Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-05-2022] Tôi là một người khuyết tật. Đầu năm 2004 tôi tới thăm nhà dì Diệp và thấy có hai học viên đang học Pháp và luyện công ở đó. Lúc đó tôi vẫn chưa đắc Pháp nhưng dì Hồ – một trong hai học viên – đã thiện ý mời tôi tham gia học Pháp cùng họ. Sau khi lắng nghe họ đọc Pháp, tôi cảm thấy rất hào hứng. Dì Hồ hỏi tôi rằng có muốn học Pháp Luân Đại Pháp không, tôi nói mình muốn học, dì ấy liền tặng cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính chỉ đạo tu luyện của Pháp Luân Đại Pháp.
Sau khi về nhà, hễ có thời gian tôi liền đọc sách Chuyển Pháp Luân. Điều kỳ lạ là mỗi khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, tâm trí tôi trở nên tĩnh lặng, trống rỗng, trong đầu không có tạp niệm nào. Tôi nói với chồng mình rằng cuốn Chuyển Pháp Luân dường như có thể giải quyết mọi thắc mắc bấy lâu trong tâm tôi. Tôi tự hỏi làm thế nào mà Sư phụ có thể đọc được tâm trí tôi. Tôi cảm thấy Chuyển Pháp Luân quả là một cuốn sách tuyệt vời và quyết định bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Vào tháng 2 năm 2004, tôi đến thăm em gái và kể với cô ấy rằng tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên tôi không thể luyện công vì hai chân tôi bị teo cơ, không thể đứng lâu quá 3 phút. Tôi đã khóc và cảm thấy vô cùng khổ sở vì không thể luyện công.
Sau đó Sư phụ đã Nhìn thấy tâm nguyện của tôi nên đã an bài để dì Hồ đến thăm tôi và mời tôi đến điểm luyện công chung để học Pháp luyện công. Mặc dù đã đồng ý nhưng trong thâm tâm tôi vẫn lo lắng đến nỗi tim đập thình thịch, thực sự là vừa mong chờ vừa lo sợ, tôi mong chờ vì cuối cùng đã được cùng các đồng tu học Pháp luyện công, nhưng lại lo sợ mình không luyện công được, sẽ ảnh hưởng đến các đồng tu nhập tĩnh.
Đến cửa nhà dì Diệp, tôi hồi hộp tới mức bị ngã một cú. Dì Hồ muốn giúp tôi đứng dậy nhưng tôi đã từ chối. Khi đứng đó, tôi bắt đầu thầm hỏi liệu tôi có thể kiên trì đi theo con đường này tới cùng không. Sau đó, tôi nhận ra suy nghĩ này không đúng, là suy nghĩ của người thường.
Ngay lập tức, tôi cảm thấy một luồng nhiệt ấm từ trên đỉnh đầu thông thấu toàn thân. Theo bản năng tôi liền dùng hai tay xoa lên mặt. Đột nhiên, tôi đã có thể đứng vững trên nền nhà. Đôi chân tôi tràn đầy sức lực và cảm giác rất dễ chịu.
Trước đây, tôi rất khó khăn để giữ thăng bằng mỗi khi đứng lên. Chỉ vài ngày trước đó thôi, khi cố gắng học các bài công pháp tôi đã không thể đứng quá 3 phút. Lúc này tôi không hiểu chuyện gì đã xảy ra nhưng nước mắt cứ tuôn rơi. Vì ngại khóc lóc trong dịp Tết có thể mang tới điềm gở, tôi liền gắng sức kiềm chế để nước mắt không trào ra. Sau khi đứng luyện công một tiếng, tôi ngồi xuống ghế và tiếp tục khóc.
Buổi tối khi đọc đến đoạn “Quán đỉnh,” trong sách Chuyển Pháp Luân, tôi ngộ được rằng Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho mình. Tôi đã chia sẻ trải nghiệm thần kỳ này với gia đình và cảm thấy vô cùng biết ơn Sư phụ từ bi. Tôi vui mừng đến bật khóc. Chuyện này đối với tôi mà nói thật kỳ diệu và cũng thật khó tin vì tôi đã từng là một người vô thần. Chồng và các con tôi đều chăm chú lắng nghe. Có lẽ trải nghiệm này đã đặt định cơ sở để họ ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp và chứng thực Pháp sau này.
Đắc Pháp thực tu, giảng chân tướng trực diện cứu độ chúng sinh
Khi tôi mới đắc Pháp, tôi không biết gì hết, chỉ biết rằng Đại Pháp thật tốt. Khi các đồng tu đưa cho tôi tài liệu giảng chân tướng, tôi rất thích, đọc xong tôi liền cầm tài liệu đến khu chợ để tặng cho những tiểu thương ở đó, họ cũng rất thích đọc, tôi liền nhờ các đồng tu đưa thêm tài liệu cho mình.
Tháng 11 năm 2004, cuốn sách Cửu Bình (Chín bài Bình luận về Đảng Cộng sản Trung Quốc) được xuất bản và tạo ra một làn sóng thoái đảng mạnh mẽ (thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó). Tôi đã tham gia cùng đồng tu Đinh tới các khu chợ nông sản để phát cửu bình, tài liệu chân tướng và đĩa DVD chân tướng cho mọi người, đồng thời giúp họ làm tam thoái.
Mặc dù chúng tôi làm việc này không thường xuyên, nhưng hiệu quả thu được khá tốt. Một số người quyết định thoái đảng ngay lập tức, một số người không biểu đạt ngay lúc đó nhưng vẫn đón nhận tài liệu và nói rằng sẽ đọc sau.
Trong dịp năm mới, đồng tu Đinh và tôi đã gặp một nhà buôn rượu. Chúng tôi đã giảng chân tướng và tặng anh ấy một cuốn cửu bình. Vừa mở cuốn sách ra, anh ấy đã lớn tiếng nói chúng tôi chống lại Đảng cộng sản Trung Quốc, nói mình là bí thư Đoàn ở địa phương này và bảo rằng Đảng cộng sản Trung Quốc mặc dù có hủ bại nhưng nó đang đi đúng hướng.
Những lời của anh ấy không hề làm chúng tôi động tâm, tôi bình thản đáp: “Trời diệt Trung Cộng, đây là Thiên ý, không ai có thể làm trái. Pháp Luân Công dạy người ta hướng thiện và làm người tốt. Bởi vì Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại Pháp Luân Công, nên trời sẽ diệt nó. Nếu anh không muốn đọc tài liệu này, hãy trả lại cho chúng tôi.” Anh ấy đột nhiên hạ giọng nói: “Tôi sẽ đọc.” Tôi nói: “Hãy đọc cẩn thận nhé.” Anh ấy đã đồng ý.
Vì trong tâm có Pháp, lúc nào tôi cũng nghĩ đến việc cứu người. Sư phụ cũng an bài để những người hữu duyên đến gặp tôi. Một lần, trước khi đi chợ tôi đã bơm xe đạp, nhưng ngay khi vừa đến chợ thì bánh xe lại hết hơi. Tôi nghĩ việc này hẳn không phải là ngẫu nhiên. Tôi nhìn xung quanh và thấy một tiệm sửa xe ở gần đó. Mặc dù tôi thường xuyên đi chợ nhưng trước đó chưa từng biết tới tiệm sửa xe này. Tôi dắt xe đến trước cửa hàng và hỏi mượn chiếc bơm xe của chủ quán. Sau đó tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và ông ấy đã đồng ý thoái đảng. Tôi cũng tặng ông ấy một cuốn cửu bình và các tài liệu chân tướng. Ông ấy nói có vài người đang ngồi trong cửa hàng và ông sẽ đưa những tài liệu này cho họ.
Một lần khác, tôi đi cắt tóc và đã giúp chủ tiệm tóc thoái đảng. Cô ấy rất vui và đã tự đặt hóa danh cho mình. Cô ấy cũng đón nhận cuốn sách Chuyển Pháp Luân mà tôi tặng. Một lần khác khi tôi tới thăm, cô ấy kể rằng mình không còn dám mắng mỏ người khác vì như thế sẽ mất đức. Tôi cũng đã giúp con gái cô và hai nhân viên khác trong tiệm cắt tóc thoái đảng.
Trước khi tu luyện, vì tranh đấu cho danh lợi bản thân, tôi đã mâu thuẫn với chị dâu nên chúng tôi không nhìn mặt nhau nữa. Một lần, đồng tu Đinh nói: “Chị nên tới nhà chị dâu giảng chân tướng cho gia đình nhà chị ấy để họ cũng được cứu.” Tôi nói: “Em không đi đâu. Trước đây họ đã từng coi em chẳng ra gì.”
Sau đó tôi không thể chợp mắt vào buổi tối và cảm thấy khó chịu trong tâm. Tôi ngộ ra rằng mình đã sai vì đã dùng quan niệm người thường để đánh giá đúng sai. Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, sao tôi có thể hành xử như người thường được? Chị ấy và tôi là chị em dâu trong cuộc đời này, như vậy trong kiếp trước duyên phận giữa chúng tôi có lẽ cũng rất lớn. Tôi là đệ tử của Sư phụ, sứ mệnh của tôi là cứu độ chúng sinh. Người tu luyện không có kẻ thù, sao chúng ta có thể không cứu họ?
Sáng hôm sau, tôi chia sẻ việc này với đồng tu Đinh và nói mình sẽ đi thăm gia đình chị. Con dâu chị ấy vừa sinh em bé được 1 tháng nên tôi đã mua tặng cháu ít quần áo trẻ em và một món đồ trang sức. Chị đã tiếp đón tôi một cách thân tình nhưng không đồng ý thoái đảng. Sau đó, một lần tôi cùng đồng tu Đinh đi chợ tiện đường đi ngang qua nhà chị nên tôi đã ghé thăm chị một lần nữa và giảng chân tướng cũng như tặng chị các tài liệu Đại Pháp. Chị ấy nói đùa: “Người dẫn đường lại tới rồi, lần này chúng tôi đều muốn thoái.” Sau đó chị lấy giấy bút ghi lại tất cả tên của những người muốn thoái đảng. Chị nói chị tin rằng Thần Phật thật sự tồn tại.
Sản xuất tài liệu chân tướng – Hoàn thành sứ mệnh, đoái hiện thệ ước
Mùa hè năm 2006, người điều phối viên ở địa phương ngỏ ý muốn thiết lập một điểm sản xuất tài liệu chân tướng ở nhà tôi. Môi trường tu luyện ở gia đình tôi tương đối tốt vì chồng, các con trai và con gái tôi đều ủng hộ tôi tu luyện, nên tôi đã đồng ý. Tôi vẫn luôn có nguyện vọng truy cập trang web Minh Huệ, nên cuối năm 2007, Sư phụ đã an bài cho một đồng tu hỗ trợ kỹ thuật giao cho tôi một chiếc máy tính và một chiếc máy in. Tôi đã tải về các tài liệu chân tướng Đại Pháp, làm tài liệu, gửi danh sách những người thoái đảng tới trang web Minh Huệ cũng như in ấn và cung cấp các thông tin tài liệu liên quan trong một số dịp đặc biệt. Tôi cũng muốn hỗ trợ các đồng tu trong vùng. Tôi dần ngộ ra rằng đây chính là thệ ước của mình và những gì mình mong muốn thực hiện.
Ban đầu, tôi thậm chí còn không biết cách dùng chuột máy tính. Khi tôi nhờ con trai hướng dẫn cách dùng, cháu không thích và phàn nàn rằng tôi quá ngốc nghếch. Khi tôi muốn ghi lại một số lưu ý, cháu nói rằng như vậy có nghĩa là tôi không muốn ghi nhớ những điều đó trong đầu. Đôi khi tôi không thể giữ vững tâm tính mà ép buộc cháu phải dạy cho tôi. Lúc đó, tôi đã không hướng nội, chỉ sau khi bình tâm lại, tôi mới nhận ra trạng thái của con trai chính là phản ánh chính xác tình trạng của bản thân tôi. Tính cách của tôi cũng đã từng giống hệt như cháu. Mặc dù tôi đã tu chính bản thân sau khi bắt đầu tu luyện nhưng tôi vẫn chưa thực sự trừ bỏ dứt điểm vấn đề này.
Không có gì ngạc nhiên khi con tôi nói: “Hồi con còn nhỏ mẹ đã đánh con khi con không thể viết được những chữ cơ bản.” Con xin cảm tạ Sư tôn đã an bài cơ hội này để con buông bỏ những chấp trước đó! Sau đó, thuận theo việc không ngừng học Pháp, tôi đã minh bạch được thêm nhiều Pháp lý và ngộ ra rằng đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp phải tu tốt bản thân để có thể làm tốt việc cứu độ chúng sinh.
Khi mới bắt đầu làm tài liệu chân tướng, máy in luôn gặp một số trục trặc nào đó. Đôi khi chỉ là một lỗi nhỏ nhưng tôi vẫn phải làm phiền đồng tu kỹ thuật hỗ trợ. Nhờ học Pháp, tôi đã được Sư phụ điểm hóa rằng Pháp khí cũng có linh tính. Vì vậy tôi liền thường xuyên nói chuyện với nó. Nó rất hiểu chuyện, thậm chí có những lúc còn phát huy hiệu quả siêu thường.
Một hôm có một đồng tu nói sẽ đến nhà tôi lấy tài liệu vào giờ trưa. Sau bữa sáng, tôi đi tới chợ để mua rau củ và giảng chân tướng cho một tiểu thương, giúp anh ấy thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Sau khi về nhà, tôi bắt đầu in tài liệu cho đồng tu đó. Tâm trí tôi chỉ có một niệm là cứu độ chúng sinh, tôi cũng quên luôn cách kết nối hộp mực cho máy in. Đến khi in xong hơn 20 bản, tôi mới nhận ra việc này. Thế nhưng máy in vẫn hoạt động bình thường. Tôi đã xin lỗi chiếc máy in và khen ngợi nó vì đã làm việc rất tốt, nhờ đó mà tôi đã in xong một cách suôn sẻ trước buổi trưa.
Tuy nhiên, đôi khi trạng thái tu luyện của tôi không được tinh tấn, nó cũng ảnh hưởng tới chiếc máy khiến nó không thể hoạt động bình thường. Một lần tôi đã không giữ vững tâm tính và mâu thuẫn với một đồng tu. Ngày hôm sau, khi tôi in tài liệu, ống dẫn mực bỗng nhiên chứa đầy bong bóng. Tôi rất ngạc nhiên nhưng sau đó hiểu rằng việc này liên quan đến trạng thái tu luyện của mình.
Tôi đã sai. Sau khi tôi đã bình tĩnh lại và hướng nội. Tôi nhận ra mình có tâm chứng thực bản thân, tâm oán hận, tâm tranh đấu, tâm tật đố và cảm thấy mình giỏi hơn người khác. Tôi phủ nhận tất cả những tâm chấp trước đó, chúng không phải là chân ngã của tôi, tuy nhiên, quá trình tu bỏ những thứ đó lại cực kỳ thống khổ. Những gì tôi đang ôm giữ là chấp trước vào nhân tâm – liệu tôi có thực sự muốn chúng không? Nghĩ tới đây, tâm tôi tĩnh lại và nhẹ nhõm hơn. Từ đó trở đi, mỗi khi máy móc có lỗi nhỏ nào đó, trước tiên tôi thường chính lại bản thân trước khi xử lý vấn đề. Sau đó máy in lại bắt đầu hoạt động bình thường.
Sau đó trong làng tôi có thêm 4 điểm sản xuất tài liệu chân tướng tại nhà, khiến tôi bớt gánh nặng hơn trước đây, vì vậy hằng ngày tôi cùng đồng tu ra ngoài giảng chân tướng. Con trai mua cho tôi một chiếc xe ba bánh nhỏ và tôi đã chở đồng tu đi cứu người. Tôi ngộ được rằng việc sử dụng năng lực của mình để cứu độ chúng sinh là trách nhiệm và sứ mệnh của một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp.
Trên con đường tu luyện, tôi nhận ra rằng mỗi khi tôi muốn giải đãi, hễ khi nào tôi truy cập vào trang web Minh Huệ, nhìn thấy ảnh của Sư phụ và đọc các bài viết chia sẻ về chính niệm chính hành, tôi sẽ được điểm hóa. Chính niệm cũng sẽ xuất ra. Tôi là một người khuyết tật và hiếm khi chia sẻ với các đồng tu khác, nhưng khi đọc những bài viết trên Minh Huệ, tôi có thể học hỏi từ các đồng tu khác. Mỗi khi lên trang web Minh Huệ tôi có cảm giác như được trở về nhà. Tôi có thể bước đến ngày hôm nay chính là nhờ Sư phụ từ bi dẫn dắt và sự cống hiến thầm lặng của các học viên làm trang web Minh Huệ.
Trong bức hại của tà ác loại bỏ tâm tranh đấu chứng thực Pháp
Năm 2011, nhiều học viên trong vùng bị báo cáo lên cảnh sát. Tôi là một trong số các học viên bị bắt. Ở đồn cảnh sát, tôi đã không hợp tác với tà ác, từ chối nói tên và không ký bất cứ giấy tờ nào.
Tuy nhiên tôi vẫn giữ tâm tranh đấu trong khi giảng chân tướng cho họ. Trên đường đi, tôi hỏi một cảnh sát rằng họ sẽ đưa tôi đi đâu. Anh ấy nói không biết. Tôi nói: “Tại sao các anh đến nhà tôi lúc nửa đêm? Mấy người đàn ông có vũ trang đến bắt một bà nội trợ sao? Các anh có biết mình đang bức hại những người tốt chỉ muốn sống theo Chân-Thiện-Nhẫn không? Họ không nói một lời. Sau đó một học viên đã nói với tôi, khi tôi nói những lời đó họ đã cười nhạo tôi.
Sau khi đến trại tạm giam, tôi rất sững sờ. Sao tôi có thể ở nơi này được chứ? Tôi bắt đầu hướng nội. Sao tôi có thể tự gọi mình là một học viên chứ, một chút tâm từ bi cũng không có, hơn nữa, những cảnh sát này là những chúng sinh đã bị đầu độc bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc tà ác.
Ngay lập tức, những lời giảng của Sư phụ hiện lên trong tâm trí tôi:
“Từ bi năng dung thiên địa xuân
Chính niệm khả cứu thế chung nhân” (Pháp Chính Càn Khôn, Hồng Ngâm II)
Tôi bắt đầu nhớ lại Pháp mà trước đây tôi từng học thuộc. Họ lắp đặt camera giám sát trong phòng giam, nhưng tôi không bận tâm đến việc đó. Ngoài lúc ăn và ngủ, tôi dành toàn bộ thời gian để học thuộc Pháp, luyện công và phát chính niệm không ngừng nghỉ.
Ngày hôm sau, nhân viên phụ trách ở đồn cảnh sát địa phương đến trại tạm giam. Qua cuộc nói chuyện giữa họ, tôi biết Sư phụ đã bảo hộ tất cả các trang thiết bị của tôi. Ngài đang chờ tôi đi ra khỏi đây để tiếp tục đi cứu người. Đây không phải nơi tôi ở, sứ mệnh của tôi vẫn chưa hoàn thành. Tôi nói với họ rằng mình muốn về nhà. Một viên cảnh sát nói rằng có việc gì thì có thể viết xuống và phản ánh lên trại tạm giam. Tôi ngộ ra rằng đây chính là lời Sư phụ điểm hóa rằng tôi nên giảng thanh chân tướng cho họ.
Sau đó, các đồng tu gợi ý rằng tôi nên tuyệt thực để phản đối bức hại. Tôi đã mua một tờ giấy áp phích cỡ lớn. Tôi giữ một tâm thái từ bi và viết xuống rất nhiều những thay đổi tích cực mà bản thân đã trải qua trong quá trình tu luyện, gia đình tôi đã được thụ ích như thế nào, rằng Đại Pháp hiện đã phổ truyền trên hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ, người dân được tự do tu luyện ở Hồng Kông, Macao, Đài Loan; Pháp Luân Công đã nhận được rất nhiều bằng khen và thư công nhận trên toàn thế giới vì những tác động tích cực tới sức khỏe và cuộc sống của mọi người, v.v.
Sau đó tôi đưa tờ giấy cho lính canh. Sau khi đọc, anh ấy nói: “Sao chị dám tuyên truyền Pháp Luân Công ở đây? Đừng nói là tôi, thậm chí người của đồn cảnh sát địa phương cũng sẽ không cho chị về.”
Tôi vẫn bất động tâm, những lời anh ấy nói không được tính, Sư phụ nói mới tính. Sau đó tôi bắt đầu tuyệt thực. Sau mỗi bữa ăn, lính canh đều hỏi các học viên khác rằng tôi có ăn không. Họ nói rằng cho dù tôi không ăn, họ cũng phải mang đồ ăn lên. Tôi giữ tâm bất động trước những giả tướng này và tiếp tục viết thông tin chân tướng lên những chiếc hộp thuốc lá. Khi lính canh đến kiểm tra, tôi lại đưa cho anh ấy những chiếc hộp này. Cậu ấy nhận lấy chúng và nói: “Nếu chị muốn viết cho chúng tôi đọc, ít nhất cũng phải viết vào một tờ giấy chứ.” Tôi nói mình không có tờ giấy nào cả. Sau đó cậu ấy đưa cho tôi 2 tờ giấy A4 để tôi có thể viết chân tướng Đại Pháp. Sau khi viết xong, tôi đưa chúng cho người phụ trách.
Vào buổi sáng ngày thứ 5, khi tôi đang phát chính niệm thì nghe thấy tiếng động. Khi mở mắt ra, tôi thấy đội trưởng và lính canh trực ban đang đứng ngay trước mặt. Người đội trưởng hỏi tại sao tôi không ra ngoài khi họ gọi tên. Tôi nói tôi không thể làm như vậy. Anh ấy nói tôi không thể ở trong phòng cả ngày và khuyến khích tôi nên đi ra ngoài để tắm nắng một chút. Tôi cảm ơn cậu ấy vì thiện chí này. Buổi tối, một lính canh đưa cho tôi một tô mỳ hoành thánh rất ngon nhưng tôi đã không đụng vào.
Đến ngày thứ 6, người đội trưởng bảo tôi gọi điện cho người nhà và bảo họ đến thăm tôi, nói rằng đây là một quyền lợi đặc biệt cho tôi vì không ai có được phép đến tận nơi thăm như thế này. Tôi biết rằng Sư phụ đã thanh lý tà ác ở không gian khác nên phía mặt thiện của họ đã được triển hiện. Vào buổi trưa, một cảnh sát từ đồn cảnh sát địa phương quay lại, bảo tôi phải ăn cơm vì nếu tôi không chịu ăn thì họ không biết phải đối diện với người nhà tôi như thế nào nếu mai tôi được thả. Anh ấy nói sẽ không chịu rời đi cho tới khi tôi chịu ăn chút gì đó. Sau đó họ bảo một đồng tu đưa cơm tới đặt bên giường cho tôi. Ngay sau đó, đội trưởng gọi người mang vài quả táo tới cho tôi, tôi nói: “Cảm ơn. Nhưng xin đừng mất công như vậy nữa.”
Tôi hiểu rằng bức hại của tà ác đã hoàn toàn bị giải thể. Ngày hôm sau, gia đình tôi đã đến đón tôi về nhà. Đồn cảnh sát địa phương cũng điều động một chiếc xe đến đón tôi. Vậy là sau 7 ngày tôi đã được về nhà một cách đường đường chính chính.
Phật quang phổ chiếu cả gia đình tôi
Con gái tôi đã kết hôn hơn 6 năm những vẫn chưa có con. Mặc dù cháu đã chạy chữa khắp nơi nhưng vẫn vô ích. Vào tháng 6 năm 2015, làn sóng khởi kiện cựu bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc Giang Trạch Dân để đưa hắn ra xét xử trước công lý nổi lên ở khắp nơi. Sau khi tôi soạn xong đơn kiện Giang thì gặp bất tiện trong việc đi gửi thư. Tôi nhờ con gái gửi giúp, cháu nói: “Tất nhiên là được ạ.” Sáng hôm sau cháu đến bưu điện gửi và 1 ngày sau nhận được biên lai xác nhận từ bưu điện.
Một lần khác, một đồng tu đến nhà tôi để hoàn thiện thư kiện Giang Trạch Dân vì đã phát động cuộc bức hại nhưng đồng tu ấy đánh máy rất chậm. Thấy vậy, con gái tôi đã đánh máy giúp đồng tu ấy, nhờ vậy mà bức thư được hoàn thành nhanh hơn.
Điều kỳ điệu đã đến, chỉ vài ngày sau, bỗng nhiên cháu cảm thấy đau bụng và cứ ăn vào liền thấy buồn nôn. Một đồng tu nghĩ rằng cs thể cháu đã mang thai. Tôi bảo cháu thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Sư phụ Đại Pháp sẽ bảo hộ cháu. Sau đó cháu đến bệnh viện để khám và bác sĩ thông báo cháu đã có thai. Cháu biết mình đã được Đại Pháp ban phúc lành và vô cùng cảm ân Sư phụ từ bi.
Hiện giờ cháu trai tôi đã 6 tuổi rồi, cháu rất thông minh và đáng yêu. Chỉ mới lên 3 tuổi nhưng cháu đã có thể nhẩm thuộc rất nhiều bài thơ trong Hồng Ngâm và hát các bài hát Đại Pháp. Một lần, tôi rửa một ít nho và đào cho cháu. Cháu nói: “Bà ơi, để con mời Sư phụ dùng trước ạ.” Rồi cháu chắp tay hợp thập và nói: “Sư phụ, con mời Sư phụ ăn đào và nho ạ.”
Ngay khi lệnh phong tỏa liên quan đến dịch viêm phổi Vũ Hán được gỡ bỏ vào năm 2021, tôi đưa cháu đi cùng các đồng tu giảng thanh chân tướng. Khi đến một ngôi làng, tôi gặp hai học sinh trung học và đã giảng chân tướng cho các cháu, giúp các cháu thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Trong dịp nghỉ hè năm 2021, tôi lái chiếc xe ba bánh nhỏ đưa cháu cùng 1 đồng tu khác đi giảng chân tướng trực diện. Mỗi khi chúng tôi gặp người hữu duyên, cháu đều nhanh chóng tặng họ tài liệu chân tướng và bùa hộ mệnh.
Gia đình đều ủng hộ tôi tu luyện, họ hiểu bản chất tà ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Bên cạnh đó, chồng, con gái, con rể và con trai tôi đều đã tham gia đệ đơn kiện Giang Trạch Dân. Những đơn kiện của họ đều có biên nhận của Tòa án và Viện kiểm sát tối cao. Tôi ngộ ra rằng mọi việc đều đã được Sư phụ an bài từ rất lâu rồi.
Nhìn lại con đường 18 năm tu luyện Chính Pháp đã đi qua, với tôi mà nói để bước đến ngày hôm nay, từng bước đề cao đều là nhờ sự gia trì và điểm ngộ của Sư phụ từ bi. Không ngôn từ nào có thể biểu đạt lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ. Chỉ bằng cách đồng hóa với Đại Pháp, từ bi thiện đãi chúng sinh giống như Sư phụ luôn trân quý các đệ tử và nắm bắt thời gian cứu người, tôi mới có thể hoàn thành sứ mệnh trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Con xin cảm tạ Sư tôn!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/5/17/439820.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/5/202103.html
Đăng ngày 01-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.