Bài viết của học viên Tử Tử ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 11-6-2022] Thành phố nơi chúng tôi sống đã bị phong tỏa vì đại dịch COVID (virus Trung Cộng) vào cuối tháng 3 năm 2022. Tất cả các cổng của tiểu khu nơi chúng tôi sinh sống đều bị khóa chặn, chỉ để lại một lối đi duy nhất và có người canh gác.

Chồng tôi (không phải học viên) và tôi không hề lo lắng. Chúng tôi đã chuẩn bị rau củ khô và dự trữ được nhiều thực phẩm từ mùa thu năm ngoái. Dù chỉ có một ít rau tươi, nhưng là một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà nói, một chút khó khăn này không đáng là bao.

Chồng tôi là một người khá cứng đầu. Ông ấy đã chứng kiến việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã phục hồi sức khỏe của tôi như thế nào, dù trước đó các bác sĩ đã tuyên án tử cho tôi vào năm 2004. Nhưng ông ấy vẫn từ chối tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vì sợ bị sách nhiễu và bức hại.

Những ngày phong tỏa là những ngày thật kinh khủng. Những người đàn ông với PPE trắng (quần áo bảo hộ) cứ vài ngày lại đến gõ cửa từng nhà để đăng ký và kiểm tra sức khỏe trong dân cư. Họ phân phát các bộ kít xét nghiệm nhanh và yêu cầu chúng tôi làm xét nghiệm PCR. Những chiếc xe lắp một chiếc loa phát những thông điệp tuyên truyền ngày ngày chạy ngang qua cửa sổ, các tình nguyện viên hăng hái canh giữ mọi tòa nhà để ngăn không cho mọi người đi ra ngoài,… đúng là khổ không thể tả.

Khoảng 50 ngày kể từ khi bị phong tỏa, chồng tôi đột nhiên bị sốt cao với các triệu chứng cảm mạo nặng, đau các khớp, sốt, tức ngực, ho và tê sau đầu. Đáng lo hơn cả là khi nằm xuống thì ông ấy không thở được nên phải ngồi ngủ. Tới ngày thứ sáu thì ông ấy cảm thấy chán ăn, bị mất nước và sút cân trông thấy.

Tôi liên tục nhắc ông ấy hãy niệm những chữ chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Ông ấy nói rằng mình thầm niệm trong tâm nhiều lần, nhưng cũng cảm thấy thiên mệnh của mình đã tận.

Lúc đó, thành phố đã được dỡ phong tỏa một phần. Tôi liền nói với chồng mình: “Bây giờ ông có hai con đường để lựa chọn. Một là nhân lúc dỡ bỏ phong tỏa hãy mau đi viện cứu chữa, hai là hãy tu luyện Đại Pháp và ông sẽ mau chóng hồi phục, sinh mạng được kéo dài thông qua tu luyện.”

Bệnh viện thì ông ấy nói thà chết cũng không đi, nói rằng uống thuốc làm gan của ông ấy bị đau.

Người họ hàng là học viên đã đến thăm và giúp ông ấy thay đổi suy nghĩ. “Cơ duyên tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của anh tới rồi, anh nên tu luyện đi, đừng do dự nữa, hãy học Pháp luyện công đi! Đã có rất nhiều ví dụ về việc những người chân tu phục hồi sức khỏe sau khi tu luyện Đại Pháp, chẳng phải anh cũng biết rồi đó sao? Đây là cơ hội mà Sư phụ cấp cho anh, không phải ai cũng có cơ hội này đâu. Nhân thân nan đắc, Trung thổ nan sinh, chính Pháp nan ngộ. Tất cả đều rõ ràng rồi anh còn đợi gì nữa? Sớm tu luyện chừng nào thì Sư phụ sẽ giúp anh tiêu trừ nghiệp lực sớm chừng đó.“

Lúc này, ông ấy như đã mở được nút thắt then chốt và quyết tâm bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Trong sinh mệnh [đường đời] một cá nhân của chư vị đáng lẽ không có tu luyện; hiện nay chư vị muốn tu luyện; thì cần phải an bài lại đường [đời] từ nay trở đi cho chư vị; và cũng có thể điều chỉnh thân thể cho chư vị.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân )

Vào ngày đầu tiên ông ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông ấy cảm thấy như thể khối vật chất chặn trong ngực của mình được loại bỏ khi thực hiện [động tác] duỗi căng người. Ông ấy đã có thể nằm xuống và ngủ thoải mái suốt cả đêm hôm đó.

Một đêm, ông đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó được đẩy xuống cẳng chân ba lần bên trong cái chân vốn đã bị sưng do giãn tĩnh mạch nhiều năm và cảm giác gót chân phát nhiệt.

Khi nghe băng ghi âm Sư phụ giảng Pháp ở thành phố Tế Nam, nước mắt của ông ấy không tự chủ mà chảy ra trong suốt hai ngày. Chúng tôi đã kết hôn hơn 30 năm, nhưng đây là lần duy nhất tôi thấy chồng tôi rơi lệ.

Sư phụ cũng không ngừng điểm hóa cho ông ấy, để ông ấy nhìn thấy nhiều ánh sáng với các hình dạng và màu sắc rực khác nhau và ông ấy cũng có thể cảm nhận có gì đó ở những chỗ mà trước kia có bệnh.

Đệ tử xin cảm tạ Sư phụ! Ngài đã luôn trông chừng và bảo hộ các đệ tử của mình cũng như người nhà của họ. Con xin khấu đầu quỵ bái cảm tạ sự từ bi của Sư phụ!

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/11/444682.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/14/201807.html

Đăng ngày 25-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share