ngộ ra nhiều người trên thế gian là đến vì Pháp. Đến khi chân tướng hiển lộ, những người có duyên với tôi mà chưa được cứu sẽ như thế nào? Họ có thể là thầy cô, bạn học, đồng nghiệp của tôi, có lẽ là đời này họ giúp tôi, nhưng tôi lại không bỏ ra vài phút để giảng chân tướng cho họ. Tôi cảm thấy trong lòng rất khó chịu, tôi không muốn bỏ lỡ bất cứ người hữu duyên nào nữa.

Tôi đã gửi thư cho các bạn học trước đây, sau đó tôi phát chính niệm, mong rằng họ có thể đọc thư và đưa ra lựa chọn đúng đắn. Rất ít người hồi đáp thư của tôi. Bỏ lỡ thì cũng lỡ rồi, vậy bắt đầu từ bây giờ không được lại bỏ lỡ nữa. Không ngộ ra, làm sai rồi, thì cần sửa chữa. Ngộ ra rồi, nhưng không đi làm, biết rõ mà vẫn cố ý phạm, như vậy lại càng không đúng.

Trong lúc kiên trì học Pháp, tôi có thể tìm ra rất nhiều chỗ hàm hồ của bản thân trước đây, tôi cảm thấy như trút bỏ được gánh nặng. Tôi cũng xúc động sâu sắc trước lòng từ bi vĩ đại không thể hình dung của Sư phụ. Đồng thời, tôi cảm nhận rõ ràng biến hóa về tiến trình Chính Pháp trong vài năm gần đây. Tôi không còn chấp trước vào đúng sai. Tôi cảm thấy tầm nhìn của bản thân mở rộng hơn. Cuối cùng, tôi đã ngộ ra học Pháp nhiều là cách tốt nhất để bảo trì tinh tấn, như vậy tôi mới có thể bước đi cho chính con đường tu luyện của mình.

Bên trên là một chút thể ngộ tu luyện của tôi, tầng thứ còn hữu hạn, nếu có chỗ nào chưa thỏa đáng, mong quý đồng tu từ bi chỉ chính.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2022/10/24/多學法是保持精進的最好辦法-451016.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/4/204593.html

Đăng ngày 20-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share