Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Sydney, Úc
[MINH HUỆ 22-05-2022] Tối ngày 15 tháng 8 năm 2006, tôi nhận điện thoại của con rể từ Paris. Trong điện thoại, tôi nghe cháu kêu lớn một tiếng “Mẹ ơi”, rồi nghẹn ngào không nói ra lời. Tôi thấy sốt ruột nên đã hỏi cháu: “Đã xảy ra chuyện gì hả con?”
Cháu vừa khóc vừa nói: “Nhà con có người họ hàng sẽ bay đến Paris vào ngày 20 tháng 8, nhờ mẹ gửi cho Lệ Sa (tức là con gái tôi) hai bộ tóc giả …” Ngay lập tức, tôi thấy như sét đánh bên tai, hai chân mềm nhũn, cả người chùn xuống. Chồng tôi đứng bên cạnh ôm chặt lấy tôi, tôi mới không bị ngã. Ông hét to vào điện thoại: “Hãy mau luyện Pháp Luân Công!”
Ảnh 1: Bốn cháu ngoại của tôi hiện đang học trường Minh Huệ ở Paris, nước Pháp
Ảnh 2: Cháu ngoại tôi biểu diễn cho khách du lịch xem ở tháp Eiffel, thủ đô Paris
Sau khi cúp máy, trong tâm tôi rất loạn, tôi lại không thể đích thân đi thăm con gái. Sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Công, các loại bệnh tật trước đây như bệnh về động mạch vành và bệnh dạ dày đã khỏi một cách thần kỳ. Con gái tôi cũng biết chuyện này. Khoảng mười mấy ngày trước khi cháu sang Pháp du học, tôi bị đụng xe, nửa thân trên trông như bị gãy xương ở nhiều chỗ. Con gái tôi nhìn thấy, liền sợ hãi bật khóc. Cháu đòi bố cháu khuyên tôi đến bệnh viện. Nhưng tôi kiên trì ở nhà nghe băng thu âm giảng Pháp của Sư phụ. Một tuần sau, cháu thấy tôi khỏe mạnh bình thường. Cháu vui mừng nói với tôi: “Sau này con muốn luyện công thì con sẽ luyện Pháp Luân Công.”
Nhớ lại chuyện này, trong đầu tôi xuất ra một niệm: “Cơ duyên con gái mình đắc Pháp đã chín muồi.” Ngay lập tức, tôi vứt bỏ tảng đá đè nặng trong tâm. Sáng hôm sau, tôi cùng chồng đi mua cho con gái hai bộ tóc giả kiểu dài và kiểu ngắn. Sau đó, một mình tôi trở về nhà ở miền Bắc (vì tôi luyện Pháp Luân Công nên bị tà đảng bức hại, không có chỗ ở cố định, thời đó tôi thuê một chỗ miền Nam ở tạm một thời gian), và chuẩn bị vài thứ để con gái học Pháp Luân Công.
Thời đó, việc đi lại ở Trung Quốc rất khó khăn. Tôi khởi hành từ sáng ngày 16 tháng 8 đến hơn 8 giờ tối ngày 17 tháng 8 năm 2006 mới đến nơi. Tôi chuyển xe ba lần, mất hơn 30 tiếng đồng hồ mới về đến nhà an toàn. Vừa vào nhà, tôi bèn gói kỹ 14 đĩa thu âm Sư phụ giảng Pháp, 2 đĩa nhạc luyện công có khẩu lệnh của Sư phụ và một đầu chiếu đĩa xách tay cỡ trung. Tôi bỏ chúng vào chiếc túi du lịch xách tay cỡ trung đã chật kín. Tôi không biết làm sao để mang những thứ này ra ngoài.
Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng gõ cửa, tôi nhè nhẹ mở cửa ra xem, không ngờ là bà hàng xóm (cũng là đồng tu) ghé thăm. Tôi ngạc nhiên mừng rỡ hỏi bà: “Sao chị biết tôi về?” Bà nói nhỏ với tôi: “Tôi đoán có lẽ là chị đã về.” Chúng tôi lâu ngày không gặp, bà hỏi nhỏ tôi: “Hôm nay đồng tu đưa cho tôi một cái máy MP3 bản mới nhất, chị có cần nó không?” Tôi liền nắm lấy tay bà, cảm động không biết nói sao. Tôi không kìm nổi nước mắt. Sau khi nhận cái máy MP3, tôi nói với bà: “Chính là Sư phụ để bà mang cho con gái tôi phương thuốc cứu mạng.” Bà nghe tôi kể chuyện, cảm thấy an ủi phần nào, bà liền hợp thập cảm tạ Sư phụ.
Tôi lấy đĩa thu âm và đầu đọc trong túi ra, rồi cất kỹ vào một chỗ. Sau khi chia tay đồng tu, tôi liền ngồi xuống viết cho con gái và con rể một lá thư dài 10 trang. Ngoài mấy lời hỏi thăm, tôi trực tiếp nói với các con tu luyện Pháp Luân Công như thế nào. Đầu tiên tôi nhấn mạnh: Bây giờ chỉ có Pháp Luân Công mới có thể cứu con, nhất định phải toàn tâm toàn ý, kiên định tin vào Sư phụ Đại Pháp. Ngoài ra, tôi cũng viết mấy lời nhắn nhủ để con ghi nhớ.
Lúc tôi viết thư xong, trời cũng tờ mờ sáng. Tôi đi rửa mặt, rồi vội ra khỏi nhà đến trạm xe lửa mà không ăn sáng. Do hết vé xe đi miền Nam, nên tôi đã mua một tấm vé đi đường ngắn. Đi được một đoạn, tôi lại mua thêm vé đi tiếp. Tối ngày 19 tháng 8 năm 2006, tôi đã đến nhà họ hàng của con rể và gửi họ đồ mang qua Pháp cho con gái.
Khoảng 8 giờ tối ngày 6 tháng 9 năm 2006, con gái đích thân gọi điện cho tôi, giọng cháu nghe rất vui: “Mẹ ơi, con khỏe rồi, tất cả các chỉ số đều đã bình thường! Bố khỏe không mẹ?” Tôi liền đưa điện thoại cho bố cháu nói chuyện.
Sau đó, con gái kể với tôi, cháu đã nhận được cái máy MP3 và lá thư của tôi vào tối ngày 24 tháng 8 năm 2006. Sáng sớm ngày 25, hai vợ chồng cháu đến điểm luyện công tại khu 13 ở thủ đô Paris. Cháu chưa kịp vào nhóm luyện công, thì đã nôn ra rất nhiều thứ có màu đen. Về nhà, cháu bị tiêu chảy. Tối hôm đó cháu đã có thể ăn cơm. Cháu nôn mửa và tiêu chảy trong ba bốn ngày liền, càng về sau càng đỡ hơn. Đến ngày thứ tư, cháu không cảm thấy đau nữa. Cháu kể với tôi: “Mẹ à, có lúc con đi tiêu ra thứ màu trắng trông như bong bóng cá, cái to cỡ như lòng đỏ trứng, cái nhỏ cỡ như hạt nho.”
Sau khi cháu cúp máy, tôi mới nhớ lại, trước đây cháu từng mang thai và nạo thai ba lần ở bệnh viện. Bác sỹ kiểm tra mới phát hiện ung thư đã di căn sang phổi và bắt cháu nhập viện làm hóa liệu.
Khoảng ngày 4 tháng 9 năm 2006, con rể tôi kéo vợ đi viện làm xét nghiệm, các chỉ số đều đã bình thường. Bác sỹ không dám tin vào kết quả xét nghiệm, ông hết sức kinh ngạc và hỏi con gái tôi: “Cô làm sao khỏe rồi này?” Con gái tôi nói với bác sỹ: “Tôi luyện Pháp Luân Công nên khỏe rồi!”
Ngày 19 tháng 11 năm 2007, con gái tôi sinh cháu đầu lòng. Hiện nay, con gái tôi có bốn cháu, hai trai hai gái. Bọn trẻ rất khỏe mạnh, đáng yêu và thông minh! Bốn cháu ngoại của tôi đều đang học trường Minh Huệ ở Paris, nước Pháp. Công ty của hai vợ chồng con gái tôi kinh doanh rất tốt, tạo nhiều công ăn việc làm cho người dân ở địa phương.
Ông bà sui gia và họ hàng thân quyến đều rất ủng hộ Pháp Luân Công. Cả nhà con gái tôi đang sống vui vẻ hạnh phúc ở Paris. Nhân dịp này, đệ tử cảm tạ Sư phụ Đại Pháp đã ban cho con gái con một gia đình hạnh phúc mỹ mãn!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2022/5/22/【慶祝513】女兒煉功半月-醫生不敢相信體檢結果-442901.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/26/201512.html
Đăng ngày 29-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.