Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-05-2022] Một đồng tu bị ô tô đâm phải đã đến bệnh viện và được phát hiện xương bị gãy 5 chỗ. Bàn chân của cô ấy bị sưng to, khó có thể cử động và rất đau.

Cô ấy quyết định không nhập viện và tôi đã mời cô ấy ở lại cùng để chúng tôi có thể cùng nhau học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp và luyện công.

Thời gian đầu, cô ấy liên tục rên rỉ vì đau và không thể tập trung vào việc học Pháp. Tôi đã cố gắng khích lệ cô ấy tiếp tục tập trung, nhưng đọc chưa hết được vài từ tiếp theo, cô ấy lại bắt đầu rên.

Chúng tôi tiếp tục học Pháp trong nửa giờ và cơn đau của cô ấy trở nên nặng hơn. Cô ấy bắt đầu rên rỉ sau khi đọc chỉ hai hoặc ba từ. Khi chúng tôi tiếp tục học Pháp, tiếng rên của cô ấy trở nên thưa hơn.

Vào giờ ăn tối, tôi nhận ra rằng cô ấy đang cố gắng nhịn tiểu, vì vậy tôi nói với cô ấy, “Chỉ cần cho tôi biết nếu cô cần đi. Tôi có thể giúp cô bất cứ lúc nào.”

Chỗ thuê nhà của tôi không có phòng tắm. Tôi rút cái bô nhỏ từ dưới giường ra và nói, “Khi cô cần đi tiểu, có thể là Sư phụ đang thanh lý cơ thể của cô.”

Gần như ngay lập tức, cô muốn đi đại tiện.

Chị gái tôi (cũng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp) và tôi đã giúp cô ấy đi vào chiếc bô và cô ấy đã đi ra rất nhiều nước, có lẫn mùi thuốc.

Sau khi cô ấy đi xong, tôi đi ra ngoài để đổ bô. Thấy tôi không để tâm đến những phiền hà mà cô ấy gây ra và tất cả những gì tôi làm là vì cô ấy, cô ấy quyết tâm hợp tác hết sức có thể. Tôi liên tục nhắc cô ấy giữ gìn tâm tính khi đối diện với nghịch cảnh, và cô ấy để tâm đến việc hướng nội.

Để tập trung hơn, cô quyết định đứng thay vì ngồi khi học Pháp, mặc dù điều này khiến cô rất đau.

Sau khi chúng tôi phát chính niệm xong vào lúc nửa đêm, tôi đỡ cô ấy lên giường. Sau đó, tôi bắt đầu dỡ và phân loại đồ đạc của mình, vì tôi mới chuyển nhà vào ngày hôm trước. Khi tôi làm xong đã 3 giờ sáng.

Ngay khi tôi chuẩn bị đi ngủ, cô ấy gọi tôi, nói rằng mình muốn dậy để luyện công. Tôi nghĩ, “Người đồng tu này đang ở với mình, vì vậy tôi có trách nhiệm lớn là chăm sóc cô ấy. Đây là cơ hội để chúng tôi cùng nhau đề cao tâm tính. Thời gian là vô giá và chúng tôi không được lãng phí bất kỳ thời gian nào. Chúng tôi phải giúp cô ấy hồi phục nhanh chóng”

Hàng ngày cô ấy quyết tâm sẽ tinh tấn hơn trong tu luyện và đọc Pháp thành tiếng. Chúng tôi cũng chia sẻ những thể ngộ của mình về khổ nạn của cô ấy dựa trên Pháp và hướng nội.

Một tuần sau, cô gần như đã bình phục, chỉ hơi đau và tê quanh vết thương.

Mười ngày sau, cô quyết định tham gia học Pháp nhóm ở một địa điểm khác. Chị gái tôi gọi một chiếc taxi, đậu bên ngoài cách chỗ tôi ở khoảng 100m. Cô ấy đề nghị tôi gọi xe đến trước cửa nhà chúng tôi. Tôi khích lệ cô ấy cố gắng tự đi bộ.

Tôi đi cùng cô ấy bước đi từng bước, trong khi nhẩm Pháp với cô ấy. Tôi cũng nhắc cô ấy buông bỏ tâm sợ đau hay bất cứ ý niệm nào.

“Mặc dù thị lực của cô kém, cô vẫn chăm sóc tốt cho chồng và mẹ chồng ngoài 90 tuổi, và có thể dành thời gian học thuộc Pháp,” tôi khích lệ cô ấy, “Bây giờ cô đã bị tai nạn xe hơi, cô nên tận dụng cơ hội này để đề cao tâm tính hơn nữa và tu luyện một cách vững vàng.”

Mỗi lần cô ấy đề nghị điều gì đó dễ hơn, cơn đau của cô ấy lại trở nên tệ hơn và cô ấy đi chậm hơn. Tôi đã chia sẻ với cô ấy để cùng nhau đề cao tâm tính. Chúng tôi mất hơn một tiếng đồng hồ để ra xe. Cô ấy thực sự vui vì đã làm được điều đó. Khi chúng tôi đến học Pháp nhóm, mọi người đều cảm động rơi nước mắt khi thấy sự tiến bộ rất nhanh của cô ấy.

Chúng tôi cùng nhau phát chính niệm và cảm ân Sư phụ đã gia trì cho chúng tôi. Người học viên bị thương muốn bày tỏ lòng thành kính trước Pháp tượng của Sư phụ. Chúng tôi đề nghị cô ấy đi tắm trước trước khi cùng nhau cảm tạ Sư phụ. Sau khi cô tắm xong, tất cả chúng tôi đều quỳ xuống cảm tạ Sư phụ từ bi và ơn cứu độ vô lượng và của Ngài!

Sau khi học Pháp nhóm, các đồng tu đã giúp tôi đưa cô ấy trở lại chỗ ở của mình.

Sáng hôm sau sau khi phát chính niệm, chị gái tôi đến, nói rằng chị ấy rất lo không biết tôi có thể tự mình xử lý tình huống không, và đề nghị chúng tôi đưa học viên đó trở về nhà.

Tôi nhận ra rằng đây là can nhiễu, vì vậy tôi kiên quyết nói với chị của mình, “Xin hãy tiếp tục phát chính niệm mạnh và cầu xin Sư phụ gia trì cho chúng em. Đồng thời, hãy giúp tổ chức các học viên trong nhóm học Pháp của chúng ta cũng làm như vậy để hỗ trợ chúng em.”

Tôi không mời chị gái vào nhà hoặc nói với người học viên bị thương về đề nghị của chị, mà chỉ tự mình tiếp tục giúp đỡ xử lý những nhu cầu hàng ngày của cô ấy.

Sau khi ăn sáng, tôi mang giường của cô ấy ra ngoài cho thoáng và bảo cô ấy đứng lên và đọc Pháp thành tiếng. Khi cô ấy mắc lỗi do quá đau, tôi đã nhắc cô ấy loại bỏ can nhiễu và tiếp tục đọc Pháp.

Ngày hôm ấy cô đã dành bốn giờ để đứng đọc Pháp thành tiếng. “Sao tôi cảm thấy rất tốt và cơn đau đã biến mất!” cô nói một cách hào hứng. “Bởi vì cô không sợ đau và thanh tỉnh. Vì vậy, Sư phụ đã loại bỏ can nhiễu của tà ác”. Cô ấy hợp thập và cảm tạ Sư phụ một lần nữa.

Tôi dọn giường để cô ấy có một giấc ngủ ngon. Sau bữa tối, cô ấy lại bắt đầu học Pháp trong khi tôi bận dọn dẹp. Sau đó chúng tôi học Pháp cùng nhau.

Sau khi học Pháp, chúng tôi quyết định đi ngủ sớm và dậy sớm để luyện các bài công pháp vào buổi sáng. Tôi cũng đảm bảo rằng mình có đủ thời gian để làm tài liệu giảng chân tướng. Mọi việc diễn ra rất tốt.

Cô ấy đã hoàn toàn bình phục chỉ sau mười ngày, tất cả năm vết gãy xương do tai nạn xe hơi của cô đã được chữa lành. Đó thực sự là một điều vi diệu!

Khi cô ấy trở về nhà, cả gia đình cô đã vui mừng khôn xiết khi thấy cô bình phục hoàn toàn trong thời gian ngắn như vậy, và rất cảm ân Sư phụ!

Nhân viên bảo vệ ở lối vào, người đã chứng kiến cảnh cô ấy bị ô tô đâm và ngã mạnh xuống đất, cũng rất kinh ngạc khi thấy cô ấy đứng được nhanh như vậy.

Ban đầu gia đình định đòi người lái xe 200.000 Nhân dân tệ tiền bồi thường, nhưng cô đã ngăn họ lại vì người lái xe không cố ý đâm mình. Như vậy, người lái xe và gia đình cũng bớt đi phần nào gánh nặng mà họ có thể phải gánh chịu.

Sự hồi phục kỳ diệu của cô đã giúp tất cả những ai chứng kiến hoặc nghe nói về vụ tai nạn đều thấy được lòng từ bi và huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ của chúng ta.

Qua sự việc này, các học viên cũng đã học được rằng chúng ta phải ngày càng tinh tấn hơn trong tu luyện và giảng chân tướng, giữ chính niệm mạnh trong bất cứ tình huống nào để chúng ta có thể bước đi tốt trên con đường còn lại của mình.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/5/6/440644.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/3/202076.html

Đăng ngày 06-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share