Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-02-2022] Tôi và chồng có một cửa hàng nhỏ khá đắt khách. Đầu năm 2011, tôi có thai. Khi thai được 40 ngày tuổi, chúng tôi mời một số vị khách tới dự bữa tối tại nhà. Tôi đã chuẩn bị nhiều món ăn cho bữa tiệc hơn bình thường. Tối muộn hôm đó, tôi thấy đau bụng nên tôi được chồng đến bệnh viện để kiểm tra. Bác sỹ nói có thể chúng tôi sẽ mất đứa trẻ, và khuyên tôi nằm yên một chỗ để dưỡng thai. Bác sỹ phát cho chúng tôi một vài loại thuốc và để chúng tôi về.

Mẹ và chị gái lớn của tôi đều là các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Họ bắt đầu tu luyện từ năm 1998. Mẹ tôi từng bị đau dạ dày, viêm túi mật, đau dây thần kinh tọa và thường xuyên thấy chóng mặt. Còn chị gái tôi mắc chứng đau nửa đầu và tăng sản vú. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tất cả bệnh tật của họ đều biến mất. Tôi biết Đại Pháp có thể cứu con tôi, và bắt đầu bước đi trên con đường tu luyện của mình. Tôi nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ và nghe các bản nhạc do đệ tử Đại Pháp sáng tác. Tôi tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành người tốt hơn và đối xử công bằng với tất cả khách hàng của mình.

Sư phụ giảng:

“ …[hãy] giao dịch công bằng, giữ tâm cho chính”. (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi sinh một bé trai khỏe mạnh và đặt tên cháu là Hân Hân. Khi cháu còn nhỏ, tôi thường đọc Pháp cho cháu nghe. Lớn hơn một chút, cháu cùng tôi đọc Pháp và học thuộc Hồng Ngâm. Hân Hân đắm mình trong Đại Pháp và là một đứa trẻ rất hạnh phúc, khỏe mạnh. Cháu luôn tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày.

Thiện đãi bạn học cùng lớp

Khi Hân Hân học lớp hai, một hôm, tôi thấy ngực áo đi học của cháu có vết máu. Tôi lo lắng hỏi: “Hân Hân, có chuyện gì xảy ra vậy? Con có đau không?”. Hân Hân dường như không để tâm lắm đến vếtt máu. Cháu nói: “Khi bạn làm con bị thương, con thấy rất đau. Nhưng con tự nhủ, con là tiểu đệ tử của Sư phụ, con phải chịu được đau, nên con không nói với giáo viên hay đánh lại bạn ấy. Vì bạn cố tình làm đau con, chẳng phải bạn ấy cấp đức con hay sao? Con không hề tức giận bạn. Khi thấy cách con phản ứng, bạn ấy đã xấu hổ và xin lỗi con”. Tôi giơ ngón tay lên nói: “Con làm tốt lắm. Con thật có trái tim nhân từ. Thật tốt khi con có thể tu chính bản thân theo chân lý của Đại Pháp. Con là đệ tử chân chính của Ngài. Mẹ rất tự hào về con. Xin cảm tạ Sư tôn, cảm tạ Đại Pháp”.

Nghĩ cho người khác

Một hôm, tôi đến đón Hân Hân ở trường khi cháu học lớp ba. Cháu nắm lấy tay tôi nói: “Mẹ, con muốn nói với mẹ chuyện này. Con muốn mua cho cô giáo một chiếc thước kẻ có tay cầm. Lúc trước cô giáo cũ của con có một chiếc như thế, nó khá tiện lợi. Chiếc thước kẻ hiện giờ cô giáo đang dùng nhỏ hơn và khá bất tiện. Nó hay bị rớt khỏi tay cô xuống đất. Nhưng nhặt nó lên lại khó vì không có tay cầm. Ngày mai là thứ bảy, chúng ta có thể tìm mua một chiếc thước kẻ có tay cầm cho cô giáo con được không mẹ?”

“Dĩ nhiên rồi. Sư phụ luôn dạy chúng ta phải nghĩ cho người khác. Con nghĩ cho cô giáo là một việc tốt mà. Mẹ ủng hộ con. Ngày mai, chúng ta cùng nhau đi mua thước kẻ và tặng lại cho cô giáo con vào thứ hai nhé!”. Hân Hân cực kỳ vui mừng.

Trong thùng thuốc nhuộm lớn này của xã hội người thường, mọi người đều đang bị ô nhiễm. Là đệ tử của Sư phụ, bất kể chúng ta là người lớn hay trẻ em, Sư phụ đang tẩy tịnh tâm hồn cho chúng ta như dòng suối trong mát. Chúng ta giống như những bông hoa sen vươn lên giữa bùn nhơ, nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp thuần khiết của mình.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/11/434800.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/19/199586.html

Đăng ngày 08-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share