Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-04-2022] Chiều ngày 25 tháng 11 năm 2021, tôi đang phun sơn trên giàn giáo cách mặt đất chừng hai mét tại một công trường xây dựng. Sau một giờ, khi tôi đã gần hoàn thành công việc và chỉ còn một chút ở phía trên cao. Tôi không thể sơn trong khi đang ngồi. Tôi nói với học viên chịu trách nhiệm việc di chuyển giàn giáo, “bạn đừng di chuyển, tôi phải đứng lên và sơn nốt phần này.” Có lẽ anh ấy đã không nghe thấy tôi nói gì. Anh ấy nói với tôi mà không ngẩng đầu lên, “Đừng cử động, tôi sẽ kéo nó lại một chút”. Anh vừa nói vừa kéo giàn giáo và tôi đã ngã xuống từ vị trí cao hơn hai mét.

Điều đó xảy ra cách đây 6 tháng, lúc này tôi đã 67 tuổi, nặng 85kg. Đó là một cú ngã rất nguy hiểm. Tứ chi và lưng của tôi vô cùng đau đớn nhưng tôi tự nhủ trong tâm, “mình không sao hết, mình có Sư phụ bảo hộ, sẽ ổn cả thôi”.

Tôi được đưa đến bệnh viện chỉnh hình ở thành phố Cẩm Châu. Bác sĩ kiểm tra phim chụp X-quang và bảo tôi bị gãy xương bàn chân trái và cổ tay phải. Anh ấy đề nghị tôi bó bột. Lưng của tôi cũng bị thương, và tôi không thể trở mình. Tôi hỏi anh ấy về chi phí cho việc này và được trả lời là “chi phí cho bó bột bàn chân là hơn 1.200 nhân dân tệ và cổ tay là hơn 1.000 nhân dân tệ. Nếu xương của tôi bị trật thì tôi sẽ cần phẫu thuật và lúc đó số tiền sẽ lên tới hơn 10.000 nhân dân tệ.” Tôi thảo luận với bạn học viên đã di chuyển giàn giáo. Tôi nói, “ Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi không muốn bó bột. Sư phụ đã dạy chúng ta cần nghĩ đến người khác và tôi nên tiết kiệm tiền cho ông chủ của mình. Tôi có Sư phụ bảo hộ.” Sau đó tôi nói với bác sĩ, “Tôi không muốn bó bột” và đi về nhà.

Khi về đến nhà, bạn học viên đã cõng tôi từ xe về phòng. Khi ở một mình, tôi bắt đầu hướng nội xem mình đã làm gì sai với Pháp của Sư phụ và tại sao lại xảy ra cú ngã khủng khiếp như vậy?

Tôi phát hiện ra mình đã coi thường chị gái và anh rể của ông chủ vì họ không tinh tấn tu luyện. Họ thường đọc tiểu thuyết trên điện thoại di động và đối xử không tốt với nhân viên. Có lúc họ yêu cầu nhân viên làm thêm giờ từ một đến hai tiếng mà không trả lương. Thời tiết vào tháng 11 ở vùng Đông Bắc Trung Quốc vô cùng lạnh, tôi cùng một đồng nghiệp và một học viên khác cùng sống trong một nhà máy rộng lớn, trống trải với một căn phòng nhỏ được ngăn bằng vải và không có cửa. Chúng tôi đã yêu cầu anh rể của ông chủ cung cấp cho chúng tôi một lò sưởi nhưng anh ấy đã không làm như vậy. Tôi đã phẫn nộ với họ, trở nên phàn nàn, ghen tị và nghĩ rằng tôi là một học viên tốt hơn.

Chúng tôi làm việc ở đó trong 40 ngày, học Pháp và luyện công bất kể trời lạnh thế nào.

Sau khi tìm thấy những chấp trước đó, tôi nhận ra mình đã không tu luyện bản thân trong khoảng thời gian này. Mặc dù tôi hiểu đó là cơ hội để tôi đề cao lên, nhưng tôi vẫn cảm thấy bị đối xử bất công. Sau khi tai nạn xảy ra, tôi đã hoàn toàn buông bỏ những nhân tâm này.

Tôi nằm trên giường và không thể di chuyển. Cổ tay, bàn chân và lưng của tôi đều rất đau. Tôi nỗ lực học thuộc Pháp và nghe các bài giảng của Sư phụ. Một ngày, khoảng hai tuần sau đó, khi tôi đang nằm ngủ thiếp đi. Đột nhiên, tôi cảm thấy thân thể mình nâng lên, cách giường khoảng 30 cm. Một bàn tay khổng lồ, sáng bóng đã giữ lấy thân thể tôi. Lưng của tôi ngừng đau ngay lập tức. Tôi biết Sư phụ đang giúp tôi điều chỉnh thân thể. Tôi đã khỏi bệnh. Tôi không ngừng cảm ơn Sư phụ!

Hai tuần sau, ông chủ gọi cho tôi và nói, “Để tôi mua thuốc cho anh.” Tôi trả lời: “Anh không cần phải làm vậy”. Anh ấy đã đến nhà và đưa tôi 1.000 nhân dân tệ. Tôi nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ của tôi đã dạy chúng tôi phải quan tâm đến người khác. Xin hãy lấy lại số tiền này! ” Tôi đưa cho anh ấy một cái đĩa có thông tin về Đại Pháp.

Hai ngày sau, một học viên gọi cho tôi: “Ông chủ của bạn nói rằng bạn là một người tốt, Pháp Luân Đại Pháp thật đáng kính!”

Trong thời gian này, em gái tôi cũng có mang thuốc đến nhưng tôi không lấy. Hai tháng sau, tôi đã bình phục hoàn toàn mà không cần dùng thuốc hay tiêm.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/12/441190.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/20/201406.html

Đăng ngày 29-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share