Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-04-2022] Vào dịp Tết Nguyên Đán năm nay, răng của tôi bắt đầu bị đau nhức sau khi tôi ăn phải thứ gì đó. Tôi đã không xem xét chuyện này một cách nghiêm túc. Tôi tiếp tục đọc Pháp và luyện công. Nhưng thời gian gần đây, cơn đau răng ngày càng trầm trọng hơn, đến mức khiến đầu tôi đau nhói, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc học Pháp và luyện công. Từ trong tâm tôi hỏi Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp: “Thưa Sư phụ, con đã làm gì sai?”. Vì tôi không thể tìm ra căn nguyên của vấn đề nên răng vẫn bị đau nhức.

Sư phụ hẳn là thấy tôi chưa ngộ ra nên Ngài đã an bài để vợ tôi cũng là một đồng tu đến khai sáng cho tôi. Cô ấy nhắc tôi hãy xem video giảng Pháp cho học viên Úc châu. Sau khi xem video này, tôi hiểu rằng hướng nội là một Pháp bảo mà Sư phụ đã ban cho các học viên. Điều này làm tôi chợt nhớ đến hai sự việc.

Thiếu trung thực: “Người thợ nề đã làm điều đó”

Cách đây vài năm khi chúng tôi sửa sang lại ngôi nhà, tôi vô tình đã làm nứt bể nước trong quá trình di chuyển nhà vệ sinh. Sợ vợ phàn nàn nên tôi đã không nói cho cô ấy biết chuyện. Khi thấy bể bị nứt, cô ấy cho rằng người thợ nề đã gây ra việc này. Sau này, khi người quen đến chơi nhà hỏi chuyện về bồn cầu thì tôi luôn nói là do người thợ nề gây ra. Tôi đã không trung thực với việc thừa nhận rằng tôi đã làm vỡ bể nước dẫn đến việc người thợ nề đã bị đổ oan trong nhiều năm.

Làm gia tăng hiểu nhầm về đồng nghiệp

Sự việc thứ hai xảy ra khi tôi đang làm việc ngoài thị trấn. Người đồng nghiệp làm việc cùng tôi cảm thấy rằng cô ấy làm nhiều việc hơn tôi. Cô ấy luôn buộc tội tôi và có ác cảm với tôi. Những người đồng nghiệp khác cảm thấy rằng tôi đang bị cô ấy ức hiếp, nhưng tôi không lên tiếng phủ nhận điều này. Sau đó, tôi quyết định nghỉ việc vì tình trạng tu luyện kém, tôi không thể theo kịp việc học Pháp và luyện công. Các đồng nghiệp của tôi đã không hiểu và hỏi tôi tại sao tôi lại nghỉ việc khi tôi đang làm tốt công việc của mình, họ không muốn tôi rời đi. Tôi chỉ nói với họ đơn giản là tôi có lý do của riêng mình. Nhưng các đồng nghiệp không tin và nói rằng tôi nghỉ việc vì bị đồng nghiệp kia bắt nạt. Vị trưởng nhóm thậm chí còn gọi điện riêng hỏi tôi có phải nghỉ việc vì bị cô ấy bắt nạt hay không. Tôi trả lời một cách bâng quơ: “Không phải”.

Tôi nhận ra rằng khi tôi có mâu thuẫn với một người thường, tôi đã không tu luyện được Nhẫn. Thay vào đó tôi lại ôm một nỗi bất bình trong tâm. Tôi cũng không thực hành Chân và không giải thích tình huống thực tế khi người đồng nghiệp nói rằng tôi bị bắt nạt nên nghỉ việc. Thay vào đó, tôi lại giữ im lặng và như ngầm đồng ý với cách nghĩ của họ, điều này khiến những người khác chỉ trích cô ấy.

Thừa nhận sai lầm

Qua hai sự việc này, tôi nhận thấy bản thân mình có lỗi. Là một học viên mà tôi lại không trung thực. Khi gặp vấn đề, tôi đã không bình tĩnh đối mặt với nó mà lại tìm cách bào chữa cho bản thân. Tôi đã không hành động như một người tu luyện chân chính! Sau khi nhận ra vấn đề của mình, tôi đã thừa nhận sai lầm của mình với Sư phụ.

Tôi đã bị sốc khi cơn đau răng của tôi chấm dứt ngay sau khi tôi thừa nhận sai lầm của mình với Sư phụ. Con xin cảm tạ Sư phụ đã khai sáng! Hướng nội thực sự là một Pháp bảo.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/1/440631.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/7/200222.html

Đăng ngày 31-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share