Bài viết của học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-07-2022] Mùa hè năm 1998, tôi đọc được cuốn sách Chuyển Pháp Luân và tôi đã không thể đặt cuốn sách xuống. Đó là một cuốn sách tuyệt vời dạy người ta trở thành người tốt qua việc chiểu theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tại sao tôi lại không biết được cuốn sách sớm hơn? Cuốn sách đã mang lại ánh sáng cho cuộc đời đen tối của tôi và trong tâm tôi tràn đầy hạnh phúc.
Lúc đó tôi mới chỉ 28 tuổi, tôi mắc các loại bệnh thâm niên như suy nhược thần kinh nghiêm trọng, các bệnh dạ dày, thoái hóa khớp cổ chân và đau thần kinh tọa hành hạ. Tôi gầy yếu và nước da tái xám. Tôi phải bước khập khiễng về nhà sau khi làm việc cả ngày ngoài đồng; tôi phải đứng lên từ từ sau khi làm việc ở tư thế ngồi xổm, vì tôi sẽ bị chóng mặt; các gai xương luôn gây đau đớn; dạ dày của tôi khiến tôi đau dữ dội khi có vấn đề. Tôi rất dễ bực bội và không còn chút hy vọng nào.
Nhưng thậm chí trước khi đọc xong cuốn sách, tất cả bệnh tật của tôi đều đã khỏi. Cơ thể của tôi nhẹ đến nỗi như thể tôi sẽ bay lên. Tôi không thể tin được rằng cuốn sách đã mang đến cho tôi sự thay đổi mạnh mẽ như vậy chỉ trong một thời gian ngắn.
Tôi thực sự đã hoàn toàn không có bệnh và tôi không phải dùng bất kỳ viên thuốc nào trong suốt hơn 20 năm qua.
Một lần, khi tôi đang hai tay xách hai kiện tài liệu Đại Pháp khá nặng thì quai cầm của một kiện bị bung ra. Tôi lo lắng và không biết nên làm gì. Tôi cố gắng chộp lấy quai cầm bị rách để nhấc kiện tài liệu. Thật bất ngờ, tôi không cảm thấy nặng và dễ dàng nhấc kiện tài liệu bằng một tay. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đang giúp tôi. Sau đó tôi xách kiện tài liệu bằng một tay còn lại và đi về nhà. Con vô cùng biết ơn Sư phụ đã bảo hộ cho con.
Ba học viên trẻ trong gia đình
Cùng với việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chồng và ba con của tôi cũng đều được hưởng lợi. Cũng giống như tôi, họ không phải đi bệnh viện trong suốt hơn 20 năm qua. Họ đọc các sách Đại Pháp và tín Sư tín Pháp.
Con gái lớn nhất của tôi đạt điểm số xuất sắc mặc dù cháu chưa bao giờ đăng ký lớp học phụ đạo sau giờ nào như phần lớn các bạn khác. Mỗi ngày, sau khi tan học, cháu đọc sách Chuyển Pháp Luân rồi làm bài tập về nhà. Cháu học cách tự chăm sóc bản thân khi học trung học, thức dậy lúc 5:30 sáng, ăn sáng sau đó tự bắt xe buýt và đi một tiếng đồng hồ đến trường. Trong những năm trung học, cháu đều nhận được học bổng. Lần đầu tiên nhận được học bổng 300 nhân dân tệ, cháu đã biếu bà nội và bà ngoại mỗi người 100 nhân dân tệ, còn lại 100 nhân dân tệ cháu đưa cho một học viên để hỗ trợ in các tài liệu Đại Pháp.
Cháu làm bài thi đầu vào rất tốt và đã được nhận vào trường đại học cháu mong muốn. Trong suốt những năm đại học, cháu đều là sinh viên xuất sắc. Mỗi năm cháu đều nhận được học bổng và khi tốt nghiệp là sinh viên danh dự. Khi học đại học, cháu làm thêm hai công việc bán thời gian để kiếm tiền, tích lũy kinh nghiệm và gặp gỡ nhiều người. Một trong những cửa hàng cháu làm thêm đã tăng doanh số kể từ khi cháu bắt đầu làm ở đây. Người chủ cửa hàng nói cháu đã mang lại may mắn cho cửa hàng.
Khi chúng tôi mua xe và mua nhà, cháu đã đưa chúng tôi toàn bộ tiền tiết kiệm. Là một học viên trẻ, cháu trở nên nổi bật trong xã hội người thường.
Con gái nhỏ của tôi đang học ở một trường trung học nổi tiếng và cháu biết đo lường mọi việc dựa trên Pháp.
Con trai út của tôi đang học tiểu học. Năm cháu một tuổi, một lần cháu đã đứng trước ảnh của Sư phụ và cúi đầu thật sâu, nghiêm trang và kính cẩn, giống như một người trưởng thành. Tôi không thể tin vào mắt mình. Nhiều hành vi của cháu đã chứng minh rằng cháu thực sự đến đây để đắc Đại Pháp. Khi cháu lên bảy tuổi, cháu nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” khi cháu cần giúp đỡ.
Chồng của tôi thay đổi và bố mẹ chồng nhận được phúc báo
Chồng tôi rất giỏi kinh doanh. Ông ấy một thân lên thành phố khi mới 16 tuổi để buôn bán dưa hấu kiếm tiền. Tuy nhiên, với tiêu chuẩn đạo đức xuống dốc trong xã hội, ông bắt đầu không trung thực trong kinh doanh và đôi khi gian lận khách hàng, buồn thay điều ấy lại được coi là “thông minh” trong kinh doanh.
Sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, ông ấy đọc các sách Đại Pháp và nhận ra những việc mình đã làm sai. Kể từ đó, ông ấy trung thực trong kinh doanh, trả lại tiền thừa và không bao giờ ngại ngần giúp đỡ người già và trẻ em đang khó khăn.
Năm 1999 sau khi cuộc bức hại Đại Pháp bắt đầu, ông ấy lo sợ gia đình tôi sẽ bị bức hại và không cho phép tôi ra ngoài giảng chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại. Ông ấy thậm chí còn nghĩ đến việc ly hôn. Trong suốt thời gian đó, tôi phải chờ tới đêm khi chồng và các con đi ngủ mới ra ngoài phân phát các tài liệu Đại Pháp, rồi sau đó lặng lẽ trở về.
Qua thời gian, tôi nói với ông ấy nhiều hơn về cuộc bức hại và ông ấy đã thay đổi thái độ vì tôi rất cẩn thận về vấn đề an toàn. Ông ấy cũng giúp tôi mang tài liệu từ các học viên khác về và giúp tôi mang các hộp tài liệu nặng. Bây giờ ông ấy muốn giúp nhiều người hơn minh bạch chân tướng bằng cách quyên góp tiền để làm tài liệu Đại Pháp và phân phát cho mọi người.
Cha mẹ chồng cũng được hưởng lợi nhờ sự thay đổi của ông. Một lần, mẹ chồng tôi quên tắt ga sau khi nấu bữa tối. Sáng hôm sau, khi bà bắt đầu nấu bữa sáng, bếp bắt lửa ngay lập tức. Nhưng ngọn lửa chỉ đốt cháy vài thứ ở trên sàn và nhanh chóng tự tắt. Bố chồng tối nhanh chóng khóa bình ga.
Khi bố chồng gọi cho chồng tôi để kể về việc đã xảy ra, chồng tôi nhận ra rằng Sư phụ đang trông chừng và bảo hộ cho bố mẹ chúng tôi. Ngược lại, ông ấy không dám hình dung đến hậu quả, vì có quá nhiều thứ trong căn nhà mà dễ dàng bén lửa.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/23/-446604.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/3/203096.html
Đăng ngày 14-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.