Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 05-04-2022] Tôi là một giáo viên trung học, bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ tháng 7 năm 1995. Nhìn lại con đường tu luyện hơn 20 năm qua, trong lòng tôi tràn đầy sự cảm ân vô hạn đối với Sư phụ. Mỗi quan, mỗi nạn trên con đường tu luyện, đều có Sư phụ từ bi bảo hộ và điểm hoá giúp tôi vượt qua. Tôi xin viết xuống một số thể hội trên con đường tu luyện của bản thân để báo cáo với Sư phụ và chia sẻ cùng các đồng tu.
Sư tôn bảo hộ tai nạn ngoài ý muốn
Một buổi sáng sớm mùa đông năm 1998, tôi dùng nồi áp suất nấu cơm trong bếp, đột nhiên nghe thấy “bang“ một tiếng, quay đầu lại nhìn thấy nồi áp suất ở trên bếp rơi xuống đất, nảy lên ba lần. Nắp nồi vỡ ra một kẽ hở, sau đó “phốc” một tiếng, cơm và nước cơm bắn ra ngoài. Lập tức trên đầu, quần áo tôi dính đầy cơm và nước cơm nhớp nháp, bốn tường, trần nhà, sàn nhà cũng dính đầy cơm và nước cơm. Người nhà nghe thấy tiếng động, từ trong phòng chạy ra, thấy bộ dạng của tôi đều sợ ngây người: Mặc dù đầu tóc, quần áo tôi đều đầy nước cơm nhưng mặt và tay đều không sao. Mọi người đều cảm thấy thần kỳ: Là Sư phụ từ bi đã bảo hộ tôi.
Một ngày vào năm 2020, tôi đi bộ ở ngã tư, dừng ở một bên lối đi bộ chuẩn bị đi sang bên đường. Đột nhiên phía bên trái tôi có một chiếc xe con màu đen lao đến với tốc độ vô cùng nhanh, chèn qua bàn chân trái của tôi, cũng không hề dừng lại. Tôi cảm thấy bàn chân trái đau buốt, hơi cử động nhẹ nghe thấy tiếng cọt kẹt. Lúc đó trong đầu tôi có một âm thanh: Không sao, thân thể kim cương bất hoại bất phá! Tôi lập tức trấn tĩnh, nhiều lần lặp lại câu này: Tôi không sao, không sao. Sau đó tôi cắn răng, lảo đảo đi qua đường dành cho người đi bộ; người hai bên đường nhìn thấy bộ dạng của tôi đều tránh. Lúc này có một âm thanh nói với tôi: Không thể quay về nhà, phải làm gì bây giờ? Tôi lập tức nói: Chân của tôi không bị sao cả, vẫn ổn, tôi còn muốn đi giảng chân tướng. Âm thanh kia còn nói: “Về ngủ một giấc sáng mai sẽ khỏi.” Tôi nói: “Không! Hiện tại tốt rồi!” Vậy nên tôi lại khập khiễng đi tới trạm xe buýt. Sau khi tôi lên xe, một thanh niên trẻ tuổi đã nhường chỗ cho tôi.
Khi về nhà, chồng tôi nhìn thấy dáng vẻ của tôi liền hỏi tôi bị làm sao vậy? Tôi bèn kể lại sự việc đã xảy qua. Ông ấy bảo tôi đến bệnh viện chụp X-quang, tôi bảo không cần, nhìn xem chẳng phải tôi vẫn rất ổn sao? Còn có thể đi lại, nghĩa là không vấn đề gì cả. Sáng sớm hôm sau, tôi ra khỏi giường, nhìn thấy toàn bộ bàn chân đã sưng lên. Tôi đổi sang một đôi giày cỡ lớn hơn một chút, muốn đi ra ngoài giảng chân tướng. Chồng tôi hỏi: Bà còn ra ngoài sao? Tôi trả lời: Tôi không sao! Có thể đi ra ngoài bình thường!
Buông bỏ tâm danh lợi, quy chính bản thân
Sau khi tu Đại Pháp, tôi yêu cầu nghiêm khắc đối với bản thân trong công việc. Hai lớp tôi dạy là hai lớp trọng điểm của trường. Dịp lễ Tết mỗi năm, phụ huynh học sinh đều muốn biếu quà cho chủ nhiệm lớp và chủ nhiệm bộ môn. Cho dù là quà tặng hoặc thẻ mua đồ, v.v. tôi đều nhẹ nhàng từ chối. Nếu thật sự từ chối không được, tôi sẽ mua những món đồ có giá trị tương đương tặng lại họ. Trong kỳ nghỉ đông hoặc nghỉ hè tôi mở các lớp dạy thêm học sinh không thu phí, phụ huynh và học sinh đều khen ngợi.
Năm 2001, tôi bị bắt đến đồn công an vì đi phát tài liệu giảng chân tướng. Cảnh sát chất vấn tôi lấy tư liệu từ đâu, tôi không nói gì. Họ bèn tra tấn tôi, còng tôi vào ghế sắt, còn không cho đi vệ sinh. Sau đó họ đưa tôi đến trại tạm giam. Lúc này phó sở công an lại dẫn người đến tra khảo tôi. Tôi nói: Từ khi tu Đại Pháp, tôi nỗ lực làm người tốt, cũng không nhận quà hay thu phí học thêm của học sinh; Tôi phát tài liệu để nói cho mọi người biết chân tướng Pháp Luân Công, sai ở chỗ nào? Họ nghe tôi nói thì trầm ngâm suy nghĩ, ngồi đó thẫn thờ không biết hỏi gì, nói bà về nhà đi. Tôi bị giam giữ ở trại tạm giam một tháng mới được trả tự do. Sau khi ra ngoài, tôi đi làm, lãnh đạo trường học cũng không nói gì, tôi vẫn tiếp tục dạy ở hai lớp cũ. Buổi sáng khi tôi cầm giáo án bước vào lớp, toàn thể học sinh cùng vỗ tay. Lúc ấy tôi cảm động ứa nước mắt. Đệ tử Đại Pháp thực hành Chân-Thiện-Nhẫn, dùng sinh mệnh để chứng thực sự từ bi vĩ đại của Đại Pháp, đã được thế nhân công nhận.
Năm 2004, trường học đưa ra điều kiện đánh giá thăng chức là: Mỗi người phải có hai bài luận văn, ngoài ra phải có chứng chỉ tin học. Lúc đó rất nhiều người còn chưa biết đến máy vi tính, trường học liền tổ chức một lớp đào tạo. Tôi cũng tham gia nhưng không học được nhiều. Một tháng sau tham gia kỳ sát hạch, yêu cầu mỗi người phải thực hiện một tiết học. Lúc đó tôi luống cuống tay chân, đến lúc chuông hết giờ kêu lên tôi vẫn chưa làm xong. Giám khảo là phụ huynh một học sinh của tôi, cô ấy nói tôi cứ về đi, cô ấy sẽ giúp tôi hoàn thành. Sau đó tôi càng nghĩ càng thấy không đúng: Đây không phải lừa dối sao? Tôi tu Chân-Thiện-Nhẫn, sao có thể làm việc như vậy? Vì vậy tôi liền đến tìm người đứng đầu ban đánh giá của nhà trường để giải thích tình huống, hy vọng xin rút khỏi đợt đề bạt lần này. Lúc ấy hiệu trưởng nói tôi công tác nhiều năm liền mọi việc đều làm rất tốt, xin rút lui rất đáng tiếc, còn nói sang năm tôi về hưu rồi sẽ không có cơ hội nữa. Lúc đó tôi quả quyết nói: Tôi phải chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn, quyết không hối hận. Sau đó đồng nghiệp nói cho tôi biết, hiệu trưởng đã nói với người khác trong phòng làm việc: Tôi tiếc nhất việc giáo viên A lần này không được đề bạt. Cũng có người được báo lên nhưng tôi cảm thấy không đủ tiêu chuẩn.
Nhớ lại con đường tu luyện thăng trầm của bản thân trong hơn 20 năm qua, mỗi bước đi của tôi đều thấm đầy sự phó xuất và từ bi bảo hộ của Sư tôn, có niềm vui khi thấy chúng sinh minh bạch chân tướng, có sự áy náy tiếc nuối khi tự mình làm không tốt. Thời gian còn lại không nhiều, tôi cần làm tốt ba việc, bước đi tốt con đường của bản thân, không cô phụ sự hy sinh và kỳ vọng của Sư tôn.
Trên đây là nhận thức nông cạn trong tầng thứ tu luyện của bản thân, nếu có điểm nào không ở trong Pháp, mong các đồng tu từ bi chỉ ra.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/5/在大法中熔炼自己-感恩师尊保护-440862.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/5/201688.html
Đăng ngày 16-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.