Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-06-2022] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995, hơn 27 năm qua, tôi đã trải qua rất nhiều điều, cả tích cực lẫn tiêu cực. Dưới đây, tôi muốn chia sẻ về sự chuyển biến thần kỳ của chồng tôi.

Trước khi nghỉ hưu, chồng tôi là một Cục trưởng, từng phục vụ trong quân đội, ông ấy bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nhồi nhét nhiều thứ, tư tưởng vô cùng cố chấp. Khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông ấy đã chứng kiến sự cải biến thần kỳ về mặt sức khỏe và không phản đối tôi.

Đối phó với các thành viên trong gia đình vốn run sợ trước ĐCSTQ

Khi ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Đại Pháp từ ngày 20 tháng 7 năm 1999, chồng tôi bắt đầu sợ hãi và bảo tôi dừng tu luyện Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp). Tôi không để ý đến chuyện đó và vẫn tiếp tục tu luyện. Tôi đã bị cảnh sát bắt vì phân phát tờ rơi giảng chân tướng và bị đưa tới trung tâm tẩy não vào năm 2002. Chồng tôi mỗi ngày đều tới đó để xin họ thả tôi ra. Sau khi trả 10.000 tệ cho cảnh sát, ông ấy đưa tôi về nhà. Ở nhà, ông ấy không cho tôi ra ngoài, cấm tôi nhắc đến một từ nào về Đại Pháp hoặc liên hệ với các đồng tu.

Một ngày nọ, tôi đề nghị ông ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ, ông ấy tỏ ra bực bội, tát vào mặt tôi và lăng mạ tôi. Cả nhà tôi đều là đảng viên ĐCSTQ, họ đều sợ cuộc bức hại. Do đó, môi trường trong gia đình tôi khá căng thẳng. Một lần, tôi nói với các con tôi: “Mẹ của các con không làm điều gì xấu cả. Mẹ có thể chứng minh rằng mẹ đã làm theo Thiên lý.”

Tôi tiếp tục: “Nếu các con lo sợ mẹ ảnh hưởng đến cuộc sống của các con, mẹ xin cắt đứt mối quan hệ với tất cả các con, ly dị với bố. Mẹ không cần gì từ bố và các con cả, chỉ cần mẹ được tiếp tục tu luyện Đại Pháp.”

Cả nhà đều sốc trước sự quyết tâm của tôi và không bao giờ làm phiền tôi nữa. Tuy nhiên, sau cuộc nói chuyện đó, tôi đã buông lỏng việc tu luyện trong một thời gian dài và sống như một người thường.

Trở lại con đường tu luyện

Tôi gặp vấn đề nghiêm trọng về sức khỏe vào năm 2015 và phải nhập viện trong 2 tháng. Đó chính là một lời cảnh tỉnh và tôi biết mình cần quay trở lại con đường tu luyện. Sau khi về nhà, với sự hỗ trợ của các đồng tu, tôi đã tu luyện tinh tấn trở lại. Sau một số bài học đắt giá, tôi bắt đầu nghiêm túc tu luyện và làm tốt ba việc. Tôi cũng học được cách đối xử với chồng con bằng sự từ bi. Nhờ đó, môi trường gia đình tôi trở nên hài hòa hơn.

Sức khỏe của tôi đã dần ổn định, nhìn tôi còn trẻ hơn trước đây. Nhưng chồng tôi lại mắc một số căn bệnh của tuổi già. Một ngày sau dịp Tết năm 2022, chồng tôi bước lại gần tôi khi tôi đang đọc một cuốn sách Đại Pháp. Ông ấy nói: “Tôi đã quan sát bà tu luyện trong nhiều năm. Từ những thay đổi của bà, tôi có thể kết luận rằng Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện chân chính.”

Tôi đưa ông ấy cuốn sách Chuyển Pháp Luân và các bài giảng Pháp của Sư phụ, cùng với tuần báo Minh Huệ. Ông ấy bắt đầu đọc sách và nhờ tôi hướng dẫn luyện các bài công pháp.

Đối diện với nghiệp bệnh

Chồng tôi phát bệnh nặng vào ngày 4 tháng 5 năm 2022. Trán của ông ấy tím tái, tóc dựng đứng. Ông ấy không thể đi lại và khuôn mặt bị biến dạng đến mức không thể nhận ra. Tôi nói với ông ấy: “Ông hãy nhớ mình là một học viên Đại Pháp, hãy xin Sư phụ cứu giúp.”

Tôi cũng viết vài câu trên giấy: “Ta là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí. Ta chỉ đi theo Sư phụ trên con đường tu luyện. Ta phủ nhận mọi sự an bài khác. Bất cứ ai can nhiễu đều có tội và phải đối mặt với sự đào thải.”

Tôi bảo ông ấy đọc đi đọc lại những dòng chữ này. Tôi cũng bảo ông ấy lặp lại khẩu quyết phát chính niệm cùng tôi. Một lúc sau, ông ấy ngủ thiếp đi. Sau đó ông ấy tỉnh dậy và cảm thấy đã khá hơn nhiều.

Hai ngày sau, các triệu chứng của ông ấy đã biến mất, và mọi thứ bình thường trở lại.

Ông nói: “Vào ngày 4 tháng 5, tôi tưởng mình đã sắp chết. Sau khi đọc xong một lần những lời mà bà viết xuống cho tôi, tôi cảm thấy có thứ gì đó được kéo ra khỏi trái tim mình.

“Càng đọc, tôi càng cảm thấy tốt hơn, sau đó tôi đã chìm vào giấc ngủ. Cảm ơn bà đã hai lần cứu tôi. Lần đầu đã thuyết phục tôi trở thành một học viên, và lần này bà đã cứu mạng tôi.”

Tôi nói: “Không phải tôi cứu ông đâu. Tôi cũng chỉ là một học viên như ông. Sư phụ đã cứu ông đó. Chúng ta nên cảm tạ Sư phụ vì đã Ngài đã cứu giúp chúng ta.“

“Tôi nghĩ ông nên viết nghiêm chính thanh minh, phủ nhận mọi nhận xét tiêu cực của ông về Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ. Ông cần trở thành một người tu luyện chân chính.”

Ông ấy liền nói: “Tôi biết. Tôi sẽ viết Nghiêm chính thanh minh với những ngôn từ đẹp đẽ nhất để bày tỏ sự cảm tạ ơn cứu mạng của Sư phụ.”

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/19/445129.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/24/202932.html

Đăng ngày 21-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share