Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Hồng Kông
[MINH HUỆ 20-06-2022] Kính chào Sư phụ! Xin chào các đồng tu! Tôi làm việc tại Nhà sách Tianti từ khi nhà sách mới khai trương. Trong suốt những năm này, tôi dần học được cách hướng nội và tu luyện tâm tính.
Tống khứ tâm oán hận và suy nghĩ tiêu cực
Để chuẩn bị cho buổi khai trương, tôi cần phải kiểm lại sách trong kho và nhập số liệu vào hệ thống máy tính. Nhiều lần, tôi đã phát hiện không trùng khớp và phải đếm lại số sách này bởi các thùng sách đã được mở và sách trong thùng đã để lẫn vào nhau. Mấy tuần tiếp theo, tôi phải đếm đi đếm lại, đối chiếu và cập nhật số liệu lên hệ thống. Tôi cảm thấy kiệt sức và muốn nghỉ ngơi.
Một lần, khi tôi chuẩn bị nhập lại số liệu vào hệ thống thì quản lý kho thông báo với tôi rằng nhiều thùng sách đã được mở, sách mới để lẫn với sách cũ. Vậy nghĩa là tôi phải kiểm lại một lần nữa.
Tôi đã không nhìn nhận vấn đề từ quan điểm tu luyện. Thay vào đó, tôi không hiểu tại sao điều này lại liên tục xảy ra. Theo kinh nghiệm của tôi, quản lý kho không phải là việc phức tạp, nhưng sao quản lý số sách trong kho lại khó khăn đến vậy? Việc kiểm kê ban đầu lẽ ra chỉ mất nửa ngày, nhưng mấy ngày rồi mà tôi vẫn chưa làm xong.
Tôi thực sự muốn bỏ cuộc, nhưng tôi biết trách nhiệm của tôi là đối chiếu lại số sách này. Nửa đêm, tôi mới ra khỏi hiệu sách, cảm thấy kiệt sức, dường như vượt quá giới hạn của bản thân và tôi đã khóc.
Khi đang khóc, lời nói của một học viên bỗng xuất hiện trong tâm trí tôi. Cô ấy nói cô ấy có thể vượt qua khó khăn và bước tiếp khi nhớ rằng mình có sứ mệnh của một đệ tử Đại Pháp.
Tôi biết Sư phụ đang khích lệ tôi nghĩ đến trách nhiệm và sứ mệnh của một đệ tử Đại Pháp, không được vừa gặp một chút khó khăn mà đã không nghĩ đến việc cứu người. Tôi đã bình tâm trở lại.
Tôi đã nhớ lại câu chuyện tu luyện của Phật Milarepa. Sư phụ của ông yêu cầu ông xây nhà. Hết lần này đến lần khác, ông đã phải dỡ ra, xây lại từ đầu khi đã xây xong một nửa hoặc sắp xây xong. Sau đó, Sư phụ của ông mới truyền Pháp cho ông. Sư phụ của ông bảo ông rằng những khó khăn đó là để loại bỏ ác nghiệp của ông.
Sư phụ giảng:
“[Đó] đều là nghiệp lực mà bản thân chư vị mắc nợ tạo thành; chúng tôi đã giúp chư vị tiêu trừ vô số phần rồi. Chỉ còn lại một chút được phân chia tại giữa mỗi tầng, để đề cao tâm tính của chư vị, thiết lập một số ma nạn để ‘ma luyện’ tâm của chư vị và vứt bỏ các chủng chấp trước. Đây đều là [khó] nạn của bản thân chư vị; nhưng chúng tôi lợi dụng chúng để đề cao tâm tính của chư vị; đều có thể để chư vị vượt qua được. Chỉ cần chư vị đề cao tâm tính, thì có thể vượt qua; chỉ e bản thân chư vị không muốn vượt qua; muốn vượt qua thì vượt qua được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Tôi nhận ra, dù đã tu luyện nhiều năm, nhưng tôi không kiên định tu luyện tâm tính. Đây chẳng phải là cơ hội tốt để tôi đề cao tâm tính sao? Nghĩ vậy, tôi chợt cảm thấy thật bình yên.
Khi tâm tĩnh xuống, tôi bắt đầu hướng nội. Tôi tự nhủ, tại sao tôi lại cảm thấy tệ đến vậy khi phải làm thêm chút việc. Cảm giác khó chịu này có phải xuất phát từ tự kỷ chân chính của tôi hay không?
Tôi nhận ra khi tôi cảm thấy chán nản là lúc tâm oán hận và những ý nghĩ tiêu cực đang thao túng bản thân. Nghĩ về Phật Milarepa phải xây nhà lại hết lần này đến lần khác mà không một lời oán hận. Tôi biết nguyên nhân của vấn đề là tâm oán hận, tôi cần phải loại bỏ nó.
Thời khắc ấy, những vật chất khiến tôi tuyệt vọng đã biến mất, và tôi cảm thấy thoải mái.
Tôi đã vượt qua nhiều khảo nghiệm tương tự sau trải nghiệm này. Trong quá trình này, tôi loại bỏ tâm oán hận và những suy nghĩ tiêu cực hết lớp này đến lớp khác. Thỉnh thoảng, tim tôi như thắt lại và không kiểm soát được bản thân. Đôi khi, tôi mất nhiều thời gian để nhận ra rằng mình đã sai. Tôi phát hiện rằng hễ tôi nhớ ra mình là đệ tử Đại Pháp và cần phải phối hợp với các đồng tu thì tôi có thể giải quyết tốt những vấn đề này.
Đối đãi với đồng tu bằng tâm từ bi
Năm ngoái, đồng tu quản lý hiệu sách, một người rất có năng lực và giữ nhiều vai trò trong hiệu sách, đã rời nhóm vì lý do cá nhân. Tôi được yêu cầu tiếp quản công việc của cô ấy.
Ngày đầu khi tiếp quản vị trí này, tôi nghĩ mình có thể đảm đương tốt công việc bởi tôi đã có nhiều năm kinh nghiệm quản lý trong công việc người thường. Tôi không nhận ra quan niệm này của bản thân.
Khi quản lý nhóm, tôi chiểu theo các quy định và chính sách nhưng lại không ngờ lại gặp vấn đề. Tôi trở nên mất kiên nhẫn và tỏ thái độ với những học viên không làm theo quy định của tôi. Tôi không hiểu tại sao mọi người lại không tuân thủ quy định đã được đặt ra rõ ràng. Tôi đã chỉ trích các thành viên trong nhóm khi họ đi làm muộn.
Tất cả các học viên này đều rất dễ tính. Họ chỉ mỉm cười và không nói gì cả.
Tôi đã không nghĩ mình có vấn đề, mà nghĩ: “Chẳng phải cần thực hiện nghiêm túc chính sách của công ty khi xảy ra vấn đề sao?”
Tuy nhiên, khi tôi trở nên mất kiên nhẫn, tôi cảm thấy Sư phụ đã nhìn tôi. Dường như tôi đã nghe thấy lời của Sư phụ:
Sư phụ đã giảng:
“Đệ tử Đại Pháp là tu Thiện, chư vị cảm thấy đồng tu của chư vị tu tốt hơn chư vị, [thì] chư vị không cần Thiện với họ, phải vậy không?” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014)
Tôi tự nhủ, tại sao mình lại thiếu kiên nhẫn như vậy. Ngay cả khi người khác có lỗi thì có cần phải thể hiện thái độ tệ như thế với họ không? Chấp trước của mình là gì? Phải có sơ hở nào đó thì mới bị ma tính của mình lợi dụng.
Sau đó, một thành viên bị tôi chỉ trích đã chia sẻ với tôi về những khó khăn và can nhiễu mà cô ấy đã trải qua. Tôi hiểu được những vấn đề của cô ấy, nên cố gắng vượt qua khó khăn và đề cao.
Tôi hiểu mình đã sai. Tôi đã không hỏi han tại sao các thành viên trong nhóm lại không tuân theo quy định hay tại sao họ đi làm muộn. Tôi không quan tâm liệu thái độ đó của tôi có làm tổn thương họ không.
Tôi cảm thấy mình “có lý” nhưng “có lý” là quan niệm của người thường, chứ không phải tiểu chuẩn mà người tu luyện cần chiểu theo. Lẽ ra, tôi cần chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn mới đúng.
Ngoài ra, khi gặp vấn đề, tôi không hướng nội và và nghĩ tại sao tôi lại gặp những vấn đề này hay tôi có làm gì sai không.
Sau đó, tôi nhận ra rằng đằng sau những quan niệm này là chấp trước như truy cầu danh lợi, oán hận, suy nghĩ tiêu cực và sợ chịu trách nhiệm.
Trong công việc hàng ngày, tôi là người quản lý, vì vậy tôi rất nghiêm khắc với các thành viên trong nhóm. Thực tế là tôi đang bị lợi ích cá nhân và tâm cầu danh thao túng.
Những mâu thuẫn này không vô duyên vô cớ mà xảy ra. Chúng đã giúp tôi thấy được những quan niệm người thường và loại bỏ những quan niệm này. Trong quá trình này, tôi biết mình cần loại bỏ chấp trước, nghĩ cho người khác và tin tưởng họ bằng sự từ bi.
Mặc dù thỉnh thoảng tôi vẫn còn mất bình tĩnh, nhưng tôi tin mình sẽ chính lại bản thân trong tu luyện.
Khóa học chín ngày giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp
Khi còn nhỏ, tôi đã tham gia lớp học chín ngày giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cùng gia đình. Từ khi làm việc cho nhà sách, tôi may mắn được tình nguyện và tổ chức một lớp học vào năm 2020.
Khi xem các bài giảng của Sư phụ, tôi cảm thấy rất thiêng liêng, thần thánh. Càng nghe, tôi càng cảm thấy tràn đầy năng lượng và thanh tỉnh hơn. Tôi rất tập trung và không cảm thấy mệt mỏi hay buồn ngủ sau một ngày dài làm việc.
Vào ngày cuối của lớp học chín ngày, Sư phụ vừa bắt đầu giảng Pháp, tôi liền cảm thấy được bao bọc trong một trường từ bi mạnh mẽ như thể Sư phụ đang hiện diện tại đó vậy.
Tôi cảm nhận được sự thiêng liêng và thần thánh trong các bài giảng của Sư phụ. Tôi cũng nhận ra tầm quan trọng của việc tham gia lớp học chín ngày đối với các học viên mới và trách nhiệm của tôi. Tôi đã tìm lại được cảm giác tu luyện thuở đầu.
Gần đây, chúng tôi đã tổ chức một khóa học chín ngày nữa. Tôi cảm thấy vui mừng chứng kiến các học viên mới lắng nghe các bài giảng của Sư phụ. Đợt đó, tôi gặp rất can nhiễu và cảm thấy hơi nản. Thấy các học viên mới trân quý cơ hội tu luyện Đại Pháp như thế nào, tôi bỗng cảm giác những vật chất tiêu cực và tiêu trầm ở trong trường không gian của tôi đã tan chảy rất nhiều.
Con xin cảm tạ ân cứu độ từ bi của Sư phụ. Chúng ta không thể hiểu hết được Sư phụ đã làm những gì để các đệ tử của Ngài có thể tu luyện và viên mãn. Điều duy nhất tôi có thể làm là tinh tấn hơn nữa, xứng đáng với sự từ bi của Sư phụ và hoàn thành thệ ước của mình!
(Bài chia sẻ tại Pháp hội Chia sẻ thể ngộ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Hồng Kông 2022)
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/6/20/445164.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/6/24/201938.html
Đăng ngày 29-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.