Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đức

[MINH HUỆ 24-09-2022] Kính chào Sư phụ tôn kính, thân chào các bạn đồng tu!

Tôi đến từ Đức. Năm nay tôi 17 tuổi, và may mắn được bước vào tu luyện cũng như tham gia (mặc dù không trực tiếp) nhiều hoạt động chứng thực Đại Pháp ngay khi còn trong bụng mẹ.

Thường thì các tiểu đệ tử ít viết bài chia sẻ, nên đa phần người lớn đều không biết chúng tôi tu luyện thế nào. Tôi hy vọng bài chia sẻ này của mình có thể giúp mọi người có cái nhìn sâu sắc hơn về việc tu luyện của các học viên tuổi thanh thiếu niên.

Bơi ngược dòng

Những khảo nghiệm tâm tính đến với tôi từ rất sớm, và thường xảy ra ở trường, nó nhiều đến mức tôi thậm chí không thể nhớ hết chúng. Nhưng có 4 sự cố mà tôi vẫn còn nhớ như in, hôm nay tôi muốn chia sẻ chúng với mọi người.

Hiện tại trong đời sống hằng ngày người ta thường nhắc đi nhắc lại một số chủ đề như: tiêm chủng, biến đổi khí hậu, và đồng tính luyến ái. Ở trường tôi cũng vậy, chúng thường được mang ra để thảo luận trong lớp. Cách đây vài năm trong lớp của chúng tôi có thảo luận về chủ đề “gia đình”. Các gia đình hiện đại, chẳng hạn như gia đình của giới đồng tính, cũng được đem ra thảo luận. Cuối cùng, chúng tôi đã tiến hành một cuộc bỏ phiếu để quyết định liệu những người đồng tính có được phép kết hôn hay không. Tất cả các bạn cùng lớp của tôi đã bỏ phiếu ủng hộ hôn nhân đồng tính, còn tôi thì bỏ phiếu trắng. Các bạn cùng lớp của tôi rất ngạc nhiên và hỏi tôi tại sao. Tôi không ủng hộ và cũng không xem thường họ.

Các bạn cùng lớp cho rằng tôi chống lại hôn nhân đồng tính và gán cho tôi cái nhãn là người kỳ thị đồng tính. Nhiều năm trôi qua họ vẫn đem chuyện đó ra để trêu chọc tôi. Chuyện này đã làm phiền tôi, vì họ cứ liên tục gọi tôi là người kỳ thị đồng tính. Mỗi lúc như vậy tôi đều lặp lại câu trả lời của mình, và chịu đựng những lời chế giễu. Thời gian trôi qua, nó không còn làm phiền tôi nhiều như trước nữa, cho đến một ngày thì nó hoàn toàn biến mất. Tôi vẫn kiên định với đức tin của mình và ngày càng xem nhẹ nó, cho đến khi các bạn cùng lớp không còn đem nó ra để trêu tôi nữa.

Tình huống tương tự cũng xảy ra với chủ đề “biến đổi khí hậu”. Khi chúng tôi nói về chủ đề này trong giờ giải lao, tôi đã công khai nói rằng: “Biến đổi khí hậu không tồn tại.” Các bạn của tôi không chấp nhận chuyện này và cố gắng thuyết phục tôi rằng nó tồn tại và đó không phải là vấn đề về đức tin.

Ở nhà tôi cũng đem chủ đề này ra để bàn luận và nhận ra rằng tuyên bố của mình không đúng, nó có thể khiến cho người thường hiểu lầm tôi. Ngày hôm sau khi ở trường tôi đã thay đổi tuyên bố của mình, tôi nói: “Tôi không tin vào việc con người có thể làm biến đổi khí hậu.” Tuy nhiên, tuyên bố của tôi đã hoàn toàn bị mọi người phớt lờ. Nhiều tuần sau đó, họ liên tục lấy tôi ra làm trò cười, họ chỉ dựa vào tuyên bố đầu tiên của tôi. Các giáo viên của tôi cũng lấy tình huống này ra để hỏi tôi xem tại sao tôi lại không tin vào biến đổi khí hậu. Khi ấy tôi không biết phải trải lời họ thế nào và chỉ giữ im lặng. Tôi đã kìm lại vì không muốn khởi tâm tranh đấu.

Một tình huống khác xảy ra vào năm lớp 8. Chuyến du lịch ở trong trường của chúng tôi đã cận kề và chúng tôi phải mang theo thẻ tiêm chủng. Tôi là người duy nhất không có thẻ tiêm chủng vì bố mẹ tôi và tôi đều không muốn tôi đi tiêm chủng. Các bạn cùng lớp rất ngạc nhiên và sốc khi biết chuyện. Họ lập tức muốn biết lý do tại sao tôi không đi tiêm chủng và cũng cho tôi biết lý do tại sao tôi nên đi tiêm chủng. Một lần nữa, tôi lại rơi vào hoàn cảnh không biết phải trả lời thế nào. Tôi chỉ nói rằng tôi không muốn và không thấy có lý do phải đi tiêm.

Sau đó, bạn bè của tôi thường nói rằng tôi sẽ chết trước họ vì tôi không tiêm vắc-xin phòng những căn bệnh nguy hiểm đến tính mạng. Họ cũng nói rằng tôi sẽ mắc bệnh Alzheimer. Tôi chỉ im lặng và để nó trôi đi vì tôi không muốn tranh luận. Dù sao thì tôi cũng không thắng nổi, vì tôi không hiểu rõ lắm về chủ đề này. Tuy nhiên, mặc dù hiểu rằng đứng ở góc độ của một người tu luyện tôi không nên đáp trả, nhưng tôi đã không xử lý được những xung đột này theo đúng cách và đã thất bại trong lần khảo nghiệm tâm tính này.

Sư phụ giảng:

“Tuy nhiên chúng tôi đã giảng rằng, là một người luyện công, thì cần làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’, dùng tiêu chuẩn cao mà yêu cầu bản thân.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Cách đây vài tháng, tôi lại thấy mình bị dính vào một trường hợp tương tự. Khi ấy là thời điểm đầu của cuộc chiến Ukraine, và thông tin cho hay sẽ có một cuộc biểu tình lớn diễn ra ở Hamburg. Cuối cùng nhà trường quyết định cho học sinh nghỉ học để tham gia. Giáo viên chủ nhiệm của tôi đề xuất chúng tôi nên đi cùng nhau và cho thầy biết xem liệu chúng tôi có muốn tham gia hay không.

Bạn của tôi và tôi không muốn tham gia cuộc biểu tình này, nên tôi đã nhắn tin vào nhóm chat của chúng tôi rằng tôi sẽ không tham gia. Một lúc sau tôi nhận được tin nhắn từ một người bạn cùng lớp, người này gọi tôi là người không đoàn kết vì tôi không muốn đi. Nó là một tin nhắn rất dài, lúc đầu sau khi đọc xong tôi đã rất sốc, kinh sợ và có chút tức giận. Trong lòng tôi cảm thấy khó chịu vì bạn ấy xem tôi là người không đoàn kết và trên cơ bản là chỉ muốn ép tôi tham gia sự kiện mà tôi không có hứng thú.

Lúc đầu, tôi bỏ qua tin nhắn này và đem nó ra để thảo luận với mẹ và bạn của mình. Cả hai đều bị sốc, đặc biệt là mẹ tôi, bà thấy choáng váng vì bạn bè cùng lớp sao lại gây áp lực cho nhau. Tôi nghĩ cùng bố mẹ xem nên trả lời lại tin nhắn này thế nào. Sau khi nghĩ đi nghĩ lại tôi cũng tìm được câu trả lời. Tuy nhiên nó rất gay gắt và thẳng thắn.

Trong tin nhắn, tôi thẳng thắn bảo với cậu ấy rằng tôi không tham gia không có nghĩa là tôi không đoàn kết, ngay cả khi tôi không đi thì người khác vẫn có thể đi. Nên việc tôi đi hay không cũng không ảnh hưởng gì đến người khác. Tôi cũng cho hay rằng tôi sẽ tuân thủ nếu không có lựa chọn nào khác và thẳng thắn nói với cậu ấy rằng hành vi và cách cư xử của cậu ấy đối với tôi là xúc phạm và không thể chấp nhận được.

Cuối cùng, tôi viết rõ lý do thực dự mà tôi không tham gia là vì tôi muốn tập trung vào cuộc bức hại ở Trung Quốc và những ưu tiên của tôi khác với của cậu ấy.

Tôi đã nghĩ mãi về việc liệu tôi có nên gửi tin nhắn này đi hay không, nhưng tôi không thể nghĩ ra được từ ngữ hay lý do gì hay ho hơn. Vì vậy tôi quyết định đọc nội dung tin nhắn này cho bố mẹ nghe và hỏi xin ý kiến của họ. Họ cũng thấy tin nhắn của tôi quá gay gắt và thẳng thắn và không chắc liệu nó có tạo được hiệu ứng tốt hay không.

Tuy nhiên tôi nghĩ dù sao thì mình cũng cứ gửi nó đi, lý do thứ nhất là thời điểm đó tôi không thể viết ra được những lời lẽ hay hơn, lý do thứ hai là nếu bây giờ tôi không viết thì tôi sẽ không bao giờ viết cho cậu ấy nữa.

Tôi nhận ra đây là một khảo nghiệm và cũng là cơ hội để tôi giảng rõ sự thật cho cậu ấy. Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã ban cho tôi cơ hội để thoát khỏi cái vỏ ốc của bản thân và sau nhiều năm cuối cùng tôi đã nắm lấy nó.

Cuối cùng, tôi đã nhắn cho cậu ấy và nói lời xin lỗi vì đã gửi tin nhắn với giọng điệu gay gắt. Phản hồi của cậu ấy rất tích cực, và tôi nghĩ cậu ấy hiểu được là tôi đến từ đâu. Nhìn lại, tôi thấy vui và tự hào về bản thân vì đã gửi tin nhắn đó đi.

Khảo nghiệm tâm tính của tôi ở trường chắc chắn sẽ vẫn chưa dừng lại. Chỉ còn một năm nữa là tôi sẽ tốt nghiệp cấp ba, nhưng tôi tin rằng thử thách sẽ vẫn tiếp tục và những tình huống mới sẽ lại đến khi tôi chia sẻ quan điểm của mình với người khác. Tôi hy vọng bản thân có thể tiếp tục bước ra khỏi vỏ bọc của chính mình và cởi mở nói cho mọi người quanh mình biết được chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.

Công tác hậu trường Shen Yun

Bố tôi đã làm công tác hỗ trợ hậu trường cho Shen Yun trong nhiều năm. Mấy năm qua tôi cũng muốn được tham gia hỗ trợ cùng với bố, nhưng tôi vẫn còn trẻ quá. Năm ngoái, trong lúc ngồi ăn tối cùng với gia đình, chúng tôi có nói chuyện về kế hoạch cho Shen Yun. Tôi nói đùa rằng tôi có thể hỗ trợ bố tôi làm công việc hỗ trợ hậu trường Shen Yun. Câu trả lời của ông ấy là: Được!

Lúc đầu tôi không chắc liệu ông ấy đang trả lời nghiêm túc hay không. Nhiều tuần sau đó, tôi vẫn nghĩ mãi về nó, mặc dù chúng tôi không đem chủ đề này ra để bàn luận nữa. Ngoài ra chủ đề tiêm chủng được mang ra nói chuyện thường xuyên hơn, và nó cũng liên quan đến Shen Yun. Lúc đầu, tôi không muốn đi tiêm vắc-xin chút nào cả và luôn tránh né chuyện này. Bây giờ tôi phải đối mặt với một quyết định: tiêm hay không tiêm?

Trong khi đó, bố tôi xác nhận rằng tôi có thể tham gia hỗ trợ cho Shen Yun. Hai phản ứng nội tâm đầu tiên của tôi là vui sướng vì tôi được phép giúp, và đồng thời chấn động vì cuối cùng tôi cũng được phép giúp đỡ.

Với tình hình Covid, không chắc những hạn chế cần có trong các rạp hát sẽ là gì. Do đó câu hỏi lại được đặt ra: tiêm hay không tiêm vắc-xin? Và do đó câu hỏi tiếp theo là: Shen Yun hay không Shen Yun? Câu trả lời đến rất nhanh: Có, tôi sẽ đi tiêm để tôi có thể an toàn tham gia hỗ trợ Shen Yun. Vì tôi thực sự muốn giúp, quyết định cuối cùng trở nên dễ dàng hơn.

Công việc hậu trường vượt quá sự mong đợi của tôi, thường thì tôi không thích làm việc, nhưng ở sau hậu trường tôi đã làm tất cả mọi thứ bằng niềm vui và sự phấn khởi. Một ví dụ, chúng tôi phải dựng đi dựng lại mấy tấm rèm. Công việc này đòi hỏi chúng tôi phải thắt rất nhiều dây nhưng tôi không thấy phiền lòng tí nào. Thái độ của tôi là: cứ làm đi và đừng nghĩ gì. Đó là điều bố tôi đã bảo tôi ngay từ lúc đầu. Vì nếu con nghĩ quá nhiều, con sẽ có thể làm xáo trộn kế hoạch. Chỗ nào có thể giúp thì vui vẻ làm, và làm bất kể thời gian. Không có cái gọi là lười biếng ở đây.

Vào buổi biểu diễn cuối cùng, trong lúc tôi đang làm công việc tháo dỡ dây cáp và các thiết bị kỹ thuật, giám đốc kỹ thuật của một công ty đã nói đùa rằng anh ấy muốn thuê tôi. Chuyện này khiến tôi nhận ra rằng sự siêng năng của một người tu luyện là một điều gì đó đặc biệt, bắt mắt với người thường và để lại ấn tượng tốt. Làm việc ở hậu trường rất vất vả, nhưng nó khiến tôi luôn tràn ngập niềm vui.

Con cảm tạ Sư phụ tôn kính đã ban cho con cơ hội này! Con cảm ơn bố mẹ vì đã luôn ủng hộ con trong suốt những năm qua!

(Bài chia sẻ gửi đến Pháp hội Châu Âu 2022)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/9/24/449939.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/28/204051.html

Đăng ngày 14-10-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share