Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 23-03-2022] Trước khi nghỉ hưu tôi là một quản lý cấp trung ở một xí nghiệp quốc doanh lớn. Năm 1994, tôi có duyên biết đến Pháp Luân Đại Pháp và bước vào con đường tu luyện, có thể nói đây chính là vinh hạnh lớn của nhân sinh.

Khi tôi lên năm, sáu tuổi, tôi đã hai lần tận mắt chứng kiến ​​những sinh mệnh ở không gian khác muốn làm hại tôi, khi đó cha mẹ tôi đang gửi tôi ở chỗ bà ngoại. Tôi vẫn còn nhớ mơ hồ rằng cả hai lần, ở góc tường nhà bà ngoại một thể sinh mệnh đột nhiên xuất hiện và bóp cổ tôi bằng cả hai tay, cố gắng siết cổ tôi cho đến chết, sau đó tôi ngất đi. Nhưng dường như cả hai lần đều có người bảo hộ tôi. Khi tôi lớn hơn, mặc dù bị ảnh hưởng bởi giáo dục về thuyết vô thần trong nhiều năm, tôi vẫn luôn bối rối và có nhiều nghi vấn về những bí ẩn của sinh mệnh.

Khi còn trẻ, tôi có nhiều khát vọng, ví dụ như muốn trở thành người xuất chúng và làm rạng rỡ tổ tông. Nhưng khi tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp, nguyên lý cao thâm của Đại Pháp đã khiến thân tâm của tôi phát sinh biến hóa rất lớn.

Pháp Luân Đại Pháp không phủ nhận khoa học hiện đại. Ngược lại còn bao trùm khoa học hiện đại, dùng ngôn ngữ đơn giản để giảng về những chân lý của vũ trụ mà chưa ai từng biết đến, tiết lộ sự thật về thiên thể, vũ trụ, sinh mệnh, nhân thể và mối quan hệ kỳ bí giữa các chiều không gian, điều mà nhiều người đã dành cả đời để tìm hiểu nhưng không thể lý giải được. Nhưng Đại Pháp đã hoàn toàn giải đáp được mọi câu hỏi của tôi về thời không, các chiều không gian khác, cấu trúc thân thể con người, được và mất, tinh thần và vật chất.

Thông qua việc học Pháp, tôi đã nhận thức được rằng Pháp Luân Đại Pháp là Đại Pháp chính đạo cao tầng. Kể từ đó, tôi đã nỗ lực tuân theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp, tu luyện tâm tính và phấn đấu trở thành một người tốt.

Trở thành một nhà quản lý giỏi tại nơi làm việc

Tôi từng làm quản lý cấp trung trong văn phòng đảng ủy và văn phòng quản lý của một xí nghiệp nhà nước lớn.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, mặc dù tôi cũng được coi là một người tương đối thật thà, nhưng tâm danh lợi vẫn khá mạnh. Sau khi đắc Pháp, tôi luôn dùng Pháp của Sư phụ để yêu cầu bản thân mọi lúc mọi nơi.

Sư phụ giảng:

“Học Pháp đắc Pháp
Tỷ học tỷ tu
Sự sự đối chiếu
Tố đáo thị tu.” (Thực tu, Hồng Ngâm)

Là một người quản lý trong doanh nghiệp, tôi phải đối mặt với nhiều nhân viên từ nhiều bộ phận khác nhau và đảm nhận rất nhiều trách nhiệm. Tôi đã làm mọi việc dựa trên tiêu chuẩn của Đại Pháp. Tôi đã làm việc không mệt mỏi và cần mẫn, kể cả vào cuối tuần.

Kết quả là trước năm 1999, hầu như năm nào tôi cũng được vinh danh là “nhân viên tiên tiến” của công ty. Tôi luôn chân thành, thiện lương, hữu hảo với đồng nghiệp. Tôi thường giúp đỡ những người gặp khó khăn và sống hòa đồng với mọi người. Khi gặp xung đột, tôi tuân theo các yêu cầu của Đại Pháp, không bao giờ sử dụng các cách phương pháp thô bạo, cưỡng chế để giải quyết vấn đề.

Cương vị của tôi có một số quyền lực nhất định, nhưng tôi luôn tuân thủ nghiêm ngặt các yêu cầu của Đại Pháp — liêm khiết và trung thực trong mọi việc. Chi phí cá nhân của tôi luôn tách biệt với chi phí của công ty và tôi từ chối nhận hối lộ. Tôi không bao giờ sử dụng tiền của công ty để mời khách cá nhân và không bao giờ sử dụng xe của công ty cho việc riêng.

Khi văn phòng xí nghiệp cần mua các vật dụng hay các máy móc in ấn, một số công ty vì muốn được lựa chọn làm nhà cung ứng nên muốn thiết lập mối quan hệ tốt với tôi và đã gửi tặng tôi phong bì. Tôi giải thích với họ rằng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi không thể nhận tiền như vậy và tôi sẽ chỉ đưa ra quyết định dựa trên nhu cầu của công ty. Các nhà cung cấp rất ngưỡng mộ tôi.

Đôi khi tôi đi công tác ở một công ty con. Tại đó, để xây dựng mối quan hệ với tôi, họ muốn tặng tôi những món quà, phong bì và các dịch vụ (bao gồm xông hơi, massage khác giới, v.v.), nhưng tôi không bao giờ nhận bất cứ thứ gì. Có những lần tôi đi công tác cùng một nhóm đồng nghiệp và không thể nào từ chối phong bì hay những món quà. Sau đó khi quay về, tôi sẽ đưa hoặc tặng lại cho công ty.

Một đối tác kinh doanh đã từng tặng cho mỗi quản lý của công ty một bình nước nóng gia đình tự động được nhập khẩu từ nước ngoài, tôi đã lịch sự từ chối. Một lần khác, ba người chúng tôi đến một công ty trực thuộc để thẩm định và đánh giá. Người quản lý của công ty trực thuộc đã tặng cho mỗi người chúng tôi một phong bì 1.500 nhân dân tệ. Bởi vì họ đưa cho cả nhóm nên lúc đó tôi không thể từ chối. Khi tôi quay về, tôi đã quyên góp toàn bộ số tiền cho Dự án Hy vọng.

Ngay cả đối với những vật dụng nhỏ như bút và giấy, tôi cũng không lấy ở công ty để mang về sử dụng riêng. Lúc đó, tôi không có điện thoại di động nên rất bất tiện khi gọi điện thoại đường dài. Nhưng tôi nhất quyết không thực hiện các cuộc gọi riêng bằng điện thoại của công ty. Vì tôi tuân theo các yêu cầu của Đại Pháp và hành xử ngay chính, tôi đã tạo dựng được danh tiếng rất tốt trong công ty.

Tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Đại Pháp và Sư phụ vào năm 2000. Vì việc này, công ty đã miễn nhiệm tôi khỏi tất cả các vị trí quản lý và giáng chức tôi xuống một nhân viên bình thường. Tôi đã làm theo lời dạy của Sư phụ và làm việc siêng năng với tư cách là một nhân viên bình thường. Đối mặt với các nhiệm vụ được giao bởi người quản lý, bao gồm phân phát các tờ rơi quảng cáo của công ty trên đường phố, chuyển tài liệu cuộc họp, soạn thảo và chuẩn bị tài liệu cuộc họp, v.v., tôi không bao giờ chểnh mảng, tôi làm mọi việc một cách tỉ mỉ. Người quản lý mới chuyển đến chưa quen với công việc trong bộ phận của chúng tôi. Tôi không có cảm giác ghen tị hay tiêu cực với anh ấy. Tôi nghĩ đến anh ấy trước và giúp anh ấy mọi công việc quản lý mà không giấu giếm điều gì. Anh ấy cũng quan tâm đến tôi rất nhiều và rất biết ơn tôi. Một lãnh đạo công ty đã từng nói riêng với tôi trước khi ông ấy nghỉ hưu: “Chúng tôi chưa từng có một người quản lý nào tuyệt vời như anh.”

Một người hàng xóm tốt

Ở nhà, tôi tuân theo các tiêu chuẩn của Đại Pháp và luôn nghĩ cho những hàng xóm của mình trước. Tôi đã xem xét lợi ích của người khác trước trong mọi việc. Ví dụ, mỗi khi thấy rằng cầu thang công cộng bị bẩn, tôi sẽ lau chúng thật sạch sẽ.

Những người quét dọn thường đến và xịt nước lên cầu thang mỗi tháng một lần, nhưng tôi thấy rằng có một chỗ trũng trên tầng 2 có rất nhiều nước đọng lại, mọi người thường bị ướt giày khi đi qua đó. Vì vậy, mỗi tháng tôi đều lau sạch nước trên cầu thang. Nếu bóng đèn cầu thang bị cháy, tôi sẽ thay chúng. Có một số người cao tuổi trong tòa nhà gặp khó khăn trong việc tự chăm sóc bản thân. Tôi thường đến thăm họ để xem tôi có thể giúp được gì không. Thỉnh thoảng, khi vòi nước công cộng bị cắt nước và những người già gặp khó khăn trong việc lấy nước, tôi sẽ giao nước đến tận nhà cho họ.

Mẹ tôi mất năm 2009 và người cha 80 tuổi đã đến sống với tôi ở thành phố. Căn hộ tầng 3 mà tôi ở không tiện cho ông ấy nên tôi cho thuê lại và chuyển đến nơi có thang máy. Khi tôi dọn đi, hàng xóm của tôi đều buồn khi thấy tôi chuyển đi. Sau khi tôi đi, môi trường ở khu chung cư đã dần xuống cấp.

Năm 2018, người thuê nhà đã dọn ra khỏi căn hộ mà tôi cho thuê. Trước khi những người thuê mới chuyển đến, tôi đã quyết định cải tạo căn hộ. Khi tôi quay lại, tôi thấy cầu thang đã không được chăm sóc trong nhiều năm. Những bức tường vôi ở trong tình trạng rất tệ, bùn cát vương vãi khắp nơi. Những viên gạch ở dưới và tay vịn cầu thang đều rất bẩn.

Có một số bóng đèn bị cháy và đã lâu không được thay thế. Những người dân ở tầng trên cho tôi biết rằng trong nhiều năm, họ phải đi bộ qua khu vực này trong bóng tối hoặc phải mang theo đèn pin. Vì vậy, để giúp đỡ những người hàng xóm, tôi đã quyết định cải tạo cả khu vực chung trong khi cải tạo căn hộ của mình. Tôi đã yêu cầu các công nhân cải tạo loại bỏ lớp vôi cũ bám trên tường và sơn lại chúng. Tôi chà sạch những vết bẩn trên những viên gạch và tay vịn cầu thang. Sau khi tôi thử thay bóng đèn, nó vẫn không hoạt động, vì vậy tôi đã yêu cầu thợ điện thay đui đèn và lắp bóng đèn mới. Sau đó, những người hàng xóm nhận thấy rằng tôi đã làm tất cả những việc này bằng chi phí của mình, họ đều bày tỏ sự biết ơn và ngưỡng mộ. Họ biết rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt.

ĐCSTQ thêu dệt bằng chứng định tội

Trong nhiều thập kỷ, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động nhiều chiến dịch và cuộc vận động chính trị. Mỗi cuộc vận động đều dùng các mô thức “Lãnh đạo ĐCSTQ lên án một nhóm người, sau đó chính phủ sẽ áp đặt tội danh, ngụy tạo chứng cứ, định hướng dư luận, sau đó quần chúng phê phán, họ còn sử dụng các công cụ chuyên trấn áp người dân.”

Trong nhiều năm qua, nhiều người trên cả nước đã vạch trần những vụ việc bịa đặt bôi nhọ Pháp Luân Đại Pháp, chẳng hạn như “vụ tự thiêu Thiên An Môn” do ĐCSTQ dàn dựng.

Vào tháng 8 năm 2001, tổ chức Phát triển Giáo dục của Liên hợp quốc đã lên án mạnh mẽ việc chính quyền ĐCSTQ ngụy tạo “Vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn” để bức hại Pháp Luân công. Hành vi này bị Liên hợp quốc gọi là “hành vi chủ nghĩa khủng bố mang tính quốc gia.”

Tôi muốn dùng những kinh nghiệm cá nhân của mình để nói với mọi người về chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp. Mong rằng tất cả những người thiện lương sẽ không bị lừa dối bởi những điều dối trá, có thể phân biệt được thiện và ác, lựa chọn cho mình một tương lai tốt đẹp.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/23/企业的好干部-住户的好邻居-439730.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/5/23/201463.html

Đăng ngày 21-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share