Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-02-2009] Là một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp, tôi có sứ mệnh trợ giúp Sư phụ Lý (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) cứu những người xung quanh tôi, và tôi đã giảng chân tướng được hơn 10 năm. Tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm của bản thân trong khoảng thời gian này. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.

Giảng chân tướng ở thị trấn

Tôi chuyển từ vùng nông thôn đến thị trấn vào năm 2018. Đôi khi tôi vẫn cùng các học viên đến vùng nông thôn để giảng chân tướng, nhưng phần lớn thời gian tôi ở lại thị trấn. Tôi đã gặp những người có hoàn cảnh và địa vị xã hội khác nhau, bao gồm cả những người làm trong Chính phủ. Tôi mỉm cười chào họ và tặng họ những tài liệu giảng chân tướng, bao gồm quyển “Mục đích cuối cùng của chủ nghĩa cộng sản”. Hầu hết họ đều nhận các tài liệu, và một số đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức đoàn, đội. Khi gặp gỡ các sinh viên, tôi nói với họ về sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp, dặn họ nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo,” và giúp họ thoái Đảng.

Vào năm 2020, trong thời kỳ đại dịch, tôi lo lắng rằng rất nhiều người có thể mất cơ hội được cứu. Vào ngày mùng Hai Tết, tôi đã an ủi gia đình mình để họ không lo lắng khi tôi ra ngoài giảng chân tướng.

Có rất ít người trên đường phố, vì vậy tôi đã nói chuyện với những người bảo vệ của khu dân cư và nói với họ chân ngôn cứu người: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Tôi không hề sợ hãi và không quan tâm đến bất kỳ camera giám sát nào. Tôi đã có Pháp trong tâm trí của mình, và làm theo những gì Sư phụ yêu cầu là đúng, nên không ai có quyền can nhiễu. Cho dù cái ác biểu hiện ra sao, tôi biết tất cả chỉ là giả tướng. Tôi có Chân-Thiện-Nhẫn trong tâm, và niềm tin của tôi vào Sư phụ và Pháp sẽ không bao giờ thay đổi. Tôi luôn có tài liệu giảng chân tướng trong túi xách của mình, tôi sẽ giảng chân tướng và tặng tài liệu cho những người tôi gặp.

Một người từng là học viên sống trên cùng một con phố với tôi. Nhiều năm trước, cô ấy đã bị bỏ tù vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi được thả, cô ấy đã ngừng tu luyện. Chồng cô đã chết, và mẹ chồng cô, người cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, đã không vượt qua được khảo nghiệm nghiệp bệnh, và cũng qua đời. Những cư dân trong khu phố này đã hiểu lầm Đại Pháp sau khi chứng kiến ​​những gì đã xảy ra với gia đình cô ấy.

Tôi chuyển đến khu vực này khi tôi hơn 70 tuổi. Một số người biết rằng tôi là một học viên Đại Pháp. Họ không chào đón tôi khi thấy tôi trên đường đi giảng chân tướng hàng ngày, và họ đồn thổi sau lưng tôi. Tôi biết rằng tôi sống ở đây vì một lý do: Tôi muốn cứu họ. Một người đàn ông lớn tuổi thường lẩm bẩm những câu chửi rủa khi đi ngang qua cửa nhà tôi. Tôi không động tâm, và vẫn sẽ ra ngoài giảng chân tướng. Đồng thời, tôi đang tính làm cách nào để cứu ông ấy. Nhà của người đàn ông này không xa nhà tôi. Tôi có thể nghe thấy ông ấy hát vài câu trong vở opera mỗi ngày. Có hôm tôi không nghe thấy ông ấy hát hay chửi bới. Tôi ra ngoài và thấy ông ấy đang ngồi trước cửa nhà. Tôi hỏi ông, “Tại sao tôi không nghe thấy ông hát hôm nay?”

Ông ấy nói, “Tôi cảm thấy ốm yếu. Tôi không thể hát.”

Tôi gặp lại ông ấy vào ngày hôm sau, và hỏi, “Ông có muốn một quả bầu với một số thông điệp chân tướng trên đó không?” Ông bảo tôi cho ông xem, nên tôi lấy ra một quả bầu nhỏ có tua màu vàng rất đẹp. Trên đó có khắc dòng chữ “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Ông ta cẩn thận kiểm tra quả bầu, và nói liên tục, “Nó đẹp quá!”

Tôi nói với ông ấy, “Nếu ông thích nó, ông hãy giữ lấy nó. Đọc các từ trên đó sẽ mang lại phúc lành cho ông.”

Ông ấy nói rằng ông đã hiểu. Khi tôi gặp ông lần sau, trông ông đã khá hơn nhiều, và tôi được biết rằng ông đã kể cho một người đàn ông lớn tuổi khác về cuộc gặp gỡ trước đây của chúng tôi. Tôi đã đưa cho người đàn ông thứ hai một tấm bùa hộ mệnh khi tôi nhìn thấy ông ấy. Ông ta cầm lấy nó và nói, “Tôi thích nó.”

Tôi bảo ông ấy đọc hai cụm từ trên đó, “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Ông vui vẻ gật đầu.

Sau đó, bất cứ khi nào người đàn ông thứ hai đi qua cửa trước nhà tôi, ông luôn hét to, “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân- Thiện-Nhẫn hảo!” Những cư dân trong khu phố của chúng tôi cũng thay đổi thái độ của họ với tôi. Một trong số họ nói, “Bà ấy là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Trông bà ấy thật khỏe mạnh, làn da trắng sáng rõ rệt. Trông bà ấy thật trẻ trung, không giống một phụ nữ 70 tuổi.”

Một trong những người hàng xóm của tôi ở độ tuổi 60. Cô ấy rất ngưỡng mộ tôi sau khi nhìn thấy tôi đi dạo hàng ngày tràn đầy năng lượng và tươi cười. Tôi giảng chân tướng cho cô ấy và nói với cô ấy rằng trước đây tôi đã bị nhiều chứng bệnh khác nhau, nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã trở nên khỏe mạnh. Tôi nói với cô ấy rằng Đại Pháp vĩ đại như thế nào, đưa cho cô ấy một chiếc bùa hộ mệnh và dặn cô niệm hai cụm từ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân Thiện Nhẫn hảo.”

Cô lấy bùa hộ mệnh, và nói, “Tôi sẽ làm theo những gì chị nói.” Sau một thời gian, khi tôi gặp lại cô ấy, cô ấy nói, “Cảm ơn vì chiếc bùa hộ mệnh. Tôi đã được thọ ích rất nhiều. Nếu không có nó, tôi đã không thể qua được năm nay.” Cô cũng xin một bùa hộ mệnh khác cho chồng mình.

Mỗi ngày tôi đều vui vẻ chào hỏi mọi người trên đường phố, và để cho họ thấy sự thiện lương của một học viên Đại Pháp. Những cư dân trong khu phố của chúng tôi, những người đã từng thù địch với tôi, bây giờ kính trọng gọi tôi là “Chị cả”. Thái độ của họ đối với tôi đã trở nên thân thiện và ôn hòa. Ngày càng có nhiều cư dân hiểu sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi đưa cho họ tài liệu giảng chân tướng, họ sẵn sàng đón nhận.

Cứu người ở các ngôi làng lân cận

Tôi đã từng sống ở một ngôi làng không xa thị trấn, vì vậy tôi đã quen thuộc với các khu vực xung quanh. Tôi và các học viên khác đạp xe đến các làng xung quanh mỗi ngày, và đến từng nhà để giảng chân tướng, phát tài liệu và giúp mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Chúng tôi cũng dán áp phích ở những nơi công cộng. Sau hơn 10 năm, chúng tôi đã giảng chân tướng khắp các vùng lân cận và một số ngôi làng hẻo lánh. Một số người đã nhớ mặt chúng tôi. Họ rất vui khi gặp chúng tôi và xin tài liệu giảng chân tướng. Một số người đã nhanh chóng hiểu ra sự thật và thoái Đảng. Những người khác cần thêm thời gian và cần những lời giải thích cẩn thận, chậm rãi và chi tiết để hiểu chân tướng.

Chúng tôi cũng đã gặp những người không muốn lắng nghe. Họ chế giễu và nguyền rủa chúng tôi. Tôi biết họ đã bị đầu độc bởi lời tuyên truyền của ĐCSTQ và không hiểu chân tướng về Đại Pháp, nhưng họ là đại diện của các vũ trụ khác nhau, và chúng sinh ở đó cần được cứu. Nhiệm vụ của tôi là giúp họ nhìn ra những điều dối trá, phân biệt đúng sai và hiểu rõ sự thật. Vì vậy, bất kể gặp phải loại người nào, tôi đều lấy thiện đãi họ, và bất kể họ đối xử với tôi như thế nào hoặc nói bất cứ điều gì bất kính với tôi, tôi sẽ giữ một tâm thái an hòa và rời đi với một nụ cười. Tôi sẽ tự nghĩ: Tôi sẽ giảng chân tướng cho quý vị một lần nữa nếu tôi có cơ hội khác. Quý vị được đắc cứu là mong muốn lớn nhất của tôi.

Tôi đã gặp một người muốn báo tôi với cảnh sát, nói rằng tôi chống lại ĐCSTQ. Tôi nói với anh ta, “Anh đừng nên báo cáo tôi. Tôi làm điều này là vì lợi ích của anh. Nếu báo cảnh sát, anh sẽ tạo nghiệp đấy.” Tôi nói thêm, “Chúng ta nên có tự do tín ngưỡng ở Trung Quốc. Đảng đã bức hại những người tốt vì tín ngưỡng của họ, và thậm chí còn mổ cướp nội tạng của các học viên Pháp Luân Đại Pháp còn sống để thu lợi nhuận khổng lồ. Anh không nên bị lừa dối bởi những lời dối trá của ĐCSTQ.”

Tôi đã nói với anh ấy lý do tại sao anh nên thoái Đảng. Vẻ mặt hung dữ của anh ấy dần trở nên dịu lại khi lắng nghe tôi nói. Tôi nói với anh ấy thêm một số sự thật, và cuối cùng anh ấy cũng hiểu. Anh nói, “Hôm nay tôi đã suýt làm một điều tồi tệ. Xin hãy giúp tôi thoái Đảng. Bà có thể yên tâm rời đi ngay bây giờ.”

Sư phụ đã bảo hộ tôi trong rất nhiều năm. Sư phụ đã khiến tôi không ngừng đề cao bản thân và buông bỏ những chấp trước trong quá trình cứu người. Tôi dần dần bỏ được tâm sợ hãi, tâm phàn nàn và tâm bất bình. Bất kể gặp phải loại người nào, tôi luôn để lại thiện tâm của một học viên Đại Pháp. Dù mùa hè nóng nực hay mùa đông băng giá, dù chặng đường dài bao lâu, dẫu khó khăn khi leo hết núi này sang núi khác, tôi không ngại gian khổ. Tôi sẽ đi bất cứ nơi nào để giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh. Tôi ở đây để hoàn thành lời thệ ước tiền sử của mình là trợ Sư chính Pháp và cứu người.

Ban biên tập: Bài viết này chỉ thể hiện quan điểm của tác giả tại trạng thái tu luyện hiện tại của họ nhằm mục đích chia sẻ giữa các học viên để chúng ta có thể “Tỷ học tỷ tu.” (“Thực tu” Hồng Ngâm)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/20/439186.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/13/202759.html

Đăng ngày 18-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share