Bài viết của Yifan, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-05-2022] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 60 tuổi đắc Pháp năm 1996. Sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi không còn bị bất kỳ bệnh tật nào nữa. Vì thế tôi sẽ tiếp tục nói với mọi người rằng Đại Pháp là tốt!

Tuy nhiên, gần đây tôi xuất hiện triệu chứng nghiệp bệnh. Tôi ngày càng gầy đi và luôn cảm thấy khát nước và yếu ớt. Thị lực của tôi cũng kém đi và các khớp cảm thấy đau. Tôi chỉ cảm thấy khó chịu toàn thân. Người thân trong gia đình rất lo lắng cho tôi và bảo tôi đến bệnh viện để khám. Những người quen biết tôi cũng cảm thấy tôi sụt quá nhiều cân. Tôi sụt từ 65kg xuống 56kg trong một khoảng thời gian ngắn. Tôi nhận thức được rằng tâm tính của tôi có vấn đề gì đó không ổn và rằng tôi phải nhanh chóng điều chỉnh lại tư duy của bản thân. Vì vậy, tôi đã xin nghỉ ốm và sếp tôi đã đồng ý.

Khổ nạn do tâm oán hận gây ra

Sau khi về nhà, tôi bình tĩnh hướng nội và tìm thấy tâm oán hận của tôi chính là căn nguyên của vấn đề.

Đồng nghiệp nói với tôi rằng cô ấy được tăng lương thêm 500 Tệ mỗi tháng. Sếp tôi đồng ý yêu cầu tăng lương của cô ấy và bảo cô ấy đừng nói với tôi vì tôi cũng yêu cầu tăng lương vài lần rồi, nhưng sếp tôi từ chối tăng lương cho tôi. Sau khi nghe chuyện từ đồng nghiệp, tôi nghĩ rằng tôi là một học viên Đại Pháp và luôn nên cân nhắc cho người khác trước. Nếu cái gì là của tôi thì tôi sẽ không mất. Nếu cái gì không phải của tôi thì tôi không nên tranh đấu để có nó. Tuy nhiên, tôi bị động tâm, và tôi cảm thấy bất bình trong tâm vì lương của tôi luôn chỉ ở mức 2.500 Tệ suốt 16 năm qua.

Tôi nảy sinh lòng oán hận đối với sếp của mình và ngừng hướng nội. Vì thế, tôi đã trượt khảo nghiệm này. Sau đó quan nạn tiếp theo đã đến. Đồng nghiệp của tôi xin nghỉ và không đến làm việc trong một thời gian dài nên khối lượng công việc của tôi tăng gấp đôi. Tâm oán hận của tôi càng trở nên mạnh mẽ. Nhân tố tà ác ở không gian khác nhìn thấy điều này rất rõ và đã lợi dụng sơ hở của tôi.

Khi tôi trầm tĩnh xuống và hướng nội sâu hơn, tôi tìm thấy rất nhiều chấp trước như tâm tranh đấu, tâm tật đố, tâm sắc dục, tâm oán hận, tâm tư lợi, tâm sợ hãi, tâm tự phụ, tâm hiển thị, tâm coi thường người khác, v.v. Tôi biết tôi phải trừ bỏ và giải thể những tâm chấp trước này.

Tôi nhẩm đi nhẩm lại đoạn Pháp mà Sư phụ dạy:

“…‘Ta là đệ tử của Lý Hồng Chí, các an bài khác thì đều không cần, đều không thừa nhận’, thì chúng không dám làm, chính là đều có thể giải quyết. Chư vị thật sự làm được thế, không phải trên miệng nói thế mà là ở hành vi là làm được thế, thì Sư phụ nhất định sẽ làm chủ cho chư vị.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu 2003)

Một niệm tạo nên sự khác biệt

Tôi tinh tấn học Pháp và chép Pháp hàng ngày. Tôi tăng thời gian luyện công và phát chính niệm. Các Pháp lý đã ngấm vào tâm tôi, chính lại các niệm của tôi và tẩy tịnh thân thể tôi. Sư phụ luôn ở bên tôi và gia trì chính niệm và chính hành cho tôi. Tôi biết tôi nên phủ định mọi an bài của cựu thế lực và chân chính bước trên con đường tu luyện mà Sư phụ an bài.

Chị dâu tôi bị bệnh tiểu đường. Chị ấy mang máy đo đường huyết đến nhà tôi để đo đường huyết cho tôi. Tôi không thể từ chối nhưng tôi rất minh bạch trong tâm. Tôi nói với Sư phụ rằng tôi không thừa nhận bất cứ kết quả nào, vì chúng chỉ là giả tướng và không liên quan gì đến tôi. Kết qua cho thấy chỉ số đường huyết của tôi là 24, trong khi chỉ số bình thường là khoảng 5-6. Chị dâu yêu cầu tôi đến bệnh viện tiêm insulin để tránh bị những biến chứng tiểu đường. Tôi không bị động tâm bởi giả tướng này. Một niệm này rất quan trọng. Niệm đầu của một người là nhân niệm hay thần niệm sẽ tạo nên sự khác biệt rất lớn.

Các Pháp lý vô biên của Đại Pháp giúp tôi kiên định chính niệm, chính hành

Một tối tôi phát chính niệm từ 6:50 đến 9:20. Đó thực sự là một cuộc chiến chính tà. Ban đầu tôi cảm thấy yếu, tôi không thể giữ cho cơ thể tĩnh lặng và đầu óc thanh tỉnh cũng như giữ cho bàn tay dựng thẳng. Sau đó tôi niệm lại khẩu quyết phát chính niệm và xin Sư phụ gia trì chính niệm cho tôi. Tôi biết rằng mỗi học viên Đại Pháp đều được Pháp thân của Sư phụ và Thiên long bát bộ bảo hộ. Tôi xin tất cả hãy thực hiện vai trò của mình. Tâm trí tôi được tẩy tịnh trong quá trình phát chính niệm. Cơ thể tôi đã ổn định, bàn tay dựng thẳng như một cây kiếm sắc dựng ở đó, thẳng và bất động. Tôi hoàn toàn trong trạng thái “vô vi”, trạng thái vô cùng mỹ diệu, thù thắng và trang nghiêm. Không lời nào có thể diễn tả được cảm ân của tôi đối với Sư phụ.

Trong bốn ngày liên tiếp, tôi tăng thời gian luyện bài công pháp thứ hai từ một tiếng lên hai tiếng đồng hồ. Qua việc tăng cường học Pháp, luyện công, phát chính niệm và hướng nội, tôi nhanh chóng hồi phục và tất cả các triệu chứng của bệnh tiểu đường đã biến mất. Tôi cảm thấy tôi lấy lại được trạng thái tu luyện tinh tấn như thời mới đắc Pháp. Sư phụ đã gỡ bỏ những vật chất xấu đi cho tôi. Tất cả các triệu chứng tiểu đường đã biến mất chỉ trong 12 ngày.

“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Không lời nào có thể diễn tả được cảm ân của tôi đối với Sư phụ. Tôi sẽ tu luyện tinh tấn hơn!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/5/27/444136.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/20/202334.html

Đăng ngày 29-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share