Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đông Bắc Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-01-2022] Tôi 75 tuổi và đã nghỉ hưu tại một công ty nhà nước của Trung Quốc. Hơn 20 năm trước, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trước đó tôi bị nhiều bệnh tật và gần như mất hết dũng khí để sống. Kể từ khi tu luyện Đại Pháp, tôi là một người hoàn toàn khác. Tôi không có bệnh tật và tổn thương tinh thần nữa. Thay vào đó, tôi có một thái độ sống rất tích cực và luôn nghĩ đến người khác trước tiên. Sư phụ đã cứu tôi khỏi bờ vực của cái chết và cho tôi một cuộc sống mới tuyệt vời.
Nhiều điều phi thường và kỳ diệu đã xảy ra trong quá trình tu luyện của tôi mà không thể giải thích dễ dàng bằng khoa học hiện đại. Tôi muốn chia sẻ một vài kinh nghiệm xảy ra khi tôi lần đầu tiên bắt đầu tu luyện Đại Pháp.
May mắn được tu luyện Đại Pháp
Đầu mùa xuân năm 1995, chị gái gọi cho tôi nói rằng chị ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chị bảo cách luyện tập này rất tốt và mời tôi học cùng chị. Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp, và tôi không muốn tập. Tôi từ chối với lý do con tôi bận chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học.
Chị ấy gọi lại sau khi con tôi được nhận vào đại học: “Con của em giờ đang học đại học và em không có nhiều việc phải làm ở nhà. Hãy nghỉ một vài ngày và đến chỗ của chị để học Pháp Luân Đại Pháp đi nhé”.
Tôi quyết định đến đó để xem Pháp Luân Đại Pháp là gì.
Chiều ngày 18 tháng 9 năm 1995, tôi đến nơi ở của chị tôi ở một thành phố khác bằng tàu hỏa. Đó là ngày tôi sẽ không bao giờ quên. Tôi nóng lòng muốn nói chuyện với chị gái mình về tu luyện, Đạo giáo, Phật giáo, v.v. Tôi nói với chị rằng cô ấy nên chọn một trong những pháp môn đó để tu luyện thay vì sử dụng các phương pháp khí công.
Chị gái tôi mỉm cười: “Em thực sự biết rất nhiều về tu luyện. Mà này, sao hôm nay đi tàu không bị say xe vậy?”. Nếu chị tôi không đề cập đến nó, tôi có thể đã quên mất nó. Tôi thường bị say tàu xe khi đi xe buýt hoặc xe lửa, và tôi sẽ cảm thấy chóng mặt và nôn mửa trong hơn 20 phút. Mỗi năm, tôi uống thuốc chống say tàu xe và bôi thuốc mỡ trị bệnh thấp khớp vào cổ tay và bụng trước khi đi tàu hơn 4 giờ đến chỗ chị tôi. Mặc dù vậy, khuôn mặt của tôi thường trở nên sưng tấy và tôi cảm thấy rất yếu khi đến chỗ của chị gái mình. Sau đó, tôi sẽ phải nghỉ ngơi trong một ngày. Đáng ngạc nhiên là lần này tôi hoàn toàn ổn. Mặc dù tôi hoàn toàn không biết tại sao.
Sau bữa tối, tôi đã nghe giảng Pháp với loạt video Chín bài giảng Pháp Luân Đại Pháp với chị gái. Vào ngày thứ tám của lớp học, các học viên đã chia sẻ ngắn gọn trải nghiệm của họ trước khi xem video bài giảng Pháp của Sư phụ. Một sinh viên đã chia sẻ một sự cố mà anh ấy vừa trải qua. Chiều hôm đó anh ta bị một chiếc ô tô đang phóng nhanh đâm vào khi đang đạp xe ở một góc đường. Người điều khiển xe hơi vô cùng hoảng sợ, nhưng người sinh viên này nói với người lái xe: “Tôi hoàn toàn ổn. Anh có thể đi”. Anh ta thực sự không bị thương, không bị đau hay chảy máu. Anh ấy biết Sư phụ đã bảo vệ mình và đặt hai tay vào nhau hợp thập đầy phấn khích: “Cảm ơn Sư phụ đã cứu mạng con!”
Ngay khi video bài giảng Pháp của Sư phụ Lý bắt đầu, tôi ngay lập tức bị cuốn hút bởi bầu không khí trong lớp. Không ai nói chuyện, hút thuốc hay đi lại xung quanh. Mọi người đều rất chăm chú lắng nghe bài giảng của Sư phụ. Tôi chưa bao giờ thấy bầu không khí như vậy ở bất kỳ địa điểm nào khác. Tôi đã được Pháp của Sư phụ giác ngộ rất nhiều. Tôi luôn tự nghĩ rằng Pháp của Sư phụ thật tuyệt vời. Trong thâm tâm, tôi biết đó là thứ mà tôi đang tìm kiếm.
Chúng tôi đã xem Bài giảng thứ chín vào ngày hôm sau. Không có từ nào để diễn tả sự phấn khích của tôi. Tôi luôn tự nhủ câu này trong lòng: “Điều này thật tuyệt. Mình phải tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thôi!”
Vào ngày thứ ba sau loạt bài giảng, một điều đáng kinh ngạc đã xảy ra. Những cơn đau do thấp khớp, các triệu chứng rối loạn cơ thể nghiêm trọng và chứng táo bón hành hạ tôi trong hơn 10 năm đều biến mất.
Cơn đau thấp khớp khiến tôi rất khó ngồi xổm và đứng dậy, tôi cũng bị đau đầu và cảm thấy chóng mặt hàng ngày. Đột nhiên, tôi có thể ngồi xổm và đứng lên một cách thoải mái, và cũng không bị đau đầu nữa.
Tôi không thể tin rằng điều này đã xảy ra với tôi! Căn bệnh mãn tính không thể chữa khỏi trong nhiều năm của tôi đột nhiên biến mất, và tôi thực sự trải nghiệm cảm giác tuyệt vời khi không còn bệnh tật. Tôi cũng hiểu bí ẩn tại sao tôi không bị say tàu xe trên chuyến tàu đến nhà chị gái tôi lần này. Sư phụ bắt đầu giúp đỡ tôi khi tôi chỉ có ý nghĩ học Đại Pháp. Tôi đã rất vui mừng, tôi đã khóc. Tôi hét lên trong lòng rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Tôi thực sự muốn hét trên đường phố để nói với mọi người Pháp Luân Đại Pháp là tốt và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Hôm sau tôi học năm bài công pháp và đem một quyển Pháp Luân Công về nhà.
Thanh lý can nhiễu và kiên định tu Đại Pháp
Ban đầu, tôi không biết bất kỳ điểm luyện công Pháp Luân Đại Pháp nào gần nhà, vì vậy tôi quyết định tập các bài công pháp ở nhà trước. Trong thời gian đó, ba điều đã xảy ra với tôi khiến tôi nhận ra khó khăn như thế nào để đắc Pháp và tiếp tục tu luyện.
Một ngày sau khi tôi bắt đầu luyện công ở nhà, tôi đột nhiên nhìn thấy đầu của một con cáo lớn xuất hiện trên bức tường trắng với đôi mắt sáng long lanh đang nhìn chằm chằm vào tôi khi tôi đang ngủ. Tôi hoảng sợ đến mức nhảy ra khỏi giường. Tôi bật đèn và không ngủ lại đêm đó.
Một trải nghiệm khác là khi nhắm mắt để luyện bài công pháp thứ hai, trước mắt tôi xuất hiện hình ảnh của những con quái vật và bóng ma. Tôi sợ quá nhắm mắt lại. Tuy nhiên hiện tượng này biến mất sau vài ngày và không bao giờ xảy ra nữa.
Điều thứ ba đã xảy ra là khi tôi lần đầu tiên đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi thấy một câu xuất hiện ở cuối trang đầu tiên nói rằng tôi không thể tập môn khí công này nếu tôi chưa tập các loại khí công khác. Tôi đóng cuốn sách lại và bắt đầu khóc. Tôi tự hỏi tại sao tôi lại không đủ tư cách để học một môn tu luyện tuyệt vời như vậy. Ngày hôm sau tôi vẫn muốn đọc Chuyển Pháp Luân, và thật ngạc nhiên, khi tôi mở cuốn sách ra, câu tôi thấy ngày hôm trước không có ở đó. Tôi cảm thấy điều đó thật kỳ lạ và không thể hiểu tại sao nó lại xảy ra.
Sau khi vượt qua những trở ngại này và quyết tâm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã thực sự đi trên con đường tu luyện Đại Pháp. Tôi thường nói với gia đình và đồng nghiệp của mình về những thay đổi lớn về thể chất và tinh thần mà tôi đã trải qua. Họ đều nói Pháp Luân Đại Pháp là tốt.
Khi luyện các bài công pháp
Một tháng sau, với sự giúp đỡ của chị gái, tôi tìm thấy một điểm luyện công và bắt đầu đến đó buổi sáng mỗi ngày để luyện công. Một ngày nọ, khi tôi đang luyện bài công pháp thứ tư thì một lực vô hình đẩy tôi từ phía trước. Tôi loạng choạng nhưng không ngã, và cẩn thận hoàn thành bài công pháp thứ tư. Điều này xảy ra liên tục trong ba ngày tiếp theo. Vào ngày thứ tư, khi tôi thực hiện bài công pháp thứ hai, tôi thấy một cảnh tượng kỳ diệu là một vị Phật vàng rực rỡ đang ngồi trên tòa sen, làm dấu tay, và đi về phía chúng tôi từ phía tây nam. Ông ấy dừng lại trước mặt tôi. Tôi có thể cảm thấy một luồng hơi ấm truyền từ đỉnh đầu xuống chân mình, rồi truyền xuống đất, và chân tôi cắm chặt trên mặt đất.
Ngày hôm sau tôi cũng thấy cảnh tượng giống vậy lần nữa. Tôi hoàn toàn chìm đắm trong niềm hạnh phúc và luôn cảm tạ Sư phụ.
Đồng hóa với Pháp: Biết nghĩ cho người khác trước
Một buổi sáng sớm mùa đông sau khi luyện công, trên đường về nhà, tôi nhìn thấy một chiếc xe tải đậu trên vỉa hè hơn 100 thước trước mặt tôi. Chiếc xe tải chạy đi. Khi lái xe đến chỗ chiếc xe tải đang đậu, tôi nhìn thấy thứ gì đó trên mặt đất và nhận ra đó là tiền. Có những tờ tiền một trăm nhân dân tệ với tổng giá trị 900 nhân dân tệ. Tôi là một học viên Đại Pháp và nên nghĩ đến người khác trước. Người bị mất tiền chắc hẳn đang rất lo lắng nên mình cần tìm người trả lại tiền càng sớm càng tốt.
Sau đó, tôi quay lại chỗ đó và thấy một cảnh sát giao thông. Tôi nói với anh ta những gì đã xảy ra và đưa tiền cho anh ta, hy vọng họ sẽ giúp tìm chủ sở hữu. Cảnh sát nói: “Sẽ không có ai giúp anh tìm chủ nhân đâu, và tiền này sẽ bị tịch thu sau một thời gian. Anh nên lấy nó và tự mình giải quyết”.
Nơi tôi phát hiện số tiền là gần khu nhà kho được một số doanh nghiệp thuê lại. Tôi đoán chắc là người trên xe tải bị mất tiền, và có thể anh ta đã dỡ đồ ở nhà kho gần đó. Tôi bắt đầu tìm kiếm tại các nhà kho và nói chuyện với chủ nhà kho và một số người thuê tại nhà kho. Tôi thậm chí đã đến gian hàng mua sắm của họ trong trung tâm thương mại để hỏi họ.
Sau nhiều lần thất bại, cuối cùng tôi cũng xác định được rằng chủ nhân của số tiền rất có thể là một tài xế tại một công ty vận tải cụ thể ở một thành phố khác. Tôi đã viết cho họ một lá thư để nhờ anh ấy liên lạc với tôi nếu anh ấy làm mất thứ gì đó. Ngay sau đó chủ sở hữu đã tìm thấy tôi và tôi đã trả lại tiền cho anh ta sau khi xác minh đó là của anh ta. Anh ấy rất biết ơn và muốn đưa cho tôi 200 tệ. Tôi vui lòng từ chối và nói với anh ấy rằng mọi học viên Pháp Luân Đại Pháp cũng sẽ làm như vậy.
Nhìn lại quá trình tu luyện hơn 20 năm của mình, tôi đã trải qua những khó khăn, đau khổ và đau thấu tâm can khi thoát khỏi những chấp trước vào danh lợi cá nhân và sự kích động. Nhưng quan trọng nhất, tôi có tâm hoan hỷ của một chúng sinh đã đắc được Pháp quý giá, và có lòng biết ơn không thể nói thành lời đối với sự cứu độ và bảo vệ từ bi của Sư phụ!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/24/436916.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/2/199756.html
Đăng ngày 03-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.