[MINH HUỆ 28-05-2022] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2014, tính đến nay đã được tám năm. Trong những năm tu luyện, tôi đã thực sự thể hội được sự thù thắng và mỹ diệu của Đại Pháp, và cảm nhận sâu sắc những điều mỹ hảo, tịnh hoá nhân tâm và những phúc ích xã hội mà Pháp Luân Đại Pháp mang đến cho con người.

Tôi đã có rất nhiều trải nghiệm tuyệt vời trong tu luyện mà tôi nghĩ rằng chúng có thể viết thành một cuốn sách. Tại đây, tôi muốn chia sẻ với bạn đồng tu câu chuyện tu luyện của tôi khi làm việc ở căng-tin trường mầm non.

Tu luyện Đại Pháp giúp tôi loại bỏ sự kiệt quệ về thể chất và tinh thần

Tôi sinh ra và lớn lên ở nông thôn. Bố tôi mất sớm, tôi phải nghỉ học ở nhà làm nông. Bởi vì không được học hành nhiều, đọc báo thôi cũng rất chật vật và tôi chỉ có thể viết được một vài chữ. Lên thành phố xin việc lại càng khó hơn. Bởi vì không có kiến thức, tôi không tìm được công việc tốt, vì vậy tôi đã sống rất khó khăn và mệt mỏi.

Trước năm 1999, tôi được người thân tặng cho một cuốn Chuyển Pháp Luân và đã đọc qua. Dù tôi đã cố gắng đọc, nhưng vẫn chưa hiểu được nội dung cuốn sách có ý nghĩa gì. Nhưng có lẽ tôi có cơ duyên với Đại Pháp, nên tôi đã được chứng kiến sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp.

Vào mùa hè ở khu vực của chúng tôi, khi mặt trời sắp lặn, nó vừa to, vừa tròn và đỏ rực. Một ngày nọ, tôi thấy mặt trời đang quay, rất đẹp. Nó quay rất nhanh, đôi khi thuận chiều kim đồng hồ, đôi khi lại quay ngược. Chỉ cần tôi nhìn vào nó, nó sẽ quay, và tôi biết rằng không ai nhìn thấy nó.

Mặc dù vậy, tôi tiếp tục mê chìm trong cõi hồng trần và không nhận ra Đại Pháp tốt và quý giá như thế nào, tôi đã không kiên trì học tiếp. Giờ nghĩ lại, tôi thấy hối hận và nuối tiếc vì điều đó.

Năm 2014, trong sự kiệt quệ thể chất và tinh thần, tôi đột nhiên nhớ đến Pháp Luân Đại Pháp, tôi muốn quay trở lại con đường tu luyện. Tôi quyết định rằng tôi sẽ tu luyện dù có thế nào đi nữa. Kể từ đó, cơ thể tôi thay đổi từng ngày, sức khỏe được cải thiện, mọi cơn đau đều tan biến. Cảm giác thật tốt khi không còn bệnh tật. Sau khi bước vào tu luyện, Đại Pháp đã khai mở trí huệ cho tôi. Tôi có thể đọc trôi chảy tất cả các cuốn sách của Đại Pháp, điều này thực sự đáng kinh ngạc. Tôi tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong Đại Pháp, tu tâm hướng thiện và luôn nghĩ cho người khác trước kể cả khi mọi việc diễn ra không như ý muốn.

Tôi đã thay đổi và gia đình tôi cũng vậy. Tôi có một gia đình êm ấm, sống hòa thuận, yêu thương với tất cả thành viên trong gia đình. Nhìn thấy những thay đổi về sức khoẻ và cách nhìn nhận của tôi về cuộc sống, người nhà đều ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

“Sau khi chị đến, nhà ăn đã thay đổi”

Nửa cuối năm 2021, tôi xin vào trường mẫu giáo làm nhân viên sơ chế trong căng-tin. Khi mới đến, tôi thấy dưới sàn nhà có nào là nước, gạo, lá rau… hàng ngày đều có người đi qua đi lại, mà không ai quét dọn. Còn có những vết dầu ăn, nên thỉnh thoảng đi lại bị trơn trượt.

Toàn bộ căng-tin bẩn thỉu và đầy dầu mỡ. Có vẻ như cửa kho và phòng khách dường như đã nhiều năm không được dọn dẹp, chúng bám một lớp bụi dày, những cánh cửa màu trắng ban đầu đã chuyển qua màu đen. Tôi thầm nghĩ: Đây là căng-tin trường mẫu giáo, vệ sinh kém như vậy, thức ăn của các bé ăn có được đảm bảo sạch sẽ không?

Nhà ăn có đầu bếp, phụ bếp, thợ làm bánh, và một số người giúp việc làm việc trong nhà ăn. Mỗi người phụ trách một công việc, mọi người cũng có trách nhiệm dọn dẹp khu vực được phân công. Tôi nghe nói một số nhân viên đã rời đi trước tôi. Họ chỉ hoàn thành công việc của mình mà không dọn dẹp với lý do khối lượng công việc nhiều và họ mệt mỏi thế nào. Trong những năm qua, điều kiện vệ sinh ở căng-tin rất kém.

Sau khi tôi đến, tôi dọn dẹp vệ sinh khu căng-tin cẩn thận và kỹ càng. Tôi lau rửa những cánh cửa đen bẩn, dùng cạp để cạo mặt đất, dần dần loại bỏ những cặn bẩn dưới đất. Toàn bộ căng-tin như được tân trang lại.

Khi tôi mới đến làm việc tại căng-tin, người thợ làm bánh nói riêng với tôi, những người làm trong căng-tin này, bề ngoài thì tốt đẹp, nhưng trên thực tế, họ không ưa nhau, ngày ngày âm mưu nói xấu nhau. Chị ấy còn nói với tôi rằng: “Không ai thích đầu bếp cả. Anh ấy thường xuyên bị trượt ngã, đôi khi anh ấy không cầm nổi đĩa cơm và đánh rơi nó. Tay anh ấy dường như không linh hoạt lắm. Anh ấy hắt hơi nhiều lần trong ngày nhưng không che miệng.” Quả thực tôi đã nhận thấy điều này khi tôi mới đến.

Bất cứ khi nào người thợ làm bánh phàn nàn với tôi về những bất bình của chị ấy, tôi sẽ chia sẻ cho chị ấy những nguyên lý mà tôi học được từ Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã nói với chị ấy rằng mọi người sẽ trở thành người tốt nếu chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Chúng ta phải học cách thấu hiểu, thiện đãi và bao dung những thiếu sót của mọi người xung quanh.

Tôi cũng chia sẻ rằng dù trước đây người đầu bếp có xấu thế nào, anh ấy có bao nhiêu khuyết điểm hay lỗi lầm, nhưng hiện tại anh ấy đã ý thức được và muốn sửa lỗi thì chúng ta cũng nên cho anh ấy một cơ hội để thay đổi, để trở thành người tốt hơn. Nếu nhiều người hơn có thể chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, thì môi trường xung quanh chúng ta cũng trở nên tốt đẹp hơn và mọi người đều được hưởng lợi từ đó.

Trong công việc, tôi nghiêm khắc yêu cầu bản thân cư xử theo tiêu chuẩn của người tu luyện, thực hiện mọi công việc một cách nghiêm túc: rửa sạch rau củ quả, cắt thành hình theo yêu cầu của từng món ăn, phân thành từng loại, dọn dẹp căng-tin, dụng tâm làm việc cẩn thận, không hời hợt qua loa.

Hàng ngày khi tôi đi làm, người thợ làm bánh bảo tôi cái này cái kia và chị ấy cũng nói rằng công việc này là của tôi, công việc kia là của tôi. Tôi không quan tâm hay phản bác. Tôi làm bất cứ điều gì chị ấy yêu cầu tôi làm. Tôi đối xử tử tế với mọi người, giúp đỡ họ trong công việc bất cứ khi nào có thời gian, tôi giữ mối quan hệ tốt với mọi người.

Khi những người trong căng tin chứng kiến lời nói, việc làm, hành động của tôi, họ đều rất cảm động. Môi trường trong nhà ăn thay đổi, bầu không khí trở nên hài hòa, và mối quan hệ giữa đầu bếp và những người khác cũng trở nên tốt hơn.

Người thợ làm bánh xúc động nói với tôi: “Tôi đã làm việc ở đây ba năm, căng-tin này chưa bao giờ sạch sẽ như vậy. Mọi thứ đã thay đổi từ khi chị đến.” Cô ấy còn nói rằng: “Trước đây, nhân viên sơ chế ngày nào cũng rất mệt mỏi, làm việc từ sáng đến chiều vẫn chưa xong. Nhưng tôi thấy chị làm điều gì cũng vui vẻ và dễ dàng”.

Không chỉ mỗi chị ấy nói vậy mà cả đầu bếp, bảo vệ và những người khác cũng vậy. Tôi biết rằng Đại Pháp đã mang lại cho tôi một cơ thể khỏe mạnh, và cho tôi thể lực và năng lượng, để tôi có thể làm nhiều việc hơn với ít sức lực hơn.

Một ngày nọ, nhân viên dọn dẹp nói: “Sao đầu bếp giống như biến thành một người khác vậy? Anh ấy hay mắng chửi mọi người, thậm chí cả người trông trẻ ở tầng trên cũng bị mắng. Bây giờ anh ấy không mắng bất cứ ai.” Sau này tôi mới biết, chồng của chị thợ làm bánh đã qua đời từ khi con của chị còn rất nhỏ, một mình chị ấy phải nuôi con thật không dễ dàng gì. Trước đây, người đầu bếp thường xuyên la mắng và bắt nạt chị ấy. Tuy nhiên, từ khi tôi đi làm ở căng-tin, tôi chưa bao giờ nghe thấy đầu bếp mắng ai, đầu bếp đã thay đổi rất nhiều. Sau đó, tôi nhận thấy tay anh ấy dần khỏe hơn, hiếm khi hắt hơi, anh ấy đã có thể giữ đồ đạc và hiếm khi đánh rơi bất cứ thứ gì. Chị thợ làm bánh nói: “Vấn đề của anh ấy đã biến mất rồi.”

Chị ấy còn nói với tôi: “Khi người sơ chế trước nghỉ việc, anh ấy đã đến gặp giám đốc và phàn nàn về tôi và đầu bếp. Đặc biệt là đầu bếp bị giám sát kỹ lưỡng. Nếu chị không đến, anh ấy chắc chắn bị sa thải. Mọi thứ đã thay đổi sau khi chị đến. Đầu bếp trước đây chưa từng cắt rau củ. Khi chị đến đây, anh ấy chủ động giúp chị làm việc đó”.

Bây giờ không ai đến gặp lãnh đạo để phàn nàn, và mọi bữa ăn đều được đảm bảo phục vụ đúng giờ. Bởi vì bầu không khí của toàn bộ căng-tin đã thay đổi, mọi người hòa thuận với nhau, vừa làm tốt công việc của mình, vừa có thể chủ động giúp đỡ người khác, không ai cảm thấy căng thẳng, mọi người đều thoải mái. Họ nói rằng tôi là vị cứu tinh nhỏ của họ, và nếu tôi không tham gia cùng họ, họ chắc sẽ nghỉ việc hết.

Nhìn thấy sự thay đổi của mọi người, tôi thực sự ngộ ra những gì Sư phụ đã giảng:

“Chúng ta giảng độ kỷ độ nhân, phổ độ chúng sinh; do đó Pháp Luân xoáy vào trong độ bản thân, xoáy ra ngoài độ nhân. Khi xoáy ra ngoài thì nó phát phóng năng lượng, có ích cho người khác; như vậy, ai ở trong vùng che phủ của trường năng lượng của chư vị đều được lợi ích; họ có thể cảm thấy rất thoải mái. Bất kể là chư vị đi ngoài phố, tại đơn vị [công tác], [hay] ở nhà cũng vậy, đều có tác dụng như thế. [Đối với] người ở trong phạm vi trường của chư vị, có thể chư vị không cố ý [mà đã] điều chỉnh thân thể của họ; bởi vì loại trường này có thể điều chỉnh lại hết thảy các trạng thái không đúng đắn. Thân thể con người không nên có bệnh; có bệnh là thuộc về trạng thái không đúng đắn; nó {trường năng lượng} có thể điều chỉnh lại trạng thái không đúng đắn này. Người mang tư tưởng xấu, khi nghĩ đến những thứ không đúng đắn, gặp tác dụng mạnh mẽ của trường của chư vị, cũng có thể thay đổi tư tưởng của họ, có thể khi ấy họ liền không nghĩ việc xấu nữa. Có thể có người muốn [nhục] mạ người khác, đột nhiên lại thay đổi tư tưởng, không nghĩ đến [nhục] mạ nữa. Chỉ có trường năng lượng của tu luyện chính Pháp mới có tác dụng như vậy. Do đó trong Phật giáo quá khứ có câu rằng: “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh”, chính là ý nghĩa này.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Hiểu được “Pháp Luân Đại Pháp là tốt”, các đồng nghiệp tôi được phúc báo

Tôi hiểu rõ rằng những thay đổi trong môi trường làm việc và đồng nghiệp của tôi đều là nhờ Pháp Luân Đại Pháp. Đó chỉ là triển hiện nhỏ trong sức mạnh vô biên của Đại Pháp. Bất cứ khi nào tôi có cơ hội, đặc biệt là khi đầu bếp đang thái rau, tôi đều giảng chân tướng cho anh ấy. Tôi giải thích cho anh ấy sự thật về Đại Pháp, đạo lý làm người, thiện ác hữu báo, nhân quả luân hồi, còn nói cho anh ấy biết sự thay đổi của tôi trước và sau khi bước vào tu luyện.

Vì căng-tin không rộng lắm nên khi tôi nói chuyện, chị thợ làm bánh và làm đồ chiên cũng nghe thấy. Bất cứ khi nào có cơ hội, tôi đều giảng chân tướng cho họ.

Tôi nói với họ: “Pháp Luân Đại Pháp hoàn toàn không giống như những gì mà ĐCSTQ tuyên bố trên tivi. Ma đầu Giang Trạch Dân và Trung Cộng đã phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp và cố tình bôi nhọ và bức hại các học viên. Những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp luôn nghĩ cho người khác và đối xử tốt với mọi người”. Đầu bếp nói: “Ngay khi chị tới, tôi đã thấy chị là người tốt”.

Tôi đưa cho mỗi người trong số họ máy nghe nhạc MP3 có thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Sau một vài ngày, tôi hỏi họ đã nghe nó chưa. Người đầu bếp nói rằng anh ấy đã nghe rồi. Chị thợ làm bánh nói rằng chị mới nghe được chút ít. Còn chị phụ trách đồ chiên nói rằng mình đã không nghe.

Chị phụ trách đồ chiên là một người rất quyền lực, chị ấy dường như là lão đạo của nhà ăn, chị ấy luôn khẳng định mình đúng và phớt lờ người khác. Nhưng tôi vẫn luôn đối xử tử tế với chị ấy, bất cứ khi nào có cơ hội, tôi nói với họ: “Khi có thời gian, hãy thử nghe máy MP3. Nó sẽ tốt cho sức khỏe thể chất và tinh thần của mọi người.”

Một thời gian sau, tôi chuẩn bị những lá thư giảng chân tướng gửi cho từng người một. Chị phụ trách đồ chiên sau khi đọc xong đã có sự thay đổi vô cùng lớn. Trước đây, khi tôi và đầu bếp nói chuyện, có lúc chị ấy sẽ phàn nàn. Chị ấy còn nói: “Chị nghĩ nhiều quá rồi.”

Sau khi đọc lá thư, chị ấy không còn nói những lời như vậy nữa. Bởi vì bức thư chứa đựng trải nghiệm cá nhân và những thay đổi về cả thân lẫn tâm của tôi sau khi tu luyện. Ngoài ra còn có các chủ đề chân tướng khác, những câu chuyện từ cổ chí kim khơi dậy lòng tốt của mọi người. Họ đọc toàn bộ bức thư mười hai trang, điều này thực sự đáng kinh ngạc. Sau đó, mọi người đều đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó. Tôi thực sự hạnh phúc vì sự lựa chọn của họ.

Lần đầu tiên đi làm ở đây, không ai biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Không lâu sau, giám đốc trường mẫu giáo đã đánh giá cao tôi: “Mọi người trong trường mẫu giáo đều nói tốt về chị. Chị thật là người lương thiện.”

Một ngày nọ, hiệu trưởng và giám đốc của trường mẫu giáo biết việc tôi tu luyện Đại Pháp, đầu bếp lo lắng rằng họ sẽ cho tôi thôi việc. Vì vậy, anh ấy nhanh chóng nói chuyện với giám đốc và khen ngợi tôi. Anh ấy nói: “Tín ngưỡng là vấn đề cá nhân, anh có thấy ai làm tốt như cô ấy không? Tôi làm việc ở đây đã năm năm rồi, chưa từng thấy người nào tốt như vậy cả, công việc hoàn thành rất tốt…” Hiệu trưởng và giám đốc nghe xong, không nói gì cả liền bỏ đi.

Buổi sáng ngày hôm sau, khi tôi đến căng-tin, liền nghe thấy đầu bếp kể: “Ngày hôm qua của tôi rất thuận lợi. Hành lá và bắp cải năm nay khá đắt, nhưng tôi lại mua được với giá rẻ.” Anh còn nói thêm: “Căn nhà của tôi đã lâu rồi không có ai thuê. Tôi đã nghĩ, chắc trong mùa đông tới, căn phòng vẫn bị bỏ trống. Nhưng không ngờ rằng, hôm qua có ba người đến thuê nhà của tôi, còn có người trả giá khá cao.” Anh ấy hào hứng nói: “Thật là thần kỳ.”

Sau khi nghe thấy như vậy, tôi cảm thấy mừng cho anh ấy từ tận đáy lòng. Tôi biết anh ấy được phúc báo vì anh ấy đối xử tử tế với các đệ tử Đại Pháp và dám nói những điều tốt đẹp về đệ tử Đại Pháp trước mọi người. Đôi khi đầu bếp vui vẻ và hét lớn trong căng-tin: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Sinh mệnh này thực sự đắc cứu rồi.

Chị thợ làm bánh cũng chia sẻ rằng thời gian gần đây, cuộc sống của chị ấy khá suôn sẻ. Con trai chị ấy muốn mua một căn nhà, nhưng không đủ tiền cọc, mà người trong nhà chị cũng khá coi trọng vấn đề tiền bạc. Điều này khiến chị ấy rất phiền não. Một ngày nọ, chị ấy nói rằng gia đình chị ấy đã trả được tiền cọc và giúp con trai chị mua một căn nhà.

Các đệ tử Đại Pháp đang tu luyện bản thân trong môi trường xã hội người thường, môi trường làm việc và môi trường gia đình. Phẩm hạnh ở cảnh giới cao sau khi đề cao tâm tính đã khiến những người xung quanh cảm động, cải biến môi trường xung quanh, mang lại lợi ích cho tất cả chúng sinh và chứng thực với thế nhân rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Mang đến cho chúng sinh nhưng điều tươi sáng và tốt đẹp.

Pháp Luân Đại Pháp đã mang lại cho tôi hy vọng và một cuộc sống hoàn toàn mới. Pháp Luân Đại Pháp mang phúc cho chúng sinh, gia đình tôi và những người xung quanh đều nhận được những lợi ích vô cùng.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi cứu độ!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2022/4/18/441391.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/30/201593.html

Đăng ngày 30-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share