Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-04-2022] Cả hai người con trai của tôi đều đã lập gia đình. Con trai đầu của tôi và con dâu lớn làm việc ở một thành phố khác, còn đứa út và vợ cháu làm việc tại một công trường địa phương. Cả gia đình tôi đều tin vào Pháp Luân Đại Pháp và đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Sư phụ đã nhiều lần bảo hộ các thành viên trong gia đình tôi. Hôm nay, tôi xin chia sẻ một câu chuyện về cô con dâu nhỏ tuổi Tiểu Vi (hóa danh) của tôi.
Con trai út Vũ Kiệt (hóa danh) của tôi là một thợ nề. Vợ cháu là Tiểu Vi năm nay 28 tuổi. Tiểu Vi là một người phụ nữ tốt bụng. Một lần hai đứa đi du lịch xa và thấy một người đàn ông lớn tuổi bị té xe. Tiểu Vi yêu cầu Vũ Kiệt dừng xe lại để cô ấy tới giúp đỡ người đàn ông. Mọi người [chứng kiến] đều khen ngợi cô ấy hết lòng.
Mặc dù điều này hoàn toàn bình thường trong xã hội phương Tây, nhưng người dân ở Trung Quốc hiện nay thường không giúp đỡ người xa lạ vì họ sợ [có thể] bị buộc tội gây ra tai nạn và phải thanh toán các chi phí y tế cho nạn nhân.
Mặc dù có tấm lòng lương thiện, Tiểu Vi cũng là người cứng cỏi và đanh đá. Con dâu thường phàn nàn với Vũ Kiệt về việc lựa chọn một công việc tay chân như là thợ nề sẽ không đem lại thu nhập tốt.
Mùa thu năm ngoái, hai vợ chồng đang thi công cạnh một thang máy trên tầng ba, trong một tòa chung cư mới 26 tầng phía sau bệnh viện quận. Lúc này Tiểu Vi bắt đầu cằn nhằn vì cảm thấy trong người mệt mỏi. Vũ Kiệt định cảnh báo vợ mình cửa vào thang máy vẫn chưa được lắp đặt xong cần phải hết sức cẩn thận, nhưng trước khi cháu kịp lên tiếng, Tiểu Vi đã vô tình trượt té và rơi xuống rãnh [thang máy].
Tầng ba cách mặt đất tầm mười mét. Các thanh thép nhô ra từ hai bên dưới đáy trục. Tầng hầm thì ngập đầy nước. Tiểu Vi rơi xuống một vị trí tại tầng một và cú va chạm khiến cô ấy bất tỉnh nhân sự. Con trai tôi hô hoán lên để xin sự trợ giúp. Một cặp vợ chồng làm việc ở tầng một đã nghe thấy tiếng la và chạy đến cứu Tiểu Vi. Người phụ nữ [kia] vì quá sợ hãi nên cũng khóc lóc thảm thiết. Hiện trường là một cảnh tượng hãi hùng.
Khi Vũ Kiệt gọi cho tôi, tôi bảo cháu hãy niệm liên tục: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và dặn con trai rằng chỉ có tin vào Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Đại Pháp) thì mới có thể cứu được vợ cháu. Một lúc sau, Tiểu Vi chầm chậm cử động được [cơ thể] một chút. Sau đó xe cấp cứu đến và đưa cháu đi.
Sau khi cúp máy, tôi cầu xin Sư phụ hãy cứu Tiểu Vi. Tôi cùng chồng nhanh chóng đến bệnh viện, chúng tôi thấy người Tiểu Vi đầy vết bầm tím, tính mạng của cô ấy như chỉ mành treo chuông. Tôi nói: “Hãy lập tức niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Bác sỹ nói rằng ba chiếc xương sườn của con dâu tôi đã bị gãy, một bên phổi bị thủng và một thanh thép đã xuyên qua một bên chân của cháu. Xương lòi hẳn ra ngoài nhưng may mắn không bị tổn thương. Bác sỹ phòng cấp cứu đã khâu hai mũi để vá vết thương hở ở chân và đưa cô vào khoa nội trú tiếp tục điều trị.
Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng hơn, bác sỹ ở khoa điều trị nội trú cho biết xương sườn của cô không bị gãy. Chúng chỉ tổn thương nhẹ và sẽ nhanh chóng phục hồi. Tiểu Vi được khuyên ở lại bệnh viện từ mười ngày đến hai tuần.
Tiểu Vi sớm tỉnh lại. Con dâu tôi hồi tưởng rằng mình đã thấy những thanh thép được đóng cạnh nhau có khoảng cách là hai feet cùng với chiều cao tương đương. Khi Tiểu Vi rơi xuống, cháu cảm nhận rõ ràng có thứ gì đó trong không gian bao bọc lấy bản thân và làm chậm đà rơi xuống. Cháu [khi đó] liên tục niệm chín chữ vàng của Pháp Luân Đại Pháp. Con dâu tôi có thể nghe thấy tiếng khóc của Vũ Kiệt và đôi vợ chồng, nhưng cháu không thể cất tiếng gọi hoặc cử động thân thể.
Khi chạm đất, cháu bị ngã nghiêng về bên phải, đầu kẹt giữa hai thanh thép và một thanh khác đâm vào chân trái của cháu. Ông chủ của công trường nói rằng: “chỉ cần thêm năm inch nữa thôi là cô ấy đã rơi xuống tầng hầm”, nơi đóng rất nhiều thanh thép và ngập nước.
Tiểu Vi hồi phục nhanh chóng. Cháu biết rằng Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tính mạng cháu, và bản thân sẽ được xuất viện sau một tuần. Hai tháng sau, chấn thương của con dâu tôi đã hoàn toàn bình phục.
Trong thời gian này, tôi cố gắng làm những món ăn ngon và bổ dưỡng cho con dâu để giúp cháu phục hồi sức khỏe. Khi tôi chia sẻ câu chuyện của con dâu tôi với người bán hàng thịt trong chợ, ông ấy nói: “Ôi Chao, gia đình bác thật có phước”. Tôi nói với ông ấy rằng Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp đã cứu con dâu của tôi, và ông ấy cũng cho là như vậy. Sau này, mỗi lần tôi mua thịt từ chỗ ông, tôi đều giảng chân tướng cho ông ấy dưới nhiều góc độ khác nhau.
Tiểu Vi đã có thể tự lái một chiếc ô tô điện chỉ một tháng sau đó. Bây giờ chúng đã mua một căn nhà mới. Vũ Kiệt đi làm và cũng lo trang hoàng lại ngôi nhà mới. Kể từ sau trải nghiệm này, tính khí của Tiểu Vi trở nên dịu dàng hơn trước rất nhiều và cháu vô cùng biết ơn Sư phụ đã cứu mạng cháu.
Con vô cùng cảm tạ Sư phụ vì đã cứu mạng con dâu của con.
Quan điểm được trình bày trong bài viết này thể hiện ý kiến hoặc hiểu biết của riêng tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/22/441566.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/8/201729.html
Đăng ngày 21-08-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.