Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Vân Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-08-2022] Chồng tôi và tôi đều đã ngoài 70 tuổi, và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hơn 20 năm. Sư phụ Lý (nhà sáng lập Đại Pháp) đã ban cho chúng tôi sức khỏe tốt để chúng tôi có thể sống độc lập với con cái. Dưới đây là một số kinh nghiệm tu luyện của tôi.
Hai cảnh sát đồng ý thoái Đảng
Một buổi chiều tháng 10 vừa qua, hai viên cảnh sát đã ghé thăm chúng tôi. Chồng tôi và tôi đã chào đón họ vào nhà. Họ cho chúng tôi biết tên của họ và một viên cảnh sát đang đeo huy hiệu của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Cậu ấy đưa cho chúng tôi một tờ giấy và bảo chúng tôi ký tên nếu chúng tôi đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và không ký nếu chúng tôi vẫn còn tu luyện.
Chúng tôi mời họ ngồi, nhưng ban đầu họ từ chối, nên tôi bảo với họ: “Là cơ duyên đã đưa các anh tới đây. Tôi có nhiều điều muốn nói với các anh. Tại sao các anh không ngồi xuống chứ?” Sự chân thành của chúng tôi khiến họ cảm động và ngồi xuống.
Tôi nói với cậu công an đeo huy hiệu: “Pháp Luân Đại Pháp rất tuyệt vời! Sư phụ của chúng tôi đã bảo chúng tôi hành xử theo Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi từng là người lao động trên công trường và mắc đủ loại bệnh. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã chữa hết mọi bệnh tật đó. Tôi không cần phải uống bất kỳ viên thuốc nào hay đi viện trong 20 năm qua. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp bị bắt giữ, bị cầm tù, bị đánh đập, và thậm chí bị mổ cướp tạng chỉ vì họ muốn nói với mọi người “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”
Tôi nói tiếp: “Bây giờ đại dịch đang ở đây chỉ vì Đảng Cộng sản. Cách duy nhất để thoát khỏi nó là thoái Đảng và các tổ chức liên đới.”
Cậu ấy nói đã gia nhập Đảng khi ở trường đại học, hơn 10 năm trước. Tôi bảo cậu ấy từ bỏ Đảng để cậu ấy có thể tự cứu mình cũng như người thân trong gia đình. Cậu ấy gật đầu đồng ý.
Vị cảnh sát kia cũng gật đầu khi nghe tôi nói. Tôi quay sang cậu ấy, và nói: “Anh hẳn là đã gia nhập Đoàn thanh niên và Đội thiếu niên?”
Cậu ấy nói rằng mình cũng là một Đảng viên, vì vậy tôi đáp: “Anh đã nghe thấy những gì tôi vừa nói rồi chứ. Tại sao anh không thoái đi.” Cậu ấy đã đồng ý.
Khi họ chuẩn bị rời đi, tôi nói: “Hãy nhớ, Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo, và các anh sẽ có một tương lai tươi sáng.”
Sau đó con trai tôi nói với tôi: “Những lời nói của mẹ thật tuyệt.”
Người tu luyện không bao giờ sát sinh
Tôi đã phạm phải một sai lầm lớn mà người tu luyện không bao giờ nên mắc phải. Con trai tôi mang về 5 khay nhộng ong hồi tháng 8 vừa rồi từ huyện Zhuan. Lúc đó đã rất muộn và cháu vẫn còn đang xé kén và dùng nhíp bắt những con nhộng ra. Thấy con vẫn làm việc đó lúc nửa đêm, tôi đã giúp cháu xé kén. Tôi chắc đã xé khoảng 200 kén. Việc đó qua đi và tôi chưa từng nghĩ rằng mình đã sát sinh.
Tuy nhiên, bốn ngày sau thì thân dưới tôi bắt đầu ngứa và đau, như thể có vô số con ong đang đốt tôi. Tôi gãi chúng, khiến cho các nốt bật máu, nhưng vẫn rất ngứa. Tôi cảm giác đau như cắt thịt, nên đã nghĩ về những gì mình đã làm với những kén nhộng.
Sát sinh là vấn đề nghiêm trọng nhất đối với người tu luyện. Tôi biết mình đã sai, và tôi đã hành xử thiếu từ bi. Tôi đã làm đau nhiều nhộng ong chỉ bởi cái tình với con trai mình. Những con ong cũng là sinh mệnh, và người tu luyện không bao giờ được sát sinh.
Bàn tay, cánh tay và cổ của tôi đã bị ngứa ngáy, đau đớn kèm chất dịch màu vàng chảy ra. Tôi đã không thể ngủ suốt đêm. Tuy nhiên, cảm giác khó chịu này đã biến mất ngay khi tôi ra ngoài để giảng chân tướng về Đại Pháp, nhưng khi tôi về nhà thì lại ngứa và đau.
Con trai tôi đã tìm một vị bác sỹ và bảo tôi đến gặp ông ấy. Tôi nói với bác sỹ: “Tôi là một người tu luyện. Bác sỹ cũng không thể giúp được tôi đâu. Tôi chỉ có thể giải quyết vấn đề này thông qua tu luyện.” Tôi kiên trì học Pháp luyện công, và ra ngoài giảng chân tướng. Tôi liên tục ăn năn với Sư phụ. Mãi đến tháng 2 năm nay tôi mới có thể ngủ vào ban đêm. Tôi có thể nói rằng tôi đã khỏi được đến hai phần ba. Tất cả bàn tay, cánh tay và cổ của tôi đều phục hồi mà không có vết sẹo nào. Tạ ơn Sư phụ. Con sẽ ghi nhớ bài học này.
Họ đang đợi tôi
Một buổi sáng tôi ra ngoài cùng với chồng như thường lệ, và bụng tôi bắt đầu đau. Có hai người phụ nữ vừa bế trẻ con vừa trò chuyện bên đường. Tôi tiến tới chỗ họ và hỏi nhà vệ sinh công cộng ở đâu. Họ dường như là từ nông thôn tới. Họ tốt bụng và nhiệt thành. Một người nói: “Chúng tôi sẽ đưa chị tới đó. Mất khoảng bảy, tám phút.”
Khi chúng tôi đi, bụng tôi không còn đau nữa. Tôi nói: “Các chị được học hành phải không?”
Họ đáp: “Chúng tôi đến từ nông thôn và chưa bao giờ được đi học. Chúng tôi đến nhà con gái để chăm cháu. Lúc ở làng, chúng tôi thường thắp hương và cầu Phật. Chúng tôi tin rằng khi đại nạn tới, Thần Phật sẽ đến cứu chúng tôi. Tối qua cả hai chúng tôi có cùng một giấc mơ. Chúng tôi mơ thấy đại nạn đang tới, và có một người đã đến nói với chúng tôi cách thoát nạn. Dường như có ai đã thúc đẩy chúng tôi ra ngoài sáng nay. Chúng tôi đem theo cháu ra ngoài mà chưa cho chúng ăn. Chúng tôi không biết người này ở đâu.”
Tôi nói: “Tôi là người mà các chị đang tìm kiếm. Đây là bùa hộ mệnh bảo hộ sinh mệnh các chị. Hãy nhớ những chữ được ghi trên đó ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Sư phụ của Đại Pháp sẽ bảo hộ cho các chị khi đại nạn đến và các chị sẽ được an toàn.
Họ phấn khởi cầm tấm bùa trong tay. “Chúng ta đã tìm được người đó rồi,” họ thốt lên, “Chúng ta đã tìm thấy người đó rồi. Chị là người mà chúng tôi đang mong mỏi.”
Chồng tôi và tôi có thể cảm nhận được từ bi của Sư phụ đối với các học viên và chúng sinh mọi lúc. Chúng tôi sẽ tu tốt bản thân và trợ Sư cứu nhiều người hơn nữa, để hoàn thành sứ mệnh của chúng tôi và trở về gia viên chân chính của mình.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả.Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/8/6/447270.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/19/203933.html
Đăng ngày 02-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.