Bài viết của đệ tử Đại Pháp Điền Phụ tại tỉnh Giang Tô, Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-01-2022] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào mùa xuân năm 1996 khi tôi gần 60 tuổi. Trước khi tu luyện, cơ thể tôi mắc nhiều loại bệnh khác nhau như tim mạch, khớp, bệnh về máu, chảy máu dạ dày, viêm túi mật, viêm thận… Tôi uống nhiều loại thuốc Đông, Tây y và tập Thái cực quyền trong hai năm, nhưng sức khỏe không được cải thiện là bao. Một hôm, sau khi tập xong bài Thái cực quyền trong công viên, tôi đi ngang qua một điểm tập Pháp Luân Đại Pháp và dừng lại xem.

Hôm sau, thay vì tập Thái cực quyền, tôi đã đến điểm luyện công Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi mới đến, người phụ trách điểm tập đã dạy tôi các bài công pháp. Ngày thứ ba đến đó, tôi nhận được một cuốn Chuyển Pháp Luân. Hôm đó, tôi đã đọc sách đến tận khuya.

Khi chưa đọc hết bài giảng thứ nhất, nước mắt tôi đã không ngừng rơi. Dường như có thứ gì đó xoay tròn ở phần bụng dưới, cảm giác rất dễ chịu. Sau đó tôi chìm vào giấc ngủ. Khi thức giấc sáng hôm sau, cơ thể tôi có cảm giác nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Tôi chạy ngay đến điểm luyện công và nói với người phụ trách về những gì xảy ra. Cô ấy nói tôi có nhân duyên tuyệt vời với Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ đã chăm sóc và điều chỉnh thân thể cho tôi. Cô ấy khuyên tôi nên tinh tấn tu luyện.

Chồng tôi: “Tôi sẽ tu luyện Đại Pháp khi tôi xứng đáng”

Tôi và chồng bằng tuổi nhau. Ông ấy đã chứng kiến sức khỏe của tôi hồi phục nhanh chóng sau khi tu luyện Đại Pháp. Ông ấy nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật huyền năng”. Mặc dù không gặp vấn đề gì về sức khỏe, nhưng ông ấy cũng muốn luyện thử. Tôi khuyến khích ông ấy tu luyện và đưa ông ấy sách Chuyển Pháp Luân.

Ông ấy đọc sách và tập các bài công pháp, nhưng sau đó lại thôi. Khi tôi hỏi ông ấy lý do, ông ấy nói: “Pháp Luân Đại Pháp rất tốt, yêu cầu cũng rất cao. Tôi không nghĩ mình xứng đáng. Tôi e tôi không thể đáp ứng các yêu cầu, tôi có thể làm ra những chuyện có lỗi với Đại Pháp, đó là vấn đề nghiêm trọng”. Ông ấy bảo sau này sẽ tu luyện lại khi thấy bản thân xứng đáng và nói rằng “Tôi ủng hộ bà tu luyện”.

Chồng tôi rất ngoan cố và ương bướng, nên rất khó thuyết phục ông ấy làm những gì ông ấy không muốn làm.

Chồng tìm mọi cách bảo vệ tôi

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp một cách tàn bạo. Ngày hôm đó, tôi cùng các học viên khác đến tòa nhà chính quyền tỉnh để đệ trình bản kiến nghị chứng minh Đại Pháp là tốt. Cảnh sát giữ chúng tôi trong một trường học. Chồng tôi đến nói chuyện với cảnh sát và đưa tôi về nhà. Sau đó, tôi đến Bắc Kinh giảng chân tướng và chứng thực Đại Pháp. Tôi bị giam giữ tại một đồn cảnh sát. Chồng tôi cũng đến và đưa tôi về.

Tôi bị bắt giữ nhiều lần vì giảng chân tướng. Chính chồng tôi luôn là người đưa tôi về nhà. Ông ấy thường nói: “Nếu một người đàn ông không thể bảo vệ vợ mình thì sao anh ta có thể là người tốt được?”

Ông ấy chưa từng gia nhập ĐCSTQ. Sau khi đọc Cửu Bình, ông ấy nói: “Tôi đã sớm biết cái Đảng này không tốt đẹp gì. Bà có nghĩ tôi biết nhìn xa trông rộng không?”. Tôi đáp: “Ông quả là thông minh. Sao ông không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng tôi nhỉ?”. Ông ấy trả lời: “Nếu cả tôi và bà cùng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nếu ĐCSTQ bắt tôi thì ai sẽ bảo vệ bà?”. Tôi đáp: “Người chân chính bảo vệ tôi là Sư phụ”. Ông ấy nói: “Sư phụ bảo vệ bà, còn tôi là người cứu bà ra”.

Nhà tôi trở thành điểm học Pháp nhóm. Chồng tôi thường giúp dọn phòng, lau nhà, kê đệm và vui vẻ chào đón các học viên đến. Tôi thiết lập một điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng nhỏ tại nhà của chúng tôi. Đôi khi ông ấy còn giúp tôi mua các tư liệu phục vụ việc sản xuất.

Chồng tôi thoát khỏi cửa tử

Năm ngoái, chồng tôi bị nhồi máu cơ tim. Ông ấy kể là do ông ấy tranh cãi với em gái về chuyện thừa kế tài sản. Người nhà đã đưa ông ấy vào viện. Bác sỹ cho chúng tối biết, những người lớn tuổi mắc bệnh mãn tính, việc hồi phục khó hơn rất nhiều. Tôi khuyên chồng tôi về nhà và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng tôi. Ông ấy lắc đầu nói: “Mang cái tâm chấp trước truy cầu chữa bệnh to đùng như thế, tôi sẽ gây nhiều rắc rối cho Sư phụ”. Tôi nói: “Theo ông vào bệnh viện sẽ ảnh hưởng tôi làm ba việc”. “Bà cứ làm những gì bà cần làm. Tôi không muốn vì tôi mà bà bị cản trở. Bà có thể quay lại đây khi đã làm xong”, ông ấy nói.

Thời gian trôi qua nhưng tôi không thể giải quyết tốt các việc. Một hôm, vị bác sỹ nói với tôi: “Bác trai cần đặt stent do tắc hẹp mạch vành. Mức độ tắc nghẽn đã lên tới 92% đến 95%. Giờ bác ấy phải thở bằng máy. Bệnh tình của bác ấy rất nghiêm trọng, càng để lâu càng nguy hiểm đến tính mạng, có thể ra đi bất cứ lúc nào. Bác hãy chuẩn bị lo hậu sự. Cháu có nói với con trai bác về tình trạng bệnh của ông, anh ấy chưa nói gì với bác sao?”

Tôi quay lại phòng bệnh nơi chồng tôi nằm. Khi con trai tôi đến, tôi về nhà và quỳ trước ảnh Sư phụ. Tôi thầm cầu: “Sư phụ, tính mạng của con và gia đình con đều nằm trong tay Ngài”. Sau đó, tôi phát chính niệm.

Tôi lấy sách Chuyển Pháp Luân ra đọc. Vừa đọc được một đoạn thì con gái tôi về. Cháu lặng lẽ nói: “Mẹ đừng buồn. Con đã mua khăn liệm cho cha. Anh trai và chồng con đã đến nghĩa trang làm thủ tục đặt cọc tại đó rồi”. Cháu vừa lau nước mắt vừa nói.

Tôi nói: “Mẹ là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ có Sư phụ quản. Cha con cũng biết Đại Pháp là tốt. Sư phụ giảng: “Triệu văn Đạo, tịch khả tử” (Hòa tan trong Pháp, Tinh Tấn Yếu Chỉ) nên con cũng không cần phải lo lắng quá”.

Sáng hôm sau tôi đến bệnh viện. Con trai tôi nói cha cháu đổ mồ hôi nhiều đến nỗi ướt đẫm cả quần áo. Sau đó ông ấy rơi vào trạng thái mê man. Có cảm giác ông ấy không còn chút hy vọng sống nào. Bác sỹ khuyên con trai tôi nên lo hậu sự cho ông.

Con trai tôi nói: “Con định gọi cho mẹ khi cha tỉnh lại. Cha nắm lấy tay con, một lúc sau thì ngủ thiếp đi”. Trong lúc tôi đang nhìn chồng thì ông ấy tỉnh giấc. Ông ấy nở nụ cười nói với tôi: “Cuối cùng bà cũng ở đây. Tôi chờ bà rất lâu rồi”. Tôi hỏi ông ấy xảy ra chuyện gì. Ông ấy ra hiệu cho tôi ngồi xuống bên cạnh và để con trai chúng tôi ra ngoài.

Ông ấy nói với tôi: “Đêm qua tôi có một giấc mơ. Trong mơ, tôi đi trên một đường hầm vừa tối vừa sâu. Nó rất đáng sợ. Đột nhiên một người đàn ông cao quý xuất hiện ngay trước mắt tôi và hỏi tôi đang đi đâu. Tôi nói với ngài ấy là mình không biết. Ngài ấy ra hiệu cho tôi nhìn xuống dưới. Vừa nhìn xuống, tim tôi đã đập loạn xạ, những gì tôi thấy thật kinh hoàng. Ngài ấy bảo tôi hãy mau chóng quay trở về. Tôi quay người lại nhưng nhận ra không còn lối nào để thoát. Ngài ấy bảo: ‘Hãy quay về và hỏi vợ anh’. Tôi cúi đầu cảm tạ ngài ấy và nói: ‘Vợ tôi đề nghị tôi tu luyện Đại Pháp. Đại Pháp vô cùng thần thánh nhưng tôi không xứng đáng’. Ngài ấy cười và chạm tay vào trán tôi. Sau đó thì tôi tỉnh giấc. Tôi vẫn còn nghe thấy tiếng ngài ấy nói: ‘Chỉ có tu luyện! Chỉ có tu luyện!”.

Ông ấy sốt sắng nhìn tôi. Tôi nói: “Sư phụ đã khai sáng cho ông trong giấc mơ, cũng là khai sáng cho tôi. Ngài muốn chúng ta cùng nhau tu luyện đó ông ạ!”. Ông ấy cứ lẩm nhẩm câu: “Chỉ có tu luyện, chỉ có tu luyện”.

Bác sỹ đến, nhìn chồng tôi rồi quay sang tôi nói: “Tôi cần chụp X quang mạch máu cho ông nhà”. Khi tôi còn đang do dự thì bác sỹ ra hiệu cho tôi đi cùng cậu ấy. Ở hành lang, bác sỹ hỏi tôi: “Bác có thấy sức khỏe bác trai khá hơn không?”. Tôi gật đầu. Cậu ấy nói tiếp: “Bác cũng đừng hy vọng quá. Tôi e tình trạng của bác trai không như những gì chúng ta thấy. Nó gọi là trạng thái phục hồi nhất thời trước khi bệnh nhân ra đi”. Nhưng kết quả kiểm tra lại khiến bác sỹ chấn động, số mạch máu bị tắc chỉ chiếm một nửa, tốt hơn trước đó rất nhiều. Cậu ấy phải thốt lên: “Thật không thể tin được! Làm sao có thể như vậy được?”.

Tôi quay lại phòng bệnh và đề nghị chồng tôi thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo”. Ông ấy bảo: “Khi tỉnh lại sau giấc mơ, tôi đã niệm câu này rồi bà ạ!”. Tôi thấy mừng cho ông ấy.

Vài ngày sau, chồng tôi xuất viện. Sư phụ từ bi đã cứu mạng ông ấy.

Con trai và con gái tôi đều có niềm tin sâu sắc rằng Đại Pháp rất tuyệt vời và họ biết ơn Sư phụ. Không chỉ những người thân ruột thịt trong gia đình tôi mà tất cả những người họ hàng thân thích của tôi đều tin rằng Pháp Luân Đại Pháp thật phi thường.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/26/437259.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/20/199601.html

Đăng ngày 19-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share