Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Mỹ
[MINH HUỆ 15-07-2022] Bố mẹ tôi đã báo tôi với cảnh sát vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, điều đó đã khiến tôi trở nên nghèo túng và vô gia cư trong một thời gian dài, và cuối cùng tôi đã bị bắt. Do đó, tôi đã nảy sinh tâm oán hận đối với họ.
Vài năm trước, tôi đã trốn thoát khỏi Trung Quốc và tới nước Mỹ. Mỗi lần tôi gọi về nhà, tôi không thể nói chuyện bình tĩnh với bố mẹ. Tôi có nhiều câu hỏi, chẳng hạn như tại sao họ lại báo tôi cho cảnh sát ngay từ đầu? Tôi nghi ngờ rằng có những lý do khác ngoài việc không muốn tôi tu luyện Đại Pháp. Không thể có được câu trả lời thật lòng của bố mẹ, tâm oán hận của tôi ngày một mạnh hơn.
Tuy nhiên, thông qua việc đọc các bài giảng của Đại Pháp và tu luyện tinh tấn hơn, tôi hiểu rằng mọi việc chúng ta gặp phải trong đời này là kết quả của quan hệ nghiệp lực trong quá khứ của chúng ta và những nhận thức đi kèm theo đó. Bất kỳ tổn hại nào, cho dù rất hiện hữu, đều là giả tướng bởi vì nó không gì khác hơn là nghiệp vật chất hay tinh thần được triển hiện trong đời này. Khi một phần nghiệp được tiêu, không gian đó cũng được làm sạch.
Trong quá trình luân hồi, chúng ta đã đóng nhiều vai khác nhau trong những kiếp sống khác nhau. Là một đệ tử Đại Pháp, miễn là tôi tin rằng không gì trong không gian này là thực, tôi có thể ngay lập tức đảo ngược thái độ của mình với mọi tình huống tiêu cực. Khi tôi coi nhẹ mọi thứ và không bị phân tâm bởi những vấn đề trần tục, và nếu tôi buông xuôi không theo đuổi lý do mà bố mẹ tôi đã báo tôi cho cảnh sát trong không gian này, tâm oán hận của tôi với họ biến mất ngay lập tức. Bất cứ khi nào tâm oán hận của tôi ngoi cái đầu xấu xí của nó lên lại, tôi lặp lại quá trình này và buông bỏ nó. Bằng cách này, cuối cùng tôi đã có thể trút bỏ từng lớp từng lớp tâm oán hận đối với bố mẹ.
Những quan điểm khác nhau có những ảnh hưởng khác nhau với mọi người
Một đồng tu đang trải qua một tình huống nghiệp bệnh nghiêm trọng. Sau khi bị giam giữ và bị bức hại vì đức tin của cô ấy vào Đại Pháp trong một thời gian dài, cô ấy có những mức độ oán hận khác nhau đối với những người xung quanh cô, gồm có cảnh sát, bạn bè và người thân. Ngoài ra, cô thường phàn nàn với tôi về người học viên đã tình nguyện chăm sóc cho cô ấy hàng ngày, và gọi người học viên này là “áp đặt.”
Cô ấy phàn nàn: “Bà ấy đến nhà tôi và chuẩn bị bữa ăn cho tôi, nhưng tôi thậm chí không thích đồ ăn của bà ấy. Tôi nghĩ bà ấy rất áp đặt. Bà ấy đến hàng ngày, ép tôi ăn cái này cái kia và yêu cầu tôi làm thế này thế kia. Bây giờ, tôi cố gắng tránh bà ấy, và tôi sợ trông thấy bà ấy hơn cả cảnh sát.”
Những lời của bà ấy thật gay gắt và khó chịu, nhưng nghĩ đến hoàn cảnh của bà ấy, tôi nghĩ bà ấy nghi ngờ mọi người là bình thường vì bà ấy đã bị bức hại ở Trung Quốc.
Thật không may, vị học viên này đã qua đời. Chỉ sau khi bà ấy qua đời, tôi mới có cơ hội làm việc với vị học viên “áp đặt” kia trong một hạng mục. Tôi ngạc nhiên thấy rằng vị học viên này hoàn toàn không khó phối hợp, cô ấy cũng không khủng khiếp hay đáng sợ như như vị học viên đã qua đời kia mô tả. Ngược lại, vị học viên này thực sự rất hòa nhã và thân thiện.
Sau khi trải qua nhiều lần sự việc trái ngược nhau hoàn toàn, cuối cùng tôi hiểu rằng những người khác nhau có quan điểm khác nhau và lý giải khác nhau về cùng một vấn đề, và một vấn đề có thể có những tác động khác nhau với mọi người. Đồng thời, một người cho rằng điều gì đó là tốt và quan trọng cần làm, nhưng người khác có thể nghĩ ngược lại.
Hiểu hoàn cảnh của bố mẹ
Tai họa lớn nhất trong đời tôi không phải là việc tôi bị người khác đối xử ra sao mà là tai họa đến từ chính gia đình mình. Là con gái út trong gia đình, bố mẹ tôi là những người mà tôi tin tưởng và phụ thuộc vào nhất trên đời, những người mà tôi ngưỡng mộ. Tuy nhiên, tôi đã chịu đựng áp lực bởi những cuộc cãi vã, đánh lộn thường xuyên của họ. Tôi thường làm những điều hài hước và ngớ ngẩn ở nhà để giúp họ tiêu khiển và làm họ cảm thấy thoải mái, hy vọng họ sẽ dừng cãi lộn. Lớn lên trong môi trường đó, tôi không biết mình là ai và làm thế nào để đưa ra quyết định cho bản thân. Mãi sau khi tôi tu luyện Đại Pháp, hoàn cảnh của tôi mới dần được cải thiện.
Tôi sợ đối diện với sự thật là mẹ tôi đã báo tôi cho cảnh sát mà tôi không hay biết và bố tôi đã chống lưng cho bà. Vì họ, cuối cùng tôi đã bị bắt sau một thời gian dài sống trong cảnh bần cùng và vô gia cư. Tôi luôn muốn tìm ra lý do tại sao họ làm vậy với tôi, và vì thế, nỗi oán hận đã được nuôi dưỡng từ từ trong tâm tôi mà tôi không tự biết.
Sau khi tôi tới Mỹ, mỗi lần tôi gọi cho bố mẹ, tôi đều cần rất nhiều dũng khí và quyết tâm. Sau này khi tôi biết rằng bố mẹ tôi thực sự miễn cưỡng báo cáo về tôi vào thời điểm đó, tôi thấy điều này giống trường hợp đồng tu bị coi là “áp đặt” với người này, nhưng lại dễ chịu với người khác. Điều này nhấn mạnh rằng lý do thực sự sau hành động của bố mẹ tôi có lẽ thay đổi tùy theo cách tôi nhìn nhận sự việc.
Thoát khỏi sự kiểm soát của Đảng Cộng sản Trung Quốc
Sau khi bị bắt, tôi mơ thấy mình bị bỏ lại một mình trong bóng tối dưới đáy đại dương băng giá bị nhấn chìm trong làn nước lạnh. Tôi cuộn người lại và chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đập nhanh và mạnh.
Sau khi tôi rời khỏi Trung Quốc, một ngày khi vượt qua Thái Bình Dương, tôi nhảy xuống bơi trong vùng nước băng giá. Tim tôi ngay lập tức đập nhanh và lớn trở lại như trước đây, rên rỉ đau đớn: “Mẹ, có phải mẹ đó không? Tại sao mẹ lại làm vậy với con? Làm sao có thể là mẹ?!” Được bao bọc bởi đại dương, tôi cảm thấy như mình đã trở lại trong bụng mẹ-lần này tôi không cảm thấy lạnh. Nằm trên bãi biển, ngắm nhìn mặt trời và những chú chim biển, tôi đột nhiên nhận ra rằng hoàn cảnh cụ thể mà bố mẹ tôi phải chịu đựng chắc hẳn đã gây ra nỗi sợ hãi và tổn thương, khiến họ không còn lựa chọn nào khác là phải báo cáo tôi để tự bảo vệ mình.
Kể từ khi nắm quyền vào năm 1949, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã hướng tới việc củng cố quyền kiểm soát toàn trị của mình đối với người dân Trung Quốc thông qua việc tẩy não và hạn chế hành động của người dân. Tất cả người Trung Quốc, bao gồm cả bố mẹ tôi đều là nạn nhân của cuộc bức hại của ĐCSTQ.
Buông bỏ mọi oán hận
Bằng cách đọc các bài giảng của Đại Pháp, tôi đã ngộ ra rằng thông qua luân hồi, chúng ta đã có duyên với những người mà chúng ta gặp ở kiếp này, kể cả gia đình và bạn bè của chúng ta. Chúng ta phải hoàn trả những việc làm sai trái mà đã phạm phải trong những đời trước. Xả bỏ tâm oán hận giống như cơn đau ở chân khi chúng ta đả tọa; Sau khi ngồi song bàn trong một thời gian dài, chân chúng ta bị đau như thể bị kim đâm vào tim, nhưng chúng ta biết rằng nghiệp đã được tiêu trừ.
Tâm oán hận cũng là nghiệp lực mà cựu thế lực áp lên chúng ta vào những giai đoạn khác nhau trong cuộc đời. Mục đích của chúng là khiến chúng ta rơi vào những cái bẫy nhằm bào mòn ý chí tu thành và cứu chúng sinh của chúng ta. Điều này đã xảy ra vài lần khi tôi đang phát chính niệm, các lớp vật chất oán hận được gỡ bỏ, nổi lên như thể những cơn sóng đen cuồn cuộn cuốn theo những đám mây dày che kín bầu trời. cựu thế lực chỉ muốn tôi chìm trong oán hận để làm hư hại tâm trí tôi và hủy hoại sức mạnh ý chí của tôi.
Có lần, cựu thế lực đã gieo mối hận thù vào thời không của tôi làm mồi nhử rồi sau đó gầm lên: “Hãy xem, đó là cha mẹ ruột của người, những người đã báo người cho cảnh sát! Họ đã khiến ngươi bị mất lòng tin vào mọi người và bây giờ ngươi lại phải xây dựng lại nó!” Tôi lập tức lập trưởng và phát chính niệm để thanh trừ chúng hoàn toàn đồng thời nghiêm khắc tuyên bố: “Họ là người thân của ta và có mối quan hệ sâu sắc với ta. Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ Lý đã dạy ta cách thực sự tin tưởng mọi người!”
Trên đây là thể ngộ và trải nghiệm của tôi về tâm oán hận. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.
Ghi chú của Ban biên tập: Bài viết này chỉ thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả tại trạng thái tu luyện hiện thời, nhằm mục đích chia sẻ giữa các học viên để chúng ta có thể “Tỷ học tỷ tu” (Thực tu-Hồng Ngâm)
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/15/445993.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/13/202769.html
Đăng ngày 17-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.