Bài viết của Vũ Minh

[MINH HUỆ 13-07-2022] Các biện pháp phòng ngừa cực đoan của Trung Quốc trong thời kỳ đại dịch còn có tác hại lớn hơn nhiều so với bản thân virus gây ra. Sau khi trực tiếp trải qua hàng loạt chính sách áp bức, nhiều người đã thức tỉnh trước bản chất thực sự của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và quyết định thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Dưới đây là trích dẫn tuyên bố của một số người đã làm tam thoái qua trang web The Epoch Time.

“Tiểu phấn hồng” thức tỉnh

Anh Sơ Tuấn Văn ở tỉnh Sơn Đông từng là một “Tiểu phấn hồng”, thuật ngữ hiện đại được đặt cho những người trẻ tuổi ủng hộ chủ nghĩa dân tộc cực đoan của Đảng Cộng sản. Nhưng giờ đây anh ấy đã thay đổi quan điểm của mình.

“Tôi từng là người ủng hộ Đảng Cộng sản, và tôi luôn chỉ trích những người phản đối các chính sách của chính phủ. Lần này, khi tôi bị nhiễm Covid-19 và bị cách ly cực kỳ nghiêm ngặt, tôi đã học được một bài học lớn. Cửa nhà của tôi bị hàn chặt lại, và cuộc sống của tôi bị đảo lộn. Tôi không thể mua hàng tạp hóa hoặc đi làm.

“Tôi đã cầu xin họ cho tôi ra ngoài vì kết quả xét nghiệm của tôi là âm tính. Nhưng không ai để ý đến lời cầu xin của tôi. Tôi bị mất việc do bị cách ly. Tôi đã đích thân trải nghiệm những ‘tin đồn’ được lan truyền bởi những ‘kẻ phản bội’ (tôi đã thường gọi họ như thế). Hóa ra tất cả những gì họ nói đều là sự thật!

“Trong khi vào các trang web ở nước ngoài trên Internet trong thời gian cách ly, tôi đã biết được ĐCSTQ đã làm gì kể từ khi nắm quyền. Nó đã phạm rất nhiều tội ác. Nó là tà ác. Tôi rất xấu hổ rằng, từ trước đến nay, chỉ vì sự thiếu hiểu biết mà tôi đã đứng cùng hàng ngũ với ma quỷ. Tôi muốn sử dụng kênh truyền thông này để thông báo rằng tôi đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc, Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong mà tôi đã từng tham gia. Tôi hy vọng nhiều người Trung Quốc có thể nhận ra bản chất thực sự của ĐCSTQ và kết liễu chế độ bạo lực này.”

Tham quan kiếm bội, dân chúng lầm than

Anh Doãn Phàm đến từ Hắc Long Giang viết: “Trong đợt đại dịch này, chính sách cực đoan‘ Zero Covid ’đã khiến ngày càng có nhiều người nhận ra rằng thật đáng buồn khi được sinh ra ở đất nước này. Các quan chức của Đảng không phải làm bất cứ việc gì, họ chỉ việc ở nhà và nhận lương, trong khi những người dân thường bị cô lập ở nhà và không được tiếp cận với thực phẩm. Hãy nhìn Thượng Hải mà xem: Các quan chức Đảng đã bán rau và hàng tạp hóa do các tỉnh khác quyên góp với giá cao ngất ngưởng. Những quan chức đó thậm chí còn ước đại dịch sẽ không bao giờ kết thúc, để họ có thể kiếm được nhiều tiền hơn và nhiều hơn nữa.

“Tất cả những điều xấu xa mà ĐCSTQ đã làm sẽ bị ghi lại như một nỗi ô nhục trong hồ sơ lịch sử! Tự đáy lòng mình, tôi tuyên bố rằng tôi vạch ra ranh giới rõ ràng giữa tôi và ĐCSTQ, mặc dù tôi không phải là Đảng viên, nhưng khi Đảng Cộng sản Trung Quốc bị báo ứng, tôi không muốn bị chôn vùi cùng nó!”

Phòng Chính Cao và Nhâm Cúc Huệ từ Thượng Hải cho biết trong một tuyên bố: “Đại dịch ở Thượng Hải đã khiến chúng tôi thấy rõ mọi điều. Đảng Cộng sản Trung Quốc thật xấu xa. Nó hoàn toàn coi thường sự an toàn và tính mạng của người dân và khăng khăng thực hiện chính sách ‘Zero Covid’. Các nguồn cung cấp mà các tỉnh khác gửi cho chúng tôi đang được các quan chức và doanh nhân tham nhũng của Đảng bán với giá siêu cao. Họ thà để rau thối rữa còn hơn phân phát cho chúng tôi. Chúng tôi hy vọng ĐCSTQ sẽ sớm sụp đổ.”

Phiên bản nâng cấp của “Cách mạng Văn hóa”

Ông Tiền Bách Đáp ở Thượng Hải cho biết: “Đây là một chính sách ngăn chặn đại dịch theo kiểu Cách mạng Văn hóa cực đoan, man rợ. Việc đột nhập vào nhà người khác và phun thuốc khử trùng mà không được sự đồng ý của chủ nhà, khác gì bọn cướp đột nhập vào nhà người ta để cướp của? Vậy mà điều đó đã xảy ra ở Thượng Hải, trung tâm tài chính của Trung Quốc ngày nay. Nó thực sự kinh hoàng!

“Để tránh phải chịu trách nhiệm về sự bùng phát, các quan chức chính quyền địa phương đưa ra các chính sách của riêng họ và gây ra hỗn loạn. Người dân phải gánh chịu hậu quả của những chính sách vô nhân đạo đó. Mọi người đã phải chịu đựng rất nhiều dưới sự cai trị của ĐCSTQ. Chúng tôi tuyên bố từ bỏ ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.”

Một người khác đến từ Trung Quốc, Vương Thiếu Tắc, viết: “Việc ngăn ngừa đại dịch giờ đã trở thành một phong trào chính trị. Giống như Đại nhảy vọt và Cách mạng Văn hóa, và chính người dân thường phải gánh chịu hậu quả. Tôi tự hỏi thảm họa này sẽ còn kéo dài bao lâu nữa, và tất cả là do con người tạo ra. Tôi tuyên bố rằng tôi đã thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên Tiền phong và Đoàn Thanh niên và hủy bỏ mọi quan hệ với ĐCSTQ ”.

“Thật kinh khủng!”

Hoàng An An cho biết: “Tôi lớn lên ở Trung Quốc và hiện đang làm việc tại Thượng Hải. Tôi đã tưởng rằng tôi có một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng đợt phong tỏa này đã làm tôi kinh hãi. Những người điều hành chính phủ không bao giờ nghĩ đến người dân. Họ chỉ cố gắng đàn áp chúng tôi vì lợi ích của riêng họ. Họ không quan tâm chúng tôi sống hay chết. Tôi may mắn được gặp một người nhắc nhở tôi về những hành vi tà ác mà ĐCSTQ đã gây ra và giúp tôi nhận thức rõ hơn về bản chất tà ác của nó. Tôi trịnh trọng tuyên bố rằng tôi đã rời bỏ Đoàn và Đội mà tôi đã từng gia nhập. Ông Trời sẽ diệt ĐCSTQ!”

Hai người khác là Lưu Thiên Thành và Quan Hải, viết: “Qua đại dịch này, chúng tôi thấy rõ bản chất xấu xa của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nó dám hy sinh tính mạng và sự an toàn của công chúng để đổi lấy cái gọi là ổn định chính trị. Chúng tôi tuyên bố thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên quan của nó. Chúng tôi sẽ tự chịu trách nhiệm về cuộc sống và tương lai của mình.”

Thấy rõ bản chất qua tuyên truyền

Vương Lệ Bình, Lâm Lị, và Vĩ Tông từ Khu mới Phố Đông ở Thượng Hải đã tuyên bố thoái ĐCSTQ vào ngày 14 tháng 4. Họ nói: “Các biện pháp phòng chống đại dịch ở Thượng Hải khiến chúng tôi hoàn toàn tuyệt vọng đối với đất nước này và Đảng này. Chúng tôi bị nhốt ở nhà hơn một tháng, sau hai tuần chúng tôi mới được cấp cho một ít rau xanh, cà chua và cà rốt, nhưng ‘gói quà lớn’ đó khiến chúng tôi phải chi 500 nhân dân tệ!”

Một trong số họ đã gửi tin nhắn yêu cầu giúp đỡ bởi vì tài khoản của anh ấy đã bị khóa trong vòng chưa đầy một giờ. “Không ai quan tâm đến cuộc sống của chúng tôi, và chất lượng cuộc sống của chúng tôi thậm chí còn không bằng một con giòi!

“Điều ghê tởm hơn nữa là khi chúng tôi bật TV lên, đầy rẫy tiết mục ca múa mừng cuộc sống yên bình, sung túc. Họ liên tục nói rằng vật tư đủ cả và người dân rất vui! Tôi thực sự không biết làm thế nào họ có thể mặt dày và khoác lác một cách đáng kinh tởm như vậy.“

“Sinh tồn khó như leo lên trời vậy. Nhìn vào nguồn cung cấp thực phẩm của chúng tôi giảm dần từng ngày, chúng tôi sẽ sớm cạn kiệt. Chúng tôi cảm thấy thất vọng.”

“Nhớ lại lần chúng tôi tuyên thệ trước lá cờ máu của ĐCSTQ ở trường đại học, tôi đã từng rất tự hào. Còn bây giờ tôi nghĩ nó thực sự rất nực cười. Tôi hy vọng Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ sớm đến ngày bị diệt vong. Đến lúc đó mới có hy vọng!”

“Cầu Thần Phật phù hộ cho chúng con”

Thiên Mỹ từ thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, viết, “Sau nửa tháng cách ly, tôi cảm thấy như thể sau nửa đời người, giờ tôi mới được bước ra ngoài.” Trước đây, cô từng đọc thông tin về Pháp Luân Công nhưng đến bây giờ cô mới nhận ra tình hình nghiêm trọng đến thế. Cô tuyên bố thoái Đoàn và cầu nguyện, “Cầu Thần Phật phù hộ cho chúng con được bình an.”

Từ khi đại dịch virus Vũ Hán bùng phát vào năm 2020, các học viên Pháp Luân Công ở đại lục đã bất chấp nguy cơ bị bắt, bị giam giữ và kết án bất hợp pháp để nói cho mọi người biết phương pháp vượt qua đại dịch và bảo vệ bản thân: thoái xuất khỏi tổ chức ĐCSTQ và thành tâm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Khi bạn nhận được cuộc gọi từ các học viên Pháp Luân Công, một tờ rơi, hoặc một lời chào thăm hỏi trực tiếp, hoặc bạn nhìn thấy thông điệp của Pháp Luân Công trên tờ tiền, tôi hy vọng bạn hãy trân trọng nó, bởi vì đó chính là điều bạn đã chờ đợi từ lâu, là cơ duyên tuyệt vời mở ra cánh cửa bí ẩn của cuộc sống.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/7/13/445932.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/7/18/202312.html

Đăng ngày 20-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share